Bên , Khương Thất Ngư trở chỗ nướng bắp ngô.
Lúc , cô phát hiện rõ ràng ban đầu nướng năm trái bắp ngô, nhưng giờ chỉ còn ba trái.
Cô híp mắt Mạnh Kỳ Yến: "Anh ăn vụng bắp ngô ?"
Mạnh Kỳ Yến lắc đầu: " ."
Ánh mắt như lưỡi kiếm của Khương Thất Ngư liếc sang Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm.
Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm đồng thời rùng ..
Cả hai chột mặt chỗ khác, rảo bước xa.
Đi xa một chút, Khương Tử Nhiễm nhỏ: "Chị Thư Phàm, chúng súc miệng , thì em sợ lát nữa mụ điên Khương Thất Ngư kiểm tra răng của chúng mất."
Gặm bắp ngô dễ mắc răng mà.
công nhận, bắp ngô nướng thật sự ngon.
Dương Thư Phàm cảm thấy lời của cô lý, dù vứt vỏ bắp thật xa thì vẫn tránh khỏi cơn điên của Khương Thất Ngư!
Hai họ đến bờ sông, cúi xuống vốc nước lên súc miệng.
Súc miệng nhiều , hai răng của , cuối cùng cũng yên tâm.
Lần thì Khương Thất Ngư cách nào bắt bẻ nữa.
Dương Thư Phàm bỗng nhiên nhíu mày: "Sao nước vị là lạ thế? Chị thấy thối, là thế nhỉ?"
Khương Tử Nhiễm cũng thấy : "Có thể nước ở khu đều như thế, ."
Khương Thất Ngư biểu cảm của họ, đoán họ ăn trộm bắp ngô của cô chứ.
thấy hành động của họ, Khương Thất Ngư thấy nữa.
He he! Chắc chắn thứ nước đó thơm nhất cái đất .
—[Về chuyện Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm súc miệng, sẽ kể sáu tiếng đồng hồ…]
—[ bổ sung thêm ba tiếng nữa…]
—[Khương Thất Ngư thật ! Cô chỗ là hạ lưu của chỗ mà thèm nhắc nhở!]
—[Con bé c.h.ế.t tiệt , ngay cả bắp ngô cũng trông ? Còn để hai ăn vụng nữa! Quá vô dụng!]
—[Không hề ăn vụng nhé! Nói hươu vượn! Họ chỉ súc miệng thôi mà! Ưa sạch sẽ gì sai?]
Lúc Khương Ngũ Hồ về, chút thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-cung-he-thong-hong-drama/chuong-47.html.]
Cậu còn định đốt pháo với đám nhỏ nữa cơ!
Cậu thấy Mạnh Kỳ Yến và Khương Thất Ngư nướng bắp ngô, bản cũng đến chỗ đào đất, bẻ mấy trái đặt lên nướng cùng.
Mùi thơm ngào ngạt toả tứ phía.
Lúc ăn bắp ngô, Khương Ngũ Hồ vô cùng phấn khích: "Đây là bắp ngô ngon nhất mà từng ăn đấy!"
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Hạ Nam Thăng , tìm một chỗ nắng để phơi .
Chẳng mấy chốc, sắc trời dần tối, Khương Thất Ngư chống cằm, vẻ buồn rầu: "Mấy trái bắp ngô đủ no, sợ rằng tối nay sẽ mơ thấy đói."
Khương Tử Nhiễm liếc cô, đáp: "Chị, nơi hoang dã gì thứ khác, chị thể trộm gà, vịt, ngỗng của thôn dân , họ nuôi lớn dễ dàng gì ."
Khương Thất Ngư lườm cô: "Chỉ mỗi cô miệng ?"
[Thời gian ngoài trời tuyệt vời thế , thể cứ ăn mấy thứ mà ngày nào cũng !]
[Mình bắt rắn nướng ăn thôi!]
Khương Ngũ Hồ: "!!!"
Cậu trợn tròn mắt: "A a a! Em đừng…"
Không tại , câu lời.
Khương Thất Ngư , hỏi: "Sao thế?"
Khương Ngũ Hồ sờ cổ họng , nhưng , chỉ đành lắc đầu: "Không gì."
Chẳng lẽ chỉ cần nhắc đến thứ liên quan đến tiếng lòng của cô thì ?
Khương Thất Ngư là , cô dậy: " dạo chút."
Mạnh Kỳ Yến thấy cô dậy, cũng lên theo: " với em."
—[Mẹ nó! Với cái kiểu , nghi ngờ Khương Thất Ngư từng cứu mạng Mạnh Kỳ Yến!]
—[Mạnh Kỳ Yến: cái bóng của vợ, nào?]
—[Chim sa cá lặn*! ship cặp c.h.ế.t mất thôi.]
*CP Trầm Ngư Lạc Yến.
Cả ngày trời, một qua đường bắt đầu ship Mạnh Kỳ Yến và Khương Thất Ngư .
Mà fan của Mạnh Kỳ Yến nhiều, một phần kiên quyết ship, nhưng cũng một phần nhỏ khuất phục.
Anh nhà thích đến mức , bọn chỉ còn cách chửi ship thôi.