Khương Tiếu đầu, hiếu kì Khương Tự một cái.
Không thể , so với một Khương Tự hồi luôn cùng nàng cãi , thì hôm nay dám chèn ép Nhị bá nương như ngược khiến nàng rửa mắt mà .
" Tiếu Nhi, thôi." Tam thái thái Quách thị lặng lẽ kéo Khương Tiếu một cái.
"Tổ mẫu gì phân phó?" Khương Tự thần sắc bình tĩnh hỏi thăm.
Phùng lão phu nhân từ xuống đ.á.n.h giá Khương Tự, thần sắc lạnh lùng: "Khương Tự, ngươi nhớ kỹ, cô nương gia mồm miệng quá lanh lợi sẽ ."
Bà điếc, cũng mù, cháu gái đang cùng Tiêu thị giằng co.
Bà ngược để ý Khương Tự náo loạn thế nào, một nữ hài từ hôn tiền đồ vốn hạn, nhưng nếu hư thanh danh cháu gái khác cũng !
" Tổ mẫu yên tâm, cháu gái nhớ kỹ." Khương Tự phảng phất như thấy Phùng lão phu nhân bất mãn, ngọt ngào với bà.
"Đi xuống ." Phùng lão phu nhân thấy Khương Tự tươi chỉ cảm thấy chướng mắt, kiên nhẫn khoát tay.
Một đứa cháu gái thành đồ bỏ, chỉ cần gây chuyện, tự nhiên đáng để bà hao tâm tổn trí.
Về phần Tiêu thị... Quản gia lâu quá , cũng nên cho bà gặp khó khăn.
" Cháu gái cáo lui."
Khương Tự thản nhiên rời , đường về Hải Đường Cư gặp Tiêu thị đang chờ ở ven đường.
"Nhị thẩm." Khương Tự chào hỏi Tiêu thị, cứ như lúc hùng hổ dọa từng tồn tại .
Chillllllll girl !
Tiêu thị âm thầm c.ắ.n răng.
Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt da mặt thật dày, bà thật sự là chịu phục!
" Tứ cô nương là ý kiến với Nhị thẩm ?"
" Nhị thẩm nghĩ nhiều , chất nữ nhất quán việc nào việc đó, ý kiến với trưởng bối ?"
" Hay cho một câu việc nào việc đó!" Đứng ở bên ngoài, mặt Tiêu thị vẫn luôn treo nụ ấm áp, lời êm tai," Đại tẩu sớm, thím như thể mắt thấy Tứ cô nương lệch đường mà mặc kệ. Thím lòng nhắc nhở ngươi một câu, lời đáng sợ, đời khó khăn ngăn chặn nhất chính là miệng ."
Lão phu nhân tuy lên tiếng hạ nhân lung tung, nhưng đời nào bức tường lọt gió, đến lúc đó lão phu nhân chẳng lẽ sẽ đuổi hết hạ nhân trong phủ chắc? Đây hiển nhiên là chuyện thể nào.
Khương Tự nở nụ xinh với Tiêu thị: " Đạo lý pháp trách chúng (* pháp là pháp luật, chúng đây là ), chất nữ hiểu . Có điều cái cũng quan trọng, chất nữ chỉ nhận chuẩn một điểm, đến lúc đó tìm Nhị thẩm là ."
Nàng xong, ưu nhã nhún gối với Tiêu thị: " Nhị thẩm thể tiếp tục ngắm phong cảnh, chất nữ một bước."
Tiêu thị ở cạnh bụi hoa, chằm chằm bóng lưng yểu điệu của thiếu nữ tức giận đến đau tim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-cam/44.html.]
Cái nha đầu c.h.ế.t tiệt , sớm muộn sẽ một ngày bà thu thập một trận mới !
" Cô nương, Nhị thái thái khẳng định đang ở trong lòng mắng ngài đó." A Man đầu thoáng qua, lặng lẽ cáo trạng.
" Không việc gì, đừng để thấy là ." Khương Tự thản nhiên .
Khương Tự trở Hải Đường Cư, bắt đầu vùi đầu trong đống dược.
Bạch Giác Thảo hái từ bờ đê liễu về cần phơi khô nghiên thành phấn, nhân dịp ánh nắng đủ, A Xảo cùng A Man liền cẩn thận phơi trong sân.
Khương Trạm ôm một đống đồ đến, gặp hai A Man trong sân, hỏi: " Cô nương các ngươi ?"
A Xảo vội bỏ xuống công việc trong tay: " Cô nương đang trong phòng đó, để tiểu tỳ bẩm báo một tiếng."
Khương Trạm thoáng qua đống đồ trong ngực, vội ngăn : " Không cần, chờ xong cái sẽ gọi cô nương các ngươi ."
A Man cùng A Xảo tò mò vây .
" Ôi, bàn đu dây!" A Xảo mặt mang theo vẻ hưng phấn.
Khương Trạm đảo mắt một phen, quyết định chọn hai gốc Hải Đường cách thích hợp, chỉ dùng thời gian uống cạn một chén xong một khung đu dây, còn quấn lên dây thừng một dải lụa màu dày, quấn : " Quấn lên cái dải lụa màu chẳng những mắt, mà còn chai tay. Được , các ngươi ai tới thử xem?"
A Man cùng A Xảo là ngoài ý , cố nén kích động thử trong lòng từ chối : " Cô nương còn , tiểu tỳ thể thử ?"
" Kêu các ngươi thử thì thử , gì nhiều lời như ?" Khương Trạm kiên nhẫn, thầm nghĩ đương nhiên các ngươi thử một chút xem bền chắc mới thể cho chơi chứ.
Ừm, A Man thủ , chính là nàng .
" A Man tới đây ." Khương Trạm ha hả vỗ vỗ bàn đu dây.
" Vậy tiểu tỳ cô nương thử xem nhé." A Man giẫm lên bàn đạp, chân dùng sức, nhanh liền đu lên cao.
" A Man, ngươi cẩn thận một chút." A Xảo A Man càng đu càng cao, lúc đu đến chỗ cao nhất còn vượt qua đầu tường, khỏi kinh hồn táng đảm.
A Man mắt điếc tai ngơ, đến chỗ cao nhất bỗng nhiên bật một cái, ở trong trung lộn nhào một cú xinh vững vàng đáp xuống bàn đu dây.
A Xảo che mắt kinh hô một tiếng.
Khương Tự động tĩnh , ở hiên trong viện.
" Cô nương, chơi đu dây thật thú vị." A Man từ đu dây nhảy xuống, hưng phấn đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.