Tại sao lại bảo vệ? Bởi vì là người của mình mà.
Cảm giác được Triệu Hướng Vãn xem là người mình khiến lòng Chúc Khang cảm thấy rất đáng tự hào.
Thứ hai, Triệu Hướng Vãn vừa ra tay, một vụ án lớn lại tới tay.
Từ trước đến nay, những vụ án trong tay Triệu Hướng Vãn chưa bao giờ có chuyện treo đó không được giải quyết, tất cả đều được giải quyết dứt khoát, gọn gàng và nhanh chóng.
Chỉ cần tựa lưng vào cây đại thụ mà hóng mát thôi.
Triệu Hướng Vãn chính là cây đại thụ kia.
Càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, Chúc Khang khởi động chiếc xe Jeep mà cục cảnh sát thành phố vừa mới mua, bắt đầu chạy như bay trên đường phố thành phố. Cảnh sắc ngoài cửa sổ không ngừng biến hoá, khoé miệng của anh ấy vẫn luôn cười thật tươi.
Lúc này, Quý Chiêu mặc cảnh phục ngồi ở phía sau, bộ quần áo màu xanh ô liu làm nổi bật khí thế anh dũng của anh.
Lần này, dưới sự thúc đẩy của Hứa Tung Lĩnh, cục cảnh sát thành phố thể hiện tốc độ của hàng ngũ quân đội, thành lập khoa phác hoạ và mô phỏng, Quý Chiêu đảm nhận chức vụ trưởng khoa. Anh được tuyển dụng theo diện nhân tài đặc biệt, trước tiếp được phong cảnh sát cấp ba, cấp bậc còn cao hơn Triệu Hướng Vãn lúc mới vào làm.
Quý Chiêu chẳng quan tâm tới chức vụ và cấp bậc này, mục đích anh đến cục cảnh sát thành phố chỉ vì muốn ở bên cạnh Triệu Hướng Vãn.
Cho dù phải chịu cực chịu khổ, cho dù phải bôn ba, cho dù phải chiến đấu khốc liệt, Quý Chiêu vẫn cảm thấy ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-954-trong-long-vua-binh-tinh-vua-yen-binh.html.]
Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu cùng ngồi ở hàng ghế sau, hai bàn tay nắm lấy nhau, mười ngón tay đan vào nhau, trong lòng vừa bình tĩnh vừa yên bình.
Lúc trước, khi Quý Chiêu bắt đầu đến làm việc tại cục cảnh sát thành phố cũng là vì Quý Cẩm Mậu muốn Quý Chiêu mắc chứng tự kỷ có thể học được cách đối nhân xử thế, chủ động đưa anh đến bên cạnh Triệu Hướng Vãn, không có biên chế cũng không có ràng buộc gì. Triệu Hướng Vãn đi học anh sẽ ở nhà đợi cô, Triệu Hướng Vãn đi thực tập, anh sẽ theo cô đến tổ trọng án.
Khi đó Quý Chiêu cũng không chủ động đưa ra lựa chọn, tất cả đều ở thế bị động.
Bây giờ Quý Chiêu đã khác rồi, ngoại trừ việc không thể nói chuyện, việc trao đổi với thế giới bên ngoài cũng không còn chướng ngại nữa rồi. Anh có thể nghe hiểu lời của người khác, có thể sử dụng chữ viết để diễn đạt suy nghĩ của mình, anh hoàn toàn có thể không cần ở lại bên cạnh Triệu Hướng Vãn, cho dù là làm hoạ sĩ hay làm chuyên gia, anh đều có thể phát huy tài năng của mình, hơn nữa còn tự do thoải mái.
Lần này, Quý Chiêu chủ động lựa chọn tiến vào biên chế, đeo cảnh hàm, mặc đồng phục, nhận tiền lương, mọi lời nói và hành động đều chịu sự ràng buộc của quy tắc và quy định. Chỉ vì để có thể ở bên cạnh Triệu Hướng Vãn, nói không cảm động là không thể.
Trong lòng Triệu Hướng Vãn thoáng hiện lên cảm giác ấm áp khó nói thành lời, cả người giống như được ngâm trong suối nước nóng, bên cạnh suối nước nóng có một cây đào đang nở rộ rực rỡ. Cảm giác ấm áp, lâng lâng tràn ra khắp cả cơ thể cô, trong hô hấp cũng phảng phất hương thơm ngọt ngào của hoa đào.
Có khuynh hướng thích, bầu bạn, kiên định với lựa chọn của mình.
Trong lòng Triệu Hướng Vãn vừa khép cũng đang thiếu ba thứ này, bây giờ đều được Quý Chiêu lắp đầy.
Triệu Hướng Vãn cũng không nói gì nhiều, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y Quý Chiêu, khóe miệng hơi cong lên.
Trong xe tản ra không khí vui vẻ, thoải mái, tâm trạng của Chúc Khang, Quý Chiêu và cả Triệu Hướng Vãn đều rất tốt.
Chỉ là tâm trạng vui vẻ này chẳng duy trì được bao lâu, sau khi đến cục cảnh sát ở huyện Dao, tâm trạng của ba người lập tức trở nên không tốt lắm.
Là cục phó cục cảnh sát thành phố Dao, Ngụy Lương Phục đích thân tiếp đãi bọn họ.
Gần đây cục phó Ngụy rãnh rỗi tới mức hoảng loạn, vừa nhận được điện thoại của Hứa Tung Lĩnh đã lập tức cảm thấy hưng phấn không thôi.