"Đây là...?" tò mò hỏi ông trưởng thôn.
"Đi, chúng trong ." Ông trưởng thôn dẫn chúng đến nhà của ông.
"Ông chú, mở cửa!" Ông trưởng thôn gõ cửa mạnh, gọi to.
chăm chú quan sát hai chiếc quan tài cửa nhà ông chú của ông , trông chúng rũ cũ lắm .
Một lát , thấy tiếng bước chân trong sân. Một ông lão mở cửa, thấy và Trương đại sư, ông tò mò liếc với ông trưởng thôn: "Đây chắc là Trương đại sư, mời ngài mau nhà."
Trương đại sư chắp tay chào ông lão, đó lấy từ trong tay áo một lá bùa vàng, dán lên tường nhà.
am hiểu về các loại bùa chú của Đạo gia, hiểu ý nghĩa của lá bùa . Ông lão thấy hành động của Trương đại sư cũng lấy lạ.
Khi chúng nhà, ông lão mang nước nóng lên, : "Đại sư từ xa đến là khách, nơi chúng nghèo khó, gì để đãi ngài, xin ngài thông cảm, mời ngài uống chút nước ."
Nhà ông chú của Trưởng thôn Vương trông trống hoác, ngoài cái giường sưởi chỉ còn một cái tủ gỗ.
"Ông ơi, tại ở đây nhà nào ngoài cửa cũng đặt quan tài ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thi-mien/chuong-157.html.]
Nghe câu hỏi của , sắc mặt ông lão đổi, : "Nói nhỏ thôi."
"Ông chú, ông cứ kể chi tiết chuyện cho Trương đại sư . Đạo hạnh của Trương đại sư sâu, chắc chắn thể giúp các ông giải quyết vấn đề ."
Ông lão Trương đại sư, thấy ông dung mạo kiên nghị, phong thái tiên cốt (phong thái tiên nhân), là một cao nhân đắc đạo. Ông mời chúng lên giường sưởi , khoanh chân đối diện , kể về chuyện của Hoàng Gia Dục.
"Nói về Hoàng Gia Dục chúng , tổ tiên đời đời đều sống ở đây. còn nhớ khi còn nhỏ, thứ đến, làng xóm náo nhiệt, chứ như bây giờ, cả làng ai dám khỏi nhà nếu việc gì."
"Rốt cuộc xảy chuyện gì?" hỏi.
"Chuyện kể từ bảy tám chục năm , lúc đó xảy hạn hán. Các cô qua con sông đó còn nhớ ? Năm đó con sông đó cạn khô chỉ còn lòng sông. Hoa màu sắp c.h.ế.t khô, dân làng mới nghĩ đến việc tìm một thầy cúng giúp cầu mưa. Không thầy tìm ở , ông phong thủy làng chúng , ông thể giúp chúng cầu mưa , nhưng khi mưa xuống, đổi bố cục của làng, nếu sẽ vẫn hạn hán, thể giải quyết triệt để vấn đề.
Lúc đó tình hình cấp bách lắm , nếu mưa nữa, đừng là hoa màu, ngay cả dân làng cũng sẽ c.h.ế.t khát. Vừa thể cầu mưa, vội vàng đồng ý với ông . Nói cũng kỳ lạ, lúc đó ông bảo trong làng tên thì tự tên , ai thì ông , đó mỗi ấn dấu vân tay lên tên của , đó là thư thỉnh nguyện gửi Long Vương gia.
Chúng hiểu những thứ , nên cứ để ông . Sau khi chúng ấn vân tay xong, ông liền lập đàn phép. Quả nhiên sai, ông xong, bầu trời đang quang đãng bỗng chốc trở nên mây đen bao phủ, sấm sét vang trời. Rõ ràng là sắp mưa , dân làng đều reo hò phía ông .
Những hạt mưa to rào rào rơi xuống. Trận mưa đó kéo dài hai ba ngày mới tạnh, giếng nước trong làng bắt đầu trào nước ngoài.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Lúc đó dân làng tin ông thầy đó, coi ông như lão thần tiên. Sau khi cầu mưa xong, ông đổi bố cục của làng, thì một ai dám phản đối.
Vốn dĩ làng chúng đây đều xây tọa Bắc triều Nam, khi ông cải tạo, mới thành như bây giờ."