Trêu chọc chồng quân nhân "ngốc nghếch" ! - 40

Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:42:01
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng gõ cửa vang lên, Trình Cảnh Mặc mở cửa. Bên ngoài là đồng chí Tiếu Đoàn Kết, tay cầm một chiếc giỏ mới toanh và một cái rá nhỏ.

Tiếu Đoàn Kết đưa đồ cho : “Phó đoàn trưởng Trình, cái giỏ đan xong đây.”

Hôm nay ở nhà cả ngày để đan nó.

“Sao cả cái rá ?”

Trình Cảnh Mặc Vu Hướng Niệm thích cái rá , nhưng từng với Tiếu Đoàn Kết, mà đan?

Tiếu Đoàn Kết : “Hôm đó, thấy đồng chí Vu cứ chằm chằm rổ trứng gà của , nhưng kiên quyết nhận trứng. Về nhà nghĩ mãi, đoán đồng chí thích cái rá , nên đan thêm một cái cho tiện.”

Trình Cảnh Mặc thầm nghĩ, ngay cả Tiếu Đoàn Kết cũng thì .

Anh nhận lấy chiếc giỏ và cái rá, : “Đồng chí Tiếu, phiền quá.”

“Hàng xóm láng giềng mà, khách khí gì. Sau cần gì thì cứ lên tiếng.”

Nhìn Trình Cảnh Mặc cầm cái rá nhà, mắt Vu Hướng Niệm sáng rực lên: “Sao đồng chí Tiếu thích cái ?”

“Anh cô cứ chằm chằm rổ trứng gà của , nhưng cô nhận trứng, nên nghĩ là cô thích cái rá.”

“Đồng chí Tiếu thông minh thật!” Vu Hướng Niệm cầm lấy cái rá nhỏ ngắm nghía. “Đan tinh xảo quá. cảm ơn một chút.”

Vu Hướng Niệm lấy một nắm kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, định cửa. Trình Cảnh Mặc hiểu vì cảm thấy khó chịu, : “Hàng xóm láng giềng, cô thế thì khách sáo quá.”

“Anh gì mà . Sau còn nhờ đan nhiều thứ khác nữa,” Vu Hướng Niệm cửa.

Cô gõ cửa nhà hàng xóm, mở cửa là Liễu Trân. Nhìn thấy Vu Hướng Niệm toe toét cửa, Liễu Trân giật .

“Chào chị Liễu Trân, sang đây để cảm ơn hai chị. Chiếc giỏ và cái rá nhỏ đan quá,” cô nhét nắm kẹo tay Liễu Trân.

Sự cảm ơn bất ngờ khiến chị Liễu Trân bối rối, ôm một nắm kẹo mà chậm nửa nhịp mới : “Có gì , chỉ là cái giỏ thôi mà, hai chê là .”

Vu Hướng Niệm : “Chị , cái giỏ quan trọng với nhà , thành phố mua đồ sẽ tiện lắm. Còn cái rá nhỏ nữa, tinh xảo vô cùng! Tay nghề đồng chí Tiếu khéo thật!”

Nghe , Liễu Trân cảm thấy thoải mái, liền : “Nếu hai cần dùng gì, cứ với hoặc lão Tiếu nhé. Hàng xóm láng giềng, cần khách sáo.”

Vu Hướng Niệm chờ đúng câu , liền : “Vậy cảm ơn nhé.”

“Không ,” Liễu Trân lúc mới sực tỉnh, vội vàng trả kẹo: “Cô cần gì cứ với , hàng xóm tặng đồ.”

Vu Hướng Niệm đẩy nắm kẹo về phía Liễu Trân: “Chị ơi, đây là cho các cháu. Không nhiều , chỉ là để các cháu nếm thử thôi. Chị đừng từ chối, nếu ngại nhờ đồng chí Tiếu giúp đỡ lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-chong-quan-nhan-ngoc-nghech/40.html.]

Cửa nhà mở, Trình Cảnh Mặc thể thấy cuộc chuyện của hai . Hóa , Vu Hướng Niệm chỉ "ghê gớm" khi cãi , mà khi những lời dễ cũng giỏi. Chỉ là cô thôi.

Vu Hướng Niệm về nhà tắm rửa, Trình Cảnh Mặc cũng tắm nước lạnh xong, bắt đầu giặt đồ. Nhìn đàn ông chăm chỉ và sạch sẽ , lòng cô thấy vui lạ thường. Cô , xổm bên cạnh Trình Cảnh Mặc, : “Trình Cảnh Mặc, cảm ơn về món quà hôm nay.”

Đây là món quà đầu tiên cô nhận kể từ khi đến đây.

Trình Cảnh Mặc hiểu cô đang về cái gì, hỏi: “Món quà gì?”

“Son môi đấy!” Vu Hướng Niệm , “ thích lắm!”

Trình Cảnh Mặc nhớ cách cô loại suy, khô khan : “Không gì.”

“Từ mai, mỗi sáng pha một cốc sữa mạch nha cho Tiểu Kiệt nhé.”

Vu Hướng Niệm xong thì vui vẻ phòng ngủ. Trình Cảnh Mặc giặt xong quần áo, cũng về phòng.

Nằm giường, tính toán chi tiêu trong ngày. Bỏ qua các loại phiếu, chỉ tiền mặt thôi cũng tốn hơn năm mươi đồng. Trước đây, tiền đối với chỉ là những con , cũng tiêu tiền gì. hôm nay, cảm thấy niềm vui khi tiêu tiền ... cho gia đình nhỏ của .

Nghĩ đến tất cả những gì xảy trong ngày, lòng thấy ngọt ngào. Đồng thời, cũng hiểu mỗi tháng đưa cho Vu Hướng Niệm tám mươi đồng tiền lương của , cộng cả tiền lương của cô, vẫn đủ để cô tiêu vài ngày.

***

Ở nhà Liễu Trân.

Liễu Trân đặt nắm kẹo lên bàn, đếm hơn hai mươi viên. Chắc nửa cân! Loại kẹo sữa , bình thường tiếc lắm, dám cho ngoài ăn, cho bọn nhỏ trong nhà ăn cũng lén lút, sợ khác xin. Thế mà Vu Hướng Niệm cho một lúc nhiều như !

chút bồn chồn: “Lão Tiếu, đồng chí Vu cho nhiều kẹo quá.”

Tiếu Đoàn Kết liếc nắm kẹo bàn: “Em nhận , giờ còn trả nữa ?”

“Cô cứ nằng nặc đưa cho em!” Liễu Trân . “Bảo là cảm ơn em với đan cái giỏ và cái rá nhỏ cho nhà cô .”

“Thế là xong , em bận tâm gì nữa!”

cái giỏ đó, là để cảm ơn cô cứu Phương Tử nhà ? Sao thành cô cảm ơn chúng ?”

Tiếu Đoàn Kết nghĩ , đúng là thật! giờ trả cũng

Tiếu Đoàn Kết là thẳng tính: “Anh thấy vợ chồng so đo. Cứ nhận ! Sau việc gì giúp thì cố gắng giúp họ là .”

Liễu Trân gật đầu, lẩm bẩm: “Em thấy đồng chí Vu đổi nhiều lắm. Ngày ai cũng để mắt, hôm nay khách sáo như .”

Tiếu Đoàn Kết : “Anh với em , đừng bằng con mắt cũ. Phụ nữ các em cứ thích so đo.”

Loading...