Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 985: Một Đứa Trẻ Rất Ngoan, Từ Nhỏ Đã Biết Nghe Lời, Hay Cười, Không Hay Khóc

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:29:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vụ án bắt cóc trẻ em ở thành phố Dao được phá nhờ tập trung toàn bộ lực lượng cảnh sát trong thành phố, kiểm soát chặt chẽ ở các khu vực đông người. Sau khi bắt được một băng nhóm thì mới lần ra được cả đường dây.

Giống như sau khi bắt giữ Hồ Điệp, cô ta khai ra bà Đổng, rồi từ bà Đổng mới cứu được một loạt trẻ em bị bắt cóc.

Có lẽ, phía bên kia sẽ có chút manh mối chăng?

Nghĩ đến đây, Triệu Hướng Vãn nói với Mục Cương: “Cục cảnh sát của chúng tôi đang tiến hành điều tra các vụ án trẻ em mất tích, và vụ mất tích của Mục Tuyết Nhi hiện tại đã được tổ trọng án chúng tôi tiếp nhận. Hy vọng chúng ta cùng nỗ lực, sớm tìm lại con gái anh.”

Ngọn lửa trong lòng Mục Cương đã tắt lụi bấy lâu, lại bùng lên một lần nữa: “Tổ trọng án tiếp nhận vụ của con gái tôi sao? Các cô thực sự đồng ý giúp tôi tìm con sao?” Dù thế nào đi nữa, cảnh sát tình nguyện giúp đỡ đối với một người đã bị lừa dối vô số lần như Mục Cương, quả là một sự giúp đỡ đáng quý.

Triệu Hướng Vãn gật đầu: “Xin hãy tin tưởng chúng tôi.”

Ánh mắt Mục Cương bừng sáng: “Được được được, cảnh sát tổ trọng án các cô thật là tuyệt, mạnh hơn mấy người bên đồn cảnh sát kia nhiều!”

Chúc Khang đứng bên cạnh ho nhẹ một tiếng: “À, chúng ta không nên so sánh như vậy.”

Mục Cương liếc nhìn anh ấy, gật đầu liên tục: “Được, không so sánh, không so sánh. Hai người nói đi, tôi cần làm gì?”

Triệu Hướng Vãn nói: “Mang theo ảnh của Mục Tuyết Nhi, chúng ta cùng đến cục cảnh sát một chuyến.”

Mục Cương lập tức lấy ra vài tấm ảnh từ túi áo bông bên n.g.ự.c trái, vội vàng đưa vào tay Triệu Hướng Vãn: “Có, có, có, tôi có ảnh đây. Năm năm không gặp, tôi sợ nhìn thấy Tuyết Nhi cũng không nhận ra nên luôn mang theo bên mình.”

Các mép ảnh đã có chút phai màu, mang theo hơi ấm của Mục Cương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-985-mot-dua-tre-rat-ngoan-tu-nho-da-biet-nghe-loi-hay-cuoi-khong-hay-khoc.html.]

Trong ảnh màu, Mục Tuyết Nhi có làn da mịn màng như ngọc, hồng hào như hoa.

Trong số đó có một tấm ảnh gia đình ba người, Tuyết Nhi nép vào lòng mẹ, hai mẹ con rất giống nhau.

Ba người cùng nhau đến cục cảnh sát, thẳng tiến đi tìm Quý Chiêu.

Khi Quý Chiêu nhìn thấy Triệu Hướng Vãn dẫn người lạ tới, lập tức hiểu ra ngay, vội gác lại tất cả công việc trong tay, rất thuần thục trải giấy vẽ lên giá vẽ.

Quý Chiêu đưa tay về phía Triệu Hướng Vãn.

[Ảnh.]

Triệu Hướng Vãn đưa cho anh ba bức ảnh.

Quý Chiêu lướt qua từng bức một, rồi đặt chúng sang một bên.

[Em bảo anh ấy nói xem, đứa trẻ hiện tại bao nhiêu tuổi? Có những thói quen sinh hoạt gì? Tình trạng sức khỏe ra sao? Tính cách thế nào? Có đặc biệt thích thứ gì không?]

Triệu Hướng Vãn nhắc lại lời của Quý Chiêu, nghe xong, Mục Cương cảm thấy mơ hồ, không rõ lắm ý nghĩa của việc vẽ chân dung là gì, liệu để vẽ một bức chân dung thì có cần biết những điều này không? Nhưng vì liên quan đến con, anh ấy không dám chậm trễ, nghiêm túc bắt đầu kể mọi thứ về Mục Tuyết Nhi.

“Con bé là một đứa trẻ rất ngoan, từ nhỏ đã biết nghe lời, hay cười, không hay khóc.”

“Khi còn trong tã, con bé rất thích sạch sẽ. Mỗi khi muốn đi tiểu, con bé sẽ quay đầu qua lại, miệng phát ra âm thanh ư ư. Còn khi muốn đi nặng, mặt con bé đỏ bừng lên, đầu đẩy tới đẩy lui, miệng phát ra âm thanh ừ ừ.”

“Khi lớn hơn một chút, con bé muốn tự làm mọi việc, tự đi tất, tự đi giày, tự mặc quần áo, mỗi ngày đều chăm chút bản thân sạch sẽ.”

“Mẹ tôi mất sớm, cha tôi sức khỏe cũng không tốt, bên ngoại của Tuyết Nhi đông cháu, không thể chăm sóc được nên Tuyết Nhi là do tôi một tay nuôi lớn. Con bé khá khỏe mạnh, chưa từng bị bệnh gì, chỉ là lúc khoảng bốn tuổi, nó bị ngã ở nhà trẻ, cổ tay phải bị trầy xước chảy máu, để lại một vết sẹo hình trăng khuyết. Không biết bây giờ con bé đã mười tuổi, vết sẹo đó còn không nữa.”

Loading...