Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 934: Sự Ghen Tị Trong Lòng Cũng Có Thể Biến Thành Một Vũ Khí Sắc Bén Trong Quá Trình Thẩm Vấn

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:26:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Khang gật đầu liên tục, lại nhét vào tay Triệu Hướng Vãn ba trái quýt vàng tươi, to lớn: “Đương nhiên, đương nhiên rồi, nếu không nhờ tài tra hỏi tài tình của sư muội Hướng Vãn, thế thì vụ án oan này đã bị chôn sâu dưới lòng đất luôn rồi.”

Triệu Hướng Vãn đặt trái quýt lên bàn, khoát khoát tay, cũng không giành công: “Nào có, đây là do sự phối hợp tốt của tất cả chúng ta, nhất là trận chiến cuối cùng với Lư Huy kia, cục trưởng Hứa của chúng ta hệt như mãnh hổ xuống núi, đó mới là tuyệt nhất!”

Chu Như Lan thở dài nói: “Quan trọng nhất chính là cục trưởng Hứa của chúng ta là một người chính trực, có một tình yêu thương vô bờ bến, cũng không vứt bỏ Mai Mai, trái lại còn cố gắng kiên trì giáo dục cô bé. Hành động của anh ấy khiến Lư Huy cảm thấy tự ti, mặc cảm, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên đối diện với anh ấy. Bây giờ tôi cũng đã nhận ra, quá trình thẩm vấn nghi phạm cũng không khác quá trình đánh giặc là bao. Lư Huy sợ hãi trước khi chiến đấu, kết cục thất bại của anh ta đã được định sẵn.”

Cao Quảng Cường gật đầu nói: “Đúng thế, tra hỏi là một cuộc chiến tâm lý, cần phải có nội tâm vững mạnh. Tiểu Chu, cháu đi theo mọi người từ từ học hỏi, sẽ nhanh chóng thành tài thôi.”

Chu Phi Bằng là một người có tinh thần học tập cao nhất, anh ta lập tức đấy tẩm bảng đen ra, cung kính mời Triệu Hướng Vãn bước lên bục: “Hướng Vãn, vất vả lắm mới phá được vụ án này, hôm nay có thời gian, em tới dạy mọi người đi.”

Triệu Hướng Vãn lột một quả quýt, bỏ vào trong miệng, mùi thơm tươi mát tỏa khắp phòng, trái quýt mọng nước, chua chua ngọt ngọt, rất hợp với sở thích của cô. Nhìn thấy ý muốn học tập mãnh liệt của Chu Phi Bằng, cô bỏ phần quýt còn lại vào miệng, sau đúng đứng dậy: “Mọi người muốn biết cái gì?”

Bởi vì trong miệng vẫn còn miếng quýt chưa ăn xong, lời nói của Triệu Hướng Vãn cũng không rõ ràng, rành mạch lắm, nhưng tất cả mọi người đều nghe hiểu được.

Chu Phi Bằng là người đầu tiên đặt câu hỏi: “Lư Phú Cường, Cung Tứ Hỉ, Lư Thượng Võ, vào năm mười sáu tuổi, sau khi ba người này phạm phải một tội ác tày trời, cuộc sống sau khi lớn lên cũng không giống nhau, sao em có thể kích động bọn họ một cách tinh chuẩn, chính xác, để bọn họ đồng ý nói ra sự thật thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-934-su-ghen-ti-trong-long-cung-co-the-bien-thanh-mot-vu-khi-sac-ben-trong-qua-trinh-tham-van.html.]

Triệu Hướng Vãn gật đầu một cái: “Câu hỏi hay đấy.”

Hiếm khi được Triệu Hướng Vãn khen ngợi, cho dù chỉ là một câu cảm thán câu hỏi rất hay, thế nhưng cũng khiến Chu Phi Bằng vui vẻ nhếch môi cười.

Triệu Hướng Vãn nhìn về phía Chúc Khang: “Nhược điểm trong lòng của Lư Phú Cường là gì?”

Chúc Khang nhớ lại quá trình thẩm vấn, sắc mặt anh ấy dần trở nên nghiêm túc.

“Tên Lư Phú Cường này cũng xem như người nhát gan nhất trong hội Tam Đao năm ấy. Nhát gan, mang ý nghĩa trong lòng anh ta có tồn tại nỗi sợ, ít nhất anh ta biết việc g.i.ế.c người là không đúng. Anh ta thật sự cảm thấy có lỗi vì đã g.i.ế.c c.h.ế.t người, không dám nhìn vào căn nhà mái ngói màu xanh kia nữa. Cho nên anh ta mới có thể trốn tránh suốt mười mấy năm, không dám trở về quê hương.”

Chu Phi Bằng tiếp lời: “Đối phó với một người nhát gan, vậy thì dọa họ thôi.”

Chúc Khang gật đầu một cái: “Đúng thế, bởi vì dáng vẻ của tôi rất giống cha tôi là Cung Đại Tráng, cho nên Lư Phú Cường vừa nhìn thấy tôi đã bắt đầu hoảng sợ. Hơn nữa anh ta còn rất khao khát muốn được biết tin tức về người thân đang ở quê hương, cảm xúc của anh ta bị chúng ta kích động. Chỉ cần để cho anh ta biết hai người anh em kia của anh ta chẳng sao cả, vẫn sống vui vẻ thoải mái, cuộc sống và sự nghiệp lên như diều gặp gió ở huyện La, chắc chắn trong lòng anh ta sẽ cảm thấy không công bằng.”

Chu Phi Bằng cảm thấy hưng phấn: “Rất đúng! Lúc tra hỏi Lư Phú Cường, tôi chịu trách nhiệm ghi chép lại lời khai, nhìn thấy Chúc Khang dùng tin tức ở quê hương để kiểm soát cảm xúc của Lư Phú Cường, khi đó anh ta chỉ hận không thể quỳ xuống cầu xin Chúc Khang hãy nói thật cho mình biết, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng sảng khoái! Làm tốt lắm, đồng chí Tiểu Khang.”

Chúc Khang nhìn về phía Triệu Hướng Vãn đang đứng bên cạnh tấm bảng đen: “Hướng Vãn, hoá ra sự ghen tị trong lòng cũng có thể biến thành một vũ khí sắc bén trong quá trình thẩm vấn, điểm này tôi đã ghi nhớ rồi.”

Triệu Hướng Vãn cười một tiếng, sau đó cầm viên phấn lên, viết hai chữ “ghen tị” lên tấm bảng đen: “Trong lòng mỗi người đều tồn tại hai mặt cảm xúc khác nhau, đó cũng có thể trở thành vũ khí trong trận chiến tâm lý. Sự ghen tị đã thuận lợi kích thích sự căm ghét của Lư Phú Cường dành cho Cung Tứ Hỉ và Lư Thượng Võ, cuối cùng tự nguyện giao cho chúng ta tờ giấy ghi lời thề của hội Tam Đao năm đó. Chiêu này, tổ thẩm vấn có thể dùng nó trong quá trình thẩm vấn, chắc chắn sẽ có tác dụng.”

Loading...