Trêu chọc chồng quân nhân "ngốc nghếch" ! - 10
Cập nhật lúc: 2025-09-13 06:52:50
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày , nguyên chủ thường xuyên cãi với Trình Cảnh Mặc. Cứ mỗi giận dỗi là cô đập phá đồ đạc, bát đĩa trong nhà vì thế mà chỉ còn hai, ba cái.
Nguyên chủ lúc nào cũng ăn cơm tiệm, còn Trình Cảnh Mặc và Tiểu Kiệt thì quen với cơm căn tin hoặc chỉ đơn giản là nấu vài món qua loa cho xong bữa.
Hôm nay đồ ăn nhiều, cũng đông nên bát đĩa chẳng đủ dùng.
Trình Cảnh Mặc ngượng, : “Tiểu Kiệt, con sang nhà thím Liễu Trân bên cạnh mượn bốn cái bát.”
Tiểu Kiệt thắc mắc: “Nhà thiếu ba cái thôi mà chú.”
“Cứ mượn bốn cái .”
Một lát , Tiểu Kiệt ôm bốn cái bát lớn trở về.
Trình Cảnh Mặc cầm một cái bát, múc đầy một bát thịt kho tàu, bỏ chiếc bánh bao chay mà Lý Hoa Quế bỏ lên bàn. Anh múc thêm một bát thịt kho tàu nữa để riêng. Xem là để khi trả bát thì tiện thể biếu luôn một bát thịt kho.
Đừng , cái đúng là đối nhân xử thế. Múc hai bát xong, cả nồi thịt kho tàu chỉ còn non nửa.
"Mọi ăn cơm thôi." Bùi Từ , hỏi: "Ai ăn bánh bao chay thì ăn , chị Hoa Quế biếu đấy."
Lý Hoa Quế cho ba cái bánh bao chay, Vu Hướng Niệm ăn, ba đàn ông mỗi một cái.
Ăn cơm xong, Vu Hướng Niệm định rửa bát thì Vu Hướng Dương giữ : "Để rửa! Em ở nhà mấy việc , gả cho thì ?"
Quả nhiên là trai ruột !
Trình Cảnh Mặc cũng chẳng vẻ gì phiền lòng, ngoan ngoãn thu dọn bát đĩa rửa.
Tiểu Kiệt bưng một bát thịt kho tàu sang nhà Lý Hoa Quế trả bát. Vu Hướng Niệm gọi : “Trong cái túi bốn cây kẹo hồ lô, con mang hai cây sang cho hai bạn nhỏ nhà thím , còn hai cây thì cho con ăn.”
"Vâng ạ, thím."
Trong nhà chính chỉ còn hai em. Vu Hướng Dương hạ giọng xuống, : “Này, , Niệm Niệm, em đừng nghĩ lung tung. Ly hôn , em kiếm đàn ông như Trình Cảnh Mặc?”
Vu Hướng Dương bắt đầu liệt kê những điểm của Trình Cảnh Mặc: “Việc nặng việc nhẹ hết, cần em động tay bất cứ thứ gì. Bản tiết kiệm, chẳng dám tiêu pha, tháng nào cũng đưa cho em nhiều tiền như . Em động tí là cãi , cứ cãi là quăng quật đồ đạc mà cũng chẳng tiếng nào… Em xem, em hung lười chảnh thế mà còn cung phụng em như tổ tông!”
Vu Hướng Niệm: “…” Cô rút là câu nãy? Anh em cây khế thì , ruột cái gì mà ruột !
"Cậu trừ cái tính tình trầm thì chẳng điểm nào cả! À ! Mẹ , đấy là tính tình trầm, mà là nội liễm, đại sự đấy! Em xem, còn là là phó trung đoàn trưởng trẻ nhất của cả quân khu đấy, em tha hồ mà sướng nhé!”
Vu Hướng Niệm nghĩ bụng: Trình Cảnh Mặc quả thật ưu tú, nhưng mối quan hệ của họ là tự nguyện, đến với vì tình cảm, họ chỉ là hai xa lạ thứ gọi là "quân hôn" ràng buộc mà thôi. Sống như thì ý nghĩa gì ?
Vu Hướng Dương phòng bếp, thấy Trình Cảnh Mặc đang rửa bát. Hắn móc mấy tờ tiền lớn cùng một ít phiếu từ trong túi áo nhét tay Vu Hướng Niệm.
“Hôm nay chỉ mang theo chừng . Em cứ cầm lấy, thích mua gì thì mua. Sau nếu tiền thì với , đừng xin , dù cũng chẳng dùng đến nhiều tiền như !”
Hắn dừng một chút tiếp: “Nhớ mua chút gì cho thằng bé Tiểu Kiệt, đừng xài hết một .”
Vu Hướng Dương và Trình Cảnh Mặc là càng đánh càng , cũng hiểu rõ tình trạng hôn nhân của em gái và chiến hữu. Chính vì thế, thường xuyên mang đồ đến thăm nhà, lén lút cho em gái tiền và phiếu. Thực chất là đang cố vun đắp cho mối quan hệ đang bên bờ vực thẳm của họ.
