Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 932: Lư Huy Đang Ở Giai Đoạn Mông Lung Nhất Của Cuộc Đời

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:26:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến đây, Hứa Tung Lĩnh tức giận đùng đùng: “Nói qua nói lại, chẳng qua anh cũng không phải người tốt lành gì! Anh sinh ra Mai Mai, nhưng lại chê con bé là con gái. Tôi hỏi anh, tại sao anh không tranh luận với bố vợ cho ra lẽ? Chẳng phải vợ anh cũng là con gái sao? Nhà họ Dương sao không bỏ rơi con gái của họ? Hả? Tại sao anh không tranh, tại sao không cãi?!”

Lời của Hứa Tung Lĩnh khiến sắc mặt Lư Huy tái nhợt như bị sét đánh trúng.

Đúng vậy, con gái thì làm sao chứ?

Vợ anh, Dương Xảo Trân cũng là con gái, chẳng phải vẫn có thể nối dõi tông đường sao?

Nếu thật sự cần sinh một đứa con trai, thì cùng lắm là thôi công chức, chịu nộp phạt là được. Bố vợ anh, Dương Vệ An, là cục trưởng cục công an, chẳng lẽ không thể nghĩ ra cách khác sao?

Dương Vệ An chọn cách từ bỏ Mai Mai, chẳng qua chỉ vì cách này là dễ nhất, nhanh gọn nhất.

Lư Huy lẩm bẩm: “Đúng vậy, tại sao tôi không tranh, tại sao tôi không cãi?”

Triệu Hướng Vãn thong thả đáp: “Bởi vì trong lòng anh yếu đuối, vì anh không dám phản kháng, vì anh đã quen với việc phục tùng.”

Lần này, Lư Huy không phản đối lời của Triệu Hướng Vãn, mà ngồi đờ đẫn trên ghế, nhìn về phía Chu Như Lan.

“Cảnh sát Chu, chắc cô không thể hiểu được kiểu người như tôi đúng không? Cô sinh ra đã có tất cả, chẳng cần nỗ lực cũng có được mọi thứ.”

Chu Như Lan bật cười: “Sao có thể chứ? Người như tôi cũng phải nỗ lực để có được những thứ mình muốn. Có thể thứ anh muốn là quyền lực, nhưng với tôi nó chẳng có gì quan trọng. Điều tôi muốn là trở thành một cảnh sát giỏi như bố tôi. Tôi chưa bao giờ đề cập tên tuổi của cha mẹ mình, từng bước đi lên từ cơ sở, chỉ vì không muốn được đối xử đặc biệt. Tôi muốn người khác nói rằng: Miêu Huệ và Chu Giang Dũng có một người con như thế, thật tự hào. Chứ không muốn nghe họ nói rằng, nếu không nhờ cha mẹ cô ấy, thì cô ấy chẳng là gì cả!”

Lư Huy chấn động sâu sắc.

[Thì ra, thứ tôi muốn, lại không quan trọng với cô ấy.]

[Có gia thế nhưng không muốn dùng, có lực lượng có thể mượn, cô ấy lại không muốn, ngược lại chỉ muốn dựa vào chính mình.]

Lư Huy quay sang nhìn Cao Quảng Cường: “Cảnh sát Cao, còn anh thì sao? Anh có tự do không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-932-lu-huy-dang-o-giai-doan-mong-lung-nhat-cua-cuoc-doi.html.]

Ánh mắt của Cao Quảng Cường đầy sự khôn ngoan của cuộc sống: “Con người sống một đời, làm gì có tự do thật sự, chẳng phải đều bị ràng buộc bởi ngoại vật sao? Người vì danh, kẻ vì lợi, người vì tình, người vì cha mẹ con cái, bất kể vì lý do gì, chỉ cần là lựa chọn của mình, thì đừng hối hận.”

Lúc này, Lư Huy đang ở giai đoạn m.ô.n.g lung nhất của cuộc đời.

Anh ta đã dốc hết sức, muốn thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ mình, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra tất cả chỉ là vô ích.

Anh ta muốn thông qua kết nghĩa để nhận được sự giúp đỡ từ bạn bè, nhưng bạn bè lại ép anh ta g.i.ế.c người.

Anh ta muốn thông qua việc kết hôn ở nhà họ Dương để nhận được sự ủng hộ của gia đình đó, nhưng nhà họ Dương lại bắt anh ta bỏ rơi con gái.

Cho dù anh ta đã đổi tên thành Lư Huy, cho dù hiện giờ anh ta đã sống xa mẹ, cho dù bây giờ anh ta đã trở thành cục trưởng cục công an, nhưng nội tâm của anh ta vẫn chưa trưởng thành, cũng chưa bao giờ mạnh mẽ, vẫn chỉ là một "Lư Nhị Nương" bị người ta cười nhạo, không dám phản kháng mẹ mình.

Lư Huy đan hai tay, siết chặt lấy chính mình, như thể chỉ có như vậy mới có thể rút ra sức mạnh.

Anh ta bỗng ngẩng đầu, nhìn Hứa Tung Lĩnh: "Mai Mai, con bé... có khỏe không?"

Hứa Tung Lĩnh không giấu giếm: "Sau này vợ chồng tôi có một đứa con gái nữa, Mai Mai rất ghen tị, nhưng không thể hiện ra. Khoảng bốn năm trước, con bé tìm cơ hội bỏ rơi em gái, khiến con gái ruột tôi suýt nữa bị bắt cóc. Sự việc lúc đó khá nghiêm trọng, cả cơ quan phải tìm kiếm khắp nơi, may mà có Hướng Vãn giúp đỡ mới tìm lại được con bé."

Lư Huy đột nhiên cười, nụ cười mang đầy sự buồn bã khó hiểu.

[Ha ha, ghen tị, tính chiếm hữu mạnh mẽ.]

[Đúng là cháu gái ruột của mẹ tôi!]

Anh ta ngơ ngác nhìn Hứa Tung Lĩnh: "Xin lỗi, đã gây phiền phức cho anh rồi."

Hứa Tung Lĩnh là người thẳng thắn: "Đúng là rất phiền phức."

Kể từ khi phát hiện Hứa Trân Mai giỏi giả vờ yếu đuối, nhưng bên trong lại táo bạo và lạnh lùng, Hứa Tung Lĩnh đã phải suy nghĩ rất nhiều về cách xử lý mối quan hệ cha con.

Bị bỏ rơi, thiếu cảm giác an toàn, dễ có những hành động cực đoan, một đứa trẻ như vậy nên được yêu thương nhiều hơn, hướng dẫn về quan điểm đúng sai… đó là lời khuyên của bác sĩ tâm lý.

Vì vậy, Hứa Tung Lĩnh và Châu Xảo Tú đã gửi Mai Mai vào trường nội trú, tách cô bé khỏi em gái để tránh cảm giác ghen tị, đồng thời không bỏ bê việc giáo dục cô bé.

Loading...