Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 926: Mất mặt đàn ông!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:26:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Như Lan hỏi tiếp: "Tại sao anh lại đồng ý ở rể?"

Mặt Lư Huy bỗng trở nên khó coi.

[Vì sao đồng ý ở rể ư? Cô là tiểu thư nhà quan chức, làm sao hiểu được những người không quyền không thế, không gia thế phải chật vật thế nào để vươn lên trong xã hội này.]

[Con gái của cục trưởng công an, nếu tôi không ở rể, làm sao cô ấy có thể lấy một cậu học việc từ nông thôn như tôi?]

[Không bỏ được cái họ này, sao có thể đổi lại sự bồi dưỡng tận tình của Cục trưởng Dương?]

“Haha…”

Triệu Hướng Vãn ngồi một bên, bất ngờ bật cười.

Tiếng cười đầy khoái trá của cô khiến Lư Huy cảm thấy khó hiểu, ngẩng đầu nhìn qua.

Nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, Triệu Hướng Vãn vừa cười vừa nói: “Nhà cảnh sát Chu là quan chức đấy, cô ấy sống ngay trong khuôn viên Sở Công an tỉnh, đối diện nhà giám đốc sở, quanh năm suốt tháng qua lại trò chuyện toàn với giám đốc, phó giám đốc, trưởng phòng, phó trưởng phòng, cô ấy không hiểu được sự vất vả của một đứa trẻ quê mùa, càng không hiểu được cái giao dịch đằng sau việc anh ở rể.”

Triệu Hướng Vãn bất ngờ thu lại nụ cười, ánh mắt như dao: "Cô ấy hỏi câu đó, phải chăng đã chạm vào nỗi lòng của anh rồi?"

Lời chế giễu từ một người phụ nữ, tiếng cười châm biếm đầy ý nghĩa, đ.â.m thẳng vào lòng tự tôn yếu ớt của Lư Huy.

Giọng anh ta bỗng nhiên cao lên: "Lấy ai, vì sao lấy, đó là chuyện riêng của tôi, ngay cả tổ chức cũng không có quyền can thiệp!"

Triệu Hướng Vãn giơ hai tay lên: "À, đúng đúng đúng, anh nói rất đúng. Đây là chuyện cá nhân của anh, chúng tôi ngoài việc tôn trọng và chúc phúc ra, thực sự không có quyền xen vào."

Rõ ràng là nói "đúng đúng đúng", nhưng ngữ điệu đó lại khiến Lư Huy tức đến mức muốn tát Triệu Hướng Vãn hai bạt tai! Anh ta cảm thấy đây là "đúng" sao? Rõ ràng cô đang chế nhạo anh ta!

Triệu Hướng Vãn nghiêm túc nói: "Kết hôn mà, lấy ai chả được? Nếu là tôi, kết hôn có thể giúp tôi từ một cậu học việc, một bước thành quản lý, lại được đề cử vào trường Đảng, tiến vào hệ thống công an.”

Mặt Lư Huy sầm lại, xanh mét.

Chưa bao giờ có ai dám chỉ vào mũi anh ta mà nói những lời như thế!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-926-mat-mat-dan-ong.html.]

Tại sao lại ở rể?

Câu hỏi này, Lư Thượng Võ đã tự hỏi mình không biết bao nhiêu lần trong đầu.

Theo quan niệm truyền thống của Hoa quốc, nam cưới, nữ gả mới là hôn nhân chính thống.

Đàn ông vào ở rể nhà vợ, thường là vì nhà nghèo không cưới nổi vợ, hoặc có khuyết tật. Như Lư Thượng Võ, nhà có hai con trai, điều kiện kinh tế cũng tạm được, dáng cao khỏe mạnh, diện mạo anh tuấn, trong hoàn cảnh bình thường thì không thể nào lại đồng ý vào ở rể.

Chọn ở rể, Lư Thượng Võ phải gánh chịu những đánh giá tiêu cực mà việc này mang lại.

…Mất mặt đàn ông!

…Phản bội tổ tiên.

…Đến cả họ của mình cũng không cần, c.h.ế.t đi làm sao có mặt mũi gặp tổ tiên.

Tất cả những điều này, Lư Thượng Võ đã suy nghĩ kỹ trước khi quyết định vào ở rể, và đã chuẩn bị tư tưởng đầy đủ.

Có mất mới có được, muốn nhận được sự ủng hộ của nhà họ Dương, thay đổi số phận mình, thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ, thì chút lời ra tiếng vào, có đáng gì đâu?

Chính vì hiểu rõ điều này mà cha vợ Dương Vệ An mới yên tâm giao con gái cho anh ta.

Vì lý do sức khỏe, cựu trưởng phòng công an huyện La, Dương Vệ An chỉ có một cô con gái là Dương Xảo Trân, ông ấy là người đàn ông truyền thống, nhất định muốn tìm một chàng rể chịu vào ở rể, sinh cho nhà họ Dương một đứa cháu trai để nối dõi tông đường.

Dù ở huyện La, ông ấy cũng là người có quyền thế, nhưng muốn tìm được một chàng rể vừa ý, thật không dễ dàng.

Dương Xảo Trân muốn tìm một chàng trai trẻ ngoại hình xuất sắc, có học thức; Dương Vệ An hy vọng đối phương thông minh lanh lợi, có chí tiến thủ. Nhưng, một chàng trai đẹp, thông minh, có học thức, lại có chí tiến thủ, khó mà tìm được. Cho dù gia đình có nghèo, cũng có biết bao cô gái muốn lấy, nào còn đến lượt Dương Xảo Trân chọn lựa?

Cứ thế này, chuyện hôn nhân của Dương Xảo Trân cứ lần lữa mãi đến tận năm hai mươi bốn tuổi.

Thời đó thịnh hành việc kết hôn sớm, ở nông thôn, con gái thường mười tám, mười chín tuổi là đính hôn, kết hôn, ngay cả ở thành phố, đa phần các cô cũng kết hôn ở tuổi hai mươi, hai mốt, nhìn thấy mình càng ngày càng lớn tuổi, sợ rằng sẽ thành gái già, Dương Xảo Trân đành hạ thấp tiêu chuẩn.

…Không cần học vấn cao, chỉ cần đẹp là được.

Cứ thế, Lư Thượng Võ lọt vào mắt xanh của Dương Xảo Trân.

Lư Thượng Võ mười tám tuổi vào nhà máy cơ khí làm học nghề thợ tiện, nhờ ngoại hình xuất sắc mà được các nữ công nhân trong xưởng vây quanh. Anh ta cao lớn, môi đỏ răng trắng, dù mặc đồ công nhân vẫn anh tuấn rạng ngời, tan ca là có các cô gái xúm lại tặng quà, khiến bạn bè ghen tị không thôi.

Loading...