Vu Hướng Niệm tiền và phiếu trong tay, do dự một lát nhét túi: “Cảm ơn ba.”
Cô và Trình Cảnh Mặc hiện tại đều tiền, trong nhà còn nhiều khoản chi tiêu. Hơn nữa, nếu cô nhận những thứ , Vu Hướng Dương sẽ buồn, cũng sẽ nghi ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-chong-quan-nhan-ngoc-nghech/10.html.]
Vu Hướng Dương : “À đúng , hôm qua em đánh Trương Liên Trường. Chắc lát nữa chính ủy sẽ đến nhà tìm em chuyện đấy.”
“Vâng, đánh vợ, em liền đánh .”
Vu Hướng Dương mỉm : “Chỉ cần em thấy đúng, ba sẽ ủng hộ em. Lát nữa chuyện, ở đây, em đừng sợ.”
Vu Hướng Niệm chút cảm động. Trong ký ức của nguyên chủ, cha và ba trai đều cưng chiều cô, nên mới nuông chiều nguyên chủ thành tính cách tùy hứng, đanh đá.
Cô rạng rỡ: “Có ba ở đây, em sợ!”
Đang chuyện, chính ủy cùng một bộ hạ đến.
Chính ủy tên là Tô Sáng Sáng, bước thấy Trình Cảnh Mặc đang rửa bát trong bếp, : “Đồng chí Phó trung đoàn trưởng Trình quả nhiên là hình mẫu chồng lý tưởng của quân khu 9 chúng .”
Vu Hướng Dương thấy tiếng thì lập tức dậy, chào: “Báo cáo đồng chí Chính ủy Tô!”
Chính ủy Tô gật đầu: “Đồng chí Vu Hướng Dương cũng ở đây .”
Vu Hướng Niệm cũng dậy, mỉm chào: “Chào đồng chí Chính ủy, các đồng chí đến .”
Chính ủy Tô gật đầu với Vu Hướng Niệm: “Đồng chí Vu, chúng đến phiền .”
Trình Cảnh Mặc tiếng cũng từ phòng bếp, chào: “Báo cáo đồng chí Chính ủy!”
Chính ủy Tô xua tay: “Ở nhà, cứ tự nhiên.”
“Đồng chí Chính ủy, các đồng chí .” Vu Hướng Niệm mời họ xuống chiếc ghế dài cạnh bàn bát tiên, trong nhà cũng chẳng cái bàn nào khác. Cô lấy ấm pha , rót bốn cốc nóng đặt lên bàn.
Trình Cảnh Mặc thấy hành động của Vu Hướng Niệm, trong lòng phức tạp, nghi hoặc, ngạc nhiên… cũng chút vui mừng thầm, cô cuối cùng cũng mất mặt.
Chính ủy Tô cùng bộ hạ, Vu Hướng Dương, Trình Cảnh Mặc ở một bên bàn bát tiên. Vu Hướng Niệm khi lo xong xuôi thì xuống bên cạnh Trình Cảnh Mặc, cùng một băng ghế.
Chính ủy Tô nhấp một ngụm , hắng giọng: “Được , hôm nay cùng đồng chí Dương Khánh An đến đây để đại diện cho quân đoàn, trao đổi với đồng chí Vu Hướng Niệm về việc bạo hành gia đình của Trương Chí Cả ngày hôm qua.”
Chính ủy Tô bày tỏ quan điểm của quân đội, rằng quân nhân phép bạo hành gia đình, đồng thời khen ngợi hành động thấy việc nghĩa hăng hái của Vu Hướng Niệm.
Sau đó, đưa một vài lời khuyên, rằng việc quá nóng nảy, suy nghĩ đến hậu quả. Lỡ mà thương thì ? Lần nếu gặp chuyện tương tự thì nên báo cáo lên quân đoàn, nên tự ý động thủ.
Vu Hướng Niệm gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc: “Đồng chí Chính ủy đúng, xin tiếp thu ý kiến của đồng chí. nếu gặp chuyện như , vẫn sẽ tay.”
Bốn đàn ông đồng loạt: “…”
Chính ủy Tô đưa tay lên miệng ho khan một tiếng, tiếp: “Đồng chí Vu tính tình thẳng thắn thật, nhưng quân đoàn lo lắng đồng chí tay giúp mà thương.”
Vu Hướng Niệm đáp: “A ? sẽ cẩn thận. Nếu đánh thì chạy.”
Chính ủy Tô: “…” Chuyện theo kịch bản thế ?
Vu Hướng Dương cố nén , kịp thời giải vây: “Đồng chí Chính ủy, em gái giỏi ăn , nhưng những gì đồng chí , nó đều lọt tai hết .”
Chính ủy Tô cũng bậc thang để xuống, nhấp một ngụm , sang Trình Cảnh Mặc: “Đồng chí Phó trung đoàn trưởng Trình, đồng chí là một quân nhân ưu tú, cũng là chồng của đồng chí Vu, cần gương, mẫu mực, công tác gia đình.”
Trình Cảnh Mặc từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên: “Vâng, thưa đồng chí Chính ủy.”
Chính ủy Tô : “Nghe đồng chí Vu tin vui ?”