và Lưu Đan Thần sự điềm tĩnh như Trương Đại sư. thì quá đói, còn Lưu Đan Thần thì “mới khỏi bệnh”, hai chúng ăn ngấu nghiến bữa cơm chay.
“À, khi ở Bạch Ma Tuyền, gặp một quái vật khổng lồ hung tàn hơn, nhưng đó là sơn tiêu.”
Nghe kể về chuyến tìm Bất Lão Tuyền , họ cũng trở nên hứng thú.
kể bộ sự việc chi tiết cho họ.
Trương Đại sư và Lưu Đan Thần dù cũng trong Phật môn, nên cũng chỉ hiểu nửa vời về những gì .
Tĩnh Hải Đại sư thở dài: “Đó là quái vật khổng lồ, mà là Ma Vượn.”
“Là Yêu Vương Ma Vượn?” Trương Đại sư .
Tĩnh Hải Đại sư gật đầu khẳng định, còn Trương Đại sư vuốt râu gì.
“Trương đạo hữu?” Tĩnh Hải Đại sư hỏi.
“Không giấu gì, ở núi Đoạn Hồn, chúng gặp Tê Cừ.”
Trương Đại sư xong, Tĩnh Hải Đại sư cũng im lặng.
và Lưu Đan Thần hiểu hai họ đang những điều bí ẩn gì, chỉ đành chờ họ tiếp.
hai đột nhiên đồng lòng về chuyện nữa, mà chuyển sang đề tài khác.
Thế nhưng sự tò mò của khơi lên, thể bỏ qua , : “Hai vị Đại sư, Ma Vượn và Tê Cừ gì khác ạ?”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“A Di Đà Phật.” Tĩnh Hải Đại sư vẫn im lặng .
sang Trương Đại sư, Trương Đại sư cũng hé răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thi-mien/chuong-109.html.]
Họ , cũng hết cách. Đành : “Bây giờ Hoàn Hồn Thảo và Bất Lão Tuyền đều tìm thấy, chỉ còn thiếu Cam Mộc thôi.”
Nghe nhắc đến Cam Mộc, Trương Đại sư và Lưu Đan Thần đều giật , chỉ Tĩnh Hải Đại sư lộ nụ huyền diệu.
“Sao ạ?” khó hiểu hỏi.
Trương Đại sư và Lưu Đan Thần gì, Tĩnh Hải Đại sư lên tiếng.
Hóa , Cam Mộc sinh trưởng ở Đại Hoang Nam, là thức ăn của dân ở Bất Tử Quốc trong truyền thuyết. đó chỉ là truyền thuyết thượng cổ, hiện nay còn ai Đại Hoang Nam ở nữa.
“Vậy đây?”
Tĩnh Hải Đại sư : “Tuy Đại Hoang Nam còn tìm thấy nữa, nhưng núi Long Hổ Cam Mộc.”
“Vậy thì quá , khỏi để và Lưu sư chịu khổ nữa. Chúng trực tiếp đến Long Hổ Sơn lấy là còn gì.”
Nghe , vẻ mặt của Trương Đại sư và Lưu Đan Thần càng khổ sở hơn.
Chắc chắn uẩn khúc mà , nhưng Tĩnh Hải Đại sư thêm. Thấy thái độ của hai thầy trò Trương Đại sư, cũng tiện hỏi, chi bằng đợi đường Long Hổ Sơn, hỏi Lưu Đan Thần . Đã Trương Đại sư Cam Mộc, thể nào bỏ dở nửa chừng .
“Haizz, tất cả đều là thiên , chuyến Long Hổ Sơn , sẽ tự ,” Trương Đại sư đột nhiên thở dài .
“Sư phụ!” Lưu Đan Thần gay gắt thốt lên.
“Không , sớm muộn gì cũng đối mặt,” Trương Đại sư ngắt lời Lưu Đan Thần.
Một ngọn lửa tò mò mãnh liệt bùng cháy trong lòng , lẽ nào Trương Đại sư một bí mật thể ở Long Hổ Sơn?
Mặc dù lòng tò mò, nhưng hỏi. Món chay ngon lành bàn trở thành đối tượng để trút giận. Mấy cứ đ.á.n.h đố mãi, xem ăn hết các ! gắp một miếng ngó sen trắng nhai thật mạnh miệng!