Nhìn đám vây quanh, Khương Trạm lạnh một tiếng: " Thôi công tử, nơi đến , nếu như đ.á.n.h đến một hồi quan sai sẽ nhào tới, nghĩ ngươi đ.á.n.h cũng thoải mái ? Muốn đ.á.n.h đây sẽ phụng bồi, ngươi chọn một chỗ !"
Thôi Dật ngoắc một ngón tay với Khương Trạm: " Xem như ngươi cốt khí, thì theo ."
Khương Trạm âm thầm nhẹ nhàng thở : " Đi."
Sau lưng truyền đến thanh âm êm ái của thiếu nữ: " Nhị ca ?"
Vừa đến tiếng của Khương Tự, khuôn mặt tuấn tú của Khương Trạm thoắt cái biến đen, sải bước trở về chắn ở nàng, tức hộc m.á.u hạ giọng : " Muội gì?"
" Muội mua xong mà." Khương Tự như bên ngoài xảy chuyện gì, thành thật trả lời trưởng.
" Ôi, đây là ai nha? Nhân tình?" Thanh âm trêu tức truyền đến.
Khương Tự cách màn sa về phía chuyện, ánh mắt lạnh lẽo.
Kiếp nhị ca c.h.ế.t, những hết thảy đều là đồng lõa!
Khi đó nàng cùng trưởng quan hệ xa cách, cũng quan tâm kết giao với bằng hữu gì, đắc tội nào, chỉ một nhị ca phụ đ.á.n.h cực kỳ tàn nhẫn, mơ hồ truyền đến trong tai nàng một ít lời.
Phụ tức giận nhị ca qua với đám Dương Thịnh Tài cháu của Lễ bộ Thượng Thư, nhị ca cứng cổ Dương Thịnh Tài giúp vượt qua việc khó khăn, thể rét lạnh tâm bằng hữu.
Đây cũng là chỗ Khương Tự thấy khó hiểu.
Thôi Dật con trai của Vinh Dương trưởng công chúa cùng Dương Thịnh Tài quan hệ tệ, mà mắt nhị ca và Thôi Dật rõ ràng khúc mắc, về chơi cùng chứ?
Nhị ca rét lạnh tâm bằng hữu, bằng hữu nhận định mạng của .
" Ngươi đừng bậy!" Khương Trạm kéo Khương Tự lưng, như một con mèo xù lông chằm chằm Thôi Dật đang bước tới gần," Muốn đ.á.n.h hôm nào hẵng , chỉ cần hiện tại, tùy thời phụng bồi."
Thôi Dật phe phẩy quạt xếp mạ vàng ha ha : " Làm , sợ hù dọa tiểu mỹ nhân hả? Không nghĩ tới Khương nhị công t.ử còn là thương hương tiếc ngọc."
" Trong miệng ngươi chỉ phun mấy lời sạch sẽ!" Khương Trạm tức giận đến gân xanh thái dương nhảy thình thịch, nghẹt nỗi cố kỵ Khương Tự đang ở một bên, nên cũng dám phát tác.
Hắn quá hiểu những tên khốn kiếp , chuyện đùa giỡn nữ t.ử đàng hoàng bọn thật sự .
Mặc dù Tứ là cô nương Bá phủ, bọn đến mức cướp ngay bên đường, nhưng nếu mấy lời quá đáng hoặc là thật sự đ.á.n.h thừa cơ lôi kéo một chút, ăn thiệt thòi vẫn là Tứ .
Khương Trạm từng ảo não như thế .
Nếu như thừa bản lĩnh như Thất ca thì .
Không, chỉ cần bản lĩnh như con ch.ó hoang cũng nữa !
" Không đ.á.n.h ?" Thanh âm êm ái của thiếu nữ vang lên nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-cam/46.html.]
Tiếng rơi xuống, song phương đều ngây ngẩn cả , ít thậm chí bắt đầu móc lỗ tai.
Bọn họ lầm ? Tiểu nương t.ử cái gì?
Chillllllll girl !
" Tứ , im miệng cho !" Khương Trạm hiếm khi nặng lời với Khương Tự như .
Hắn quả thực thể tin , của hố ca ca như thế!
" Ha ha, Khương Nhị, ngươi , của ngươi còn chờ xem đ.á.n.h kìa!" Ánh mắt Thôi Dật rời dáng yểu điệu của thiếu nữ, gõ cán quạt to .
Những hầu đều ầm lên.
" Khương Nhị, rốt cuộc còn đ.á.n.h nữa ? Sao cứ lằng nhà lằng nhằng như đàn bà thế!"
" Đừng nhanh như , tiểu nương t.ử bên vẫn còn chờ kìa."
" , đúng, Khương Nhị ngay cả đàn bà cũng bằng, lúc nào học vẻ đáng thương, ha ha ha ——"
Khương Trạm dùng sức nắm chặt nắm đấm, gắt gao khắc chế xúc động nện nát những miệng thúi , hít một thật sâu: " Tùy các ngươi thì , tóm hôm nay đánh, các ngươi tránh !"
" Đừng nha, Khương Nhị, ngươi , của ngươi còn ." Thôi Dật lắc lư quạt xếp bày một nụ tự cho là phong lưu phóng khoáng với Khương Tự," Tiểu nương tử, nàng ?"
" Đương nhiên ." Khương Tự lành lạnh .
Tươi của Thôi Dật cứng , ngay cả quạt xếp cũng quên phe phẩy.
Tình huống gì đây? Cô nương đổi thật nhanh!
A Man liếc xéo Thôi Dật, khinh bỉ bĩu môi.
Tên ngốc ? Cô nương các nàng đương nhiên là về phía Nhị công t.ử .
Tiểu nha mắt quét một vòng, yên lặng đếm đầu .
Ừm, đối phương năm , nàng một xử lý ba bốn tên vẫn vấn đề, để một tên cho Nhị công t.ử ứng phó, về phần A Cát —— Không thêm phiền là .
" Chúng vội vã về nhà, nếu như các ngươi đ.á.n.h với nhị ca , chúng đây." Khương Tự nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Khương Trạm.
Khương Trạm như ở trong mộng mới tỉnh: " , chúng ."
Thôi Dật sờ cằm suy nghĩ một chút.
Hình như chỗ nào đúng!
" Từ từ!" Hắn khép cây quạt duỗi , ngăn hai , lạnh ," Suýt chút để các ngươi lừa gạt bỏ , lúc nào thì các ngươi thì thể hả?"
Rốt cuộc ai cho bọn quyền lựa chọn chứ, quả thực là buồn !