Trọng Sinh Quân Hôn: Đêm Tân Hôn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật - Chương 37: Viết Giấy Nợ
Cập nhật lúc: 2025-06-06 03:49:18
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không, anh chỉ muốn ôm em thôi.”
Triệu Tinh Vũ lắc đầu, đã bình tĩnh trở lại. Anh nhẹ nhàng vòng tay qua eo cô, đặt cằm lên vai nàng, lòng dạ vô cùng yên bình.
Mộng Vân Thường
“Ái, anh ta tới rồi!”
Liếc thấy Hàn Quế Binh đang chần chừ từ phía xa, Tề Tư Tư vội vỗ vai anh nhắc nhở.
Ở ngoài đường, đứng gần nhau quá thế này không hay. Nếu bị người khác nhìn thấy thì ngại lắm!
“Không sao, chúng ta là vợ chồng mà.”
Triệu Tinh Vũ bình thản đáp, buông vòng tay nhưng vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, mân mê không chịu rời.
Nếu là người khác, anh còn kiêng dè đôi chút, nhưng nếu là Hàn Quế Binh... anh chỉ muốn cho gã biết rõ Tư Tư quan trọng với anh thế nào, để từ nay về sau gã chớ dám động đến ý nghĩ sai trái nào nữa.
...
...
“Triệu đại đội trưởng!”
Giọng Hàn Quế Binh hơi nặng nề, sắc mặt khó coi.
“Hàn trung đội trưởng!”
Triệu Tinh Vũ mỉm cười nhìn lại. Gã này có tức giận cũng chẳng làm gì được anh.
Cấp bậc của anh cao hơn, lại còn phụ trách riêng một đội đặc nhiệm tinh nhuệ, là nhân tố trọng điểm được quân đội bồi dưỡng. Còn Hàn Quế Binh? Ha, chỉ là kẻ bất tài giận dữ mà thôi! Nếu không nhờ sự đề bạt của nhạc phụ, giờ này gã vẫn chỉ là một tên lính quèn!
“Đây là sổ ghi chép.”
Lòng Hàn Quế Binh dậy sóng khi nhìn thấy Tề Tư Tư nép vào người đàn ông kia. Gã không khỏi nghĩ, giá như người đứng đó là mình thì tốt biết bao. Nàng vốn phải là vợ gã, như thế Phó tư lệnh Tề cũng sẽ đề bạt gã, tương lai sáng lạn... Giờ đây tất cả đã tan thành mây khói.
Đặc biệt là phải chứng kiến người vợ chưa cưới xinh đẹp rực rỡ ngày nào thân mật với kẻ khác, lòng gã như bị ai bóp nghẹt, đau đớn vô cùng, ước gì thời gian có thể quay trở lại.
Sao lúc ấy gã lại mê muội, bị Mậu Thúy Thúy mê hoặc như vậy...
Hàn Quế Binh lật đến trang ghi chép về các khoản mua sắm cho đám cưới. Gã vừa cố tình làm giả đôi chút, hy vọng giảm thiểu số tiền phải trả lại, mong rằng Tề Tư Tư không phát hiện ra.
“Kẹo, bánh ngọt, bánh quy...”
Tề Tư Tư chỉ liếc nhìn đã nhíu mày.
Trước đây cô không có ấn tượng gì, nhưng khi nhìn thấy những thứ được ghi trong sổ, cô chợt nhớ ra. Kẹo và bánh ngọt dùng trong tiệc cưới hôm đó đều do cô thanh toán.
Bởi Hàn Quế Binh cho rằng không cần mua loại quá đắt, nhưng cô không đồng ý, nhất quyết chọn loại tốt hơn. Kết quả là cô trả tiền cho những món đắt tiền mình thích, còn loại rẻ hơn do Hàn Quế Binh chi trả.
Thế nhưng trong sổ ghi chép lại ghi giá của tất cả các loại kẹo bánh, chênh lệch hơn năm mươi tệ.
Có lẽ gã còn e ngại con số hơn ba trăm tệ mà Tề Tư Tư đã nhắc đến, nên sau khi tính toán, số tiền gã phải trả vẫn là hơn ba trăm.
“Sổ sách đúng chứ?”
Hàn Quế Binh lên tiếng dò hỏi.
Tề Tư Tư liếc nhìn gã. Dù đã sống cùng nhau nhiều năm ở kiếp trước nhưng không có chút tình cảm nào, nhưng cô lại rất hiểu con người này. Những gì gã đang nghĩ, trong mắt cô gần như không thể giấu giếm.
“Tạm được!”
“Xem như công lao của anh, tôi sẽ bỏ qua số lẻ, chỉ lấy tròn ba trăm thôi!”
Tề Tư Tư nói rõ ràng. Cô lười tranh cãi về số tiền nhỏ đó, nếu không phải vì Bà Hàn và Mậu Thúy Thúy dám múa may trước mặt cô, cô còn chẳng nhớ đến khoản nợ này.
Hàn Quế Binh vốn định nói thêm điều gì đó, nghe xong lập tức mặt cứng đờ.
“Công lao”...
Nếu không phải vì... gã đã không phải làm việc vô ích cho người khác...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-quan-hon-dem-tan-hon-ga-cho-dai-lao-tan-tat/chuong-37-viet-giay-no.html.]
Gã liếc nhìn Triệu Tinh Vũ, hít sâu bình tĩnh, rồi gượng cười nói: “Tư... Cô Tề, dạo này tôi hơi túng, có thể trả sau được không?”
“Được chứ!”
Tề Tư Tư không chút do dự.
Triệu Tinh Vũ giả vờ lơ đãng liếc nhìn cô. Tư Tư vốn không quan tâm đến tiền bạc, không khéo lại bị tên này lừa bằng chiêu kể khổ chăng?
Dù số tiền này đối với anh và Tư Tư chẳng đáng là bao, nhưng anh không muốn để họ Hàn được lợi chút nào!
Tề Tư Tư bình thản “Ừ” một tiếng, giơ tay ra nói: “Viết giấy nợ đi!”
Vừa nghe xong, hai người đàn ông biểu lộ sắc mặt khác nhau.
Triệu Tinh Vũ thầm reo mừng, vợ anh quả là cừ khôi, không bị tên khốn này lừa, thật là anh minh thần vũ!
Hàn Quế Binh không thể tin được, Tề Tư Tư lại bắt gã viết giấy nợ... Gã vốn tính kéo dài thời gian để khất nợ rồi bỏ qua, nếu viết giấy nợ thì chẳng phải là tự rơi vào thế bị động sao?
“Cô Tề, cô không tin tôi sao?”
Hàn Quế Binh suýt nữa lại gọi “Tư Tư”, trong lòng càng thêm bất an.
“Chúng ta chỉ quen nhau hơn một tháng, huống chi, Hàn trung đội trưởng cũng chẳng có gì đáng tin.” Tề Tư Tư khinh bỉ trong lòng. Gã tưởng mình có bao nhiêu mặt mũi chứ? Trong ngày cưới lại đi ngoại tình với thanh mai trúc mã ở nhà khách, chỉ riêng chuyện này đã đủ để đánh gục gã rồi.
Cô không muốn ba người nhà họ Hàn sống quá dễ chịu, nên mới không truy cứu đến cùng, để họ ở lại quân đội cho tiện bề trả thù từ từ.
Nghĩ đến cảnh Hàn Quế Binh phải vắt óc kiếm tiền trả nợ, lòng cô vui không tả xiết, coi như trút được bực bội.
“Nợ thì phải trả, Hàn trung đội trưởng nếu không muốn viết giấy nợ thì trả tiền ngay đi.”
Triệu Tinh Vũ giả ho khan, thực ra là đang nhịn cười.
Vợ mình thật ngầu!
Dù gì thì cũng chỉ có hai lựa chọn: trả tiền hoặc viết giấy nợ!
Hàn Quế Binh do dự hồi lâu, cuối cùng đành ngoan ngoãn viết giấy nợ theo đúng mẫu Tề Tư Tư đưa ra. Ai bảo giờ gã không có tiền trả chứ...
Bút là của Triệu Tinh Vũ đưa, còn giấy thì xé thẳng từ sổ ghi chép của Hàn Quế Binh.
Nhìn tờ giấy nợ vừa “ra lò”, Tề Tư Tư nghĩ đến việc nó sẽ biến thành ba chục tờ tiền mệnh giá mười tệ, lòng vui như mở hội.
“Chuyện đã xong, chúng tôi đi trước đây!”
Hàn Quế Binh đứng nguyên tại chỗ nhìn theo bóng lưng hai người, lòng dâng lên nỗi buồn mênh mang. Tư Tư nhận giấy nợ xong liền đi ngay, thậm chí không nói rõ thời hạn trả tiền...
Phải chăng... trong lòng cô vẫn còn có gã? Không nỡ làm khó gã?
Lòng Hàn Quế Binh rối bời, lúc nhớ đến những điều tốt đẹp của Tề Tư Tư, sắc mặt đầy nuối tiếc; lúc lại nghĩ đến cảnh cô nép vào người Triệu Tinh Vũ thân mật, gã tức đến nghiến răng; lại nhớ đến việc mình đã đánh mất quyền thế và giàu có của nhà họ Tề, lòng càng thêm lạnh giá.
Sao gã lại bị Mậu Thúy Thúy mê hoặc đến thế chứ...
Tư Tư tuy không như Thúy Thúy trăm chiều theo ý gã, nhưng nàng xinh đẹp và thẳng thắn, phong thái đoan trang, dáng người khuôn mặt không có chỗ nào không tốt. Sao gã lại mê muội, lúc nào cũng nghĩ đến Mậu Thúy Thúy chứ? Giờ nghĩ lại, gã chỉ thấy tất cả như một cơn ác mộng không thể tỉnh lại.
“Có giấy nợ rồi, em định làm gì tiếp?”
Triệu Tinh Vũ hơi bất ngờ vì cô không đòi nợ ngay, dường như còn có ý gì đó.
Lòng anh chua xót, không lẽ Tư Tư không nỡ làm khó vị hôn phu cũ?
“Không vội, cứ để yên chuyện này đã. Giờ hắn không có tiền, kiếm tiền cũng phải mất thời gian.”
“Lúc nào hai mẹ con kia gây chuyện, ta sẽ lôi giấy nợ ra, ép hắn, rồi ngồi xem họ mâu thuẫn nội bộ.”
Tề Tư Tư cười ranh mãnh.
Số tiền đó với cô chẳng đáng là bao, nhưng với Hàn Quế Binh lại như giọt nước tràn ly.
Nếu biết tận dụng, còn có thể nhân cơ hội chia rẽ ba người nhà họ Hàn.
Cô rất mong chờ ngày đó đến!