Trêu chọc chồng quân nhân "ngốc nghếch" ! - 47

Cập nhật lúc: 2025-09-14 14:02:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chính ủy Mã Đại Thành phân tích: “Có lẽ của cải là của bọn quân phiệt chiếm đóng thành Nam đây. Lúc tháo chạy rừng, thấy những thứ nặng dễ lộ, nên chúng chôn giấu để lấy, ngờ rơi tay .”

Hách Nghị liền gọi của ban tài vụ đến, kiểm kê vàng ngay mặt . Sau khi kiểm kê và đăng ký xong, vàng niêm phong cẩn thận và khóa két sắt.

“Chúc mừng các đồng chí thành xuất sắc nhiệm vụ. Chuyện sẽ báo lên cấp , chờ cấp quyết định. Mọi vất vả , về nhà nghỉ ngơi .”

Trình Cảnh Mặc chia cho Vu Hướng Dương một con gà rừng và một con thỏ hoang, còn thì xách hai con còn về nhà.

Khi về đến nhà, Vu Hướng Niệm đang loay hoay trong bếp nấu cơm. Nhìn thấy về, cô chạy vội , đôi mắt sáng lấp lánh:

“Trình Cảnh Mặc, về !”

Nụ rạng rỡ của cô khiến Trình Cảnh Mặc cảm thấy ấm áp lạ thường. Đây là đầu tiên cảm nhận cảm giác chờ đợi, mong ngóng như thế.

khi cô thấy vết m.á.u dính quần áo , nụ lập tức tắt hẳn:

“Anh thương ?”

“Không , là m.á.u sói.” Trình Cảnh Mặc đưa con gà trong tay mặt cô, “Con gà nấu thế nào?”

Ánh mắt Vu Hướng Niệm bừng sáng khi thấy con gà.

“Anh bắt gà rừng đấy ?”

“Ừ.”

“Gà hầm nấm!”

Khi Trình Cảnh Mặc vòi nước ngoài sân gà, Tiểu Kiệt cũng hí hửng chạy về nhà.

“Chú ơi, chú về !”

Cái dáng vẻ hớn hở của thằng bé giống hệt Vu Hướng Niệm nãy.

“Tối nay, chúng ăn gà hầm nấm!” Vu Hướng Niệm đắc ý khoe với Tiểu Kiệt.

Thằng bé chạy sân một lượt, hỏi: “Chú ơi, còn một con thỏ nữa ạ?”

Vừa Tiểu Kiệt chơi ngoài sân, gặp Đổng Minh Hạo, : “Chú con bắt cả gà rừng lẫn thỏ hoang, mau về nhà mà ăn!”

Trình Cảnh Mặc ngập ngừng một lúc mới : “Con thỏ cho khác .”

“Cho ai ạ?” Tiểu Kiệt và Vu Hướng Niệm đồng thanh hỏi.

Trình Cảnh Mặc liếc Vu Hướng Niệm : “Vừa nãy chú gặp đồng chí Ngô, tiện tay cho cô .”

Nghe thấy “đồng chí Ngô”, sắc mặt Vu Hướng Niệm lập tức đổi.

Được lắm, cái tên Trình Cảnh Mặc ! Cô ở nhà chăm con, lo việc nhà, ngoài một chuyến tơ tưởng đến cô đồng chí Ngô . Hắn cho cô đồ ngon , còn mới mang về nhà cho cô và Tiểu Kiệt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/treu-choc-chong-quan-nhan-ngoc-nghech/47.html.]

Khi ăn cơm, Vu Hướng Niệm đụng đến một miếng thịt gà nào.

“Thím ơi, thím ăn? Gà thơm lắm mà.” Tiểu Kiệt ngây thơ hỏi.

Vu Hướng Niệm hậm hực : “Thím ăn thịt thỏ cơ!”

Trình Cảnh Mặc thầm nghĩ, thế đưa con gà cho Ngô Hiểu Mẫn.

“Ngày mai sẽ bắt một con khác.” Anh .

ăn con thỏ lúc nãy cơ!”

Trình Cảnh Mặc đáp: “ sẽ bắt một con y chang như thế về.”

là con thỏ đó!”

Trình Cảnh Mặc bí bách đến mức nên gì. Con thỏ nào mà chẳng giống , nhất định là con thỏ đó? Hay là con thỏ đó lớn lên vẻ hơn?

Trình Cảnh Mặc vẫn kiên nhẫn: “ sẽ bắt em sinh đôi của nó, giống y hệt .”

Lời thật buồn , nhưng Trình Cảnh Mặc với vẻ nghiêm túc. Vu Hướng Niệm tức , cô cố lắm mới giữ vẻ mặt căng thẳng:

“Sinh đôi cũng là nó !”

Trình Cảnh Mặc chỉ còn câm nín. Nhìn thấy Vu Hướng Niệm giận dỗi, ăn lấy một miếng, trong lòng cảm thấy vô cùng. Anh quyết tâm, ngày mai nhất định bắt một con thỏ giống hệt con về cho cô.

Ăn cơm xong, Vu Hướng Niệm hậm hực về phòng. Trình Cảnh Mặc tắm, đó bắt đầu giặt quần áo. Trong sọt quần áo bẩn cả đống quần áo của Vu Hướng Niệm, nhưng của Tiểu Kiệt. Thằng bé , quần áo của nó mỗi ngày đều thím giặt sạch.

Trình Cảnh Mặc Vu Hướng Niệm là một sạch sẽ. Ngay ngày cưới, cô đặt nhiều quy tắc, trong đó một quy tắc là tắm rửa và quần áo hàng ngày. Vu Hướng Niệm sợ giặt đồ, mà vẫn mỗi ngày đều giặt quần áo cho Tiểu Kiệt. Càng nghĩ, Trình Cảnh Mặc càng cảm thấy mang thịt thỏ về cho cô.

Buổi tối, khi Vu Hướng Niệm tắm xong, Trình Cảnh Mặc cố gắng tìm chuyện để ở phòng khách. Thực , qua một hai tiếng đồng hồ, cơn giận của cô cũng nguôi ngoai.

“Đồng chí Vu Hướng Niệm, cô đoán chuẩn, con sói đó thật sự thiếu mất một bên tai trái.”

Lời của thành công thu hút sự chú ý của cô.

“Anh kể cho về chuyện bắt sói .” Cô .

Nghe Trình Cảnh Mặc kể , Vu Hướng Niệm cũng phán đoán: cô thể thấy một vài sự việc sắp xảy . Năng lực lúc nào cũng xuất hiện và chịu sự kiểm soát của cô.

“Được , .” Vu Hướng Niệm chuẩn trở về phòng.

“Vu Hướng Niệm.” Trình Cảnh Mặc gọi cô , vẻ mặt chút ngượng nghịu, “Cô thích ăn dương mai ?”

Hôm nay đường về, thấy trong rừng mấy cây dương mai, quả chín đỏ. Ngày mai bắt thỏ, sẽ hái luôn cho cô.

“Chỗ hái dương mai xa ?” Vu Hướng Niệm hỏi.

“Đi xuyên qua rừng trúc, thêm hai ba cây nữa.”

“Cũng xa lắm.” Vu Hướng Niệm nghĩ ngợi một lát, “Vậy chúng hẹn mấy bạn dã ngoại .”

Loading...