Tần Trí Viễn dựa  thành giường, gương mặt vô cùng thỏa mãn. Anh thở dốc, khẽ  : “Đêm tân hôn   em còn   nhanh ?”
Ôn Như Ý bỗng chốc nghẹn họng, nhất thời   lời nào để phản bác. Cô chỉ thở hổn hển, duỗi tay : “Tay em  cử động  nữa ,  xoa bóp cho em , nếu  ngày mai em   việc .”
Khóe miệng Tần Trí Viễn mỉm , cuối cùng cũng cảm thấy   gỡ   một bàn. Anh vui vẻ một tay ôm lấy cánh tay cô, tay  nhẹ nhàng xoa bóp: “Không , trưa mai  về tiếp tục trồng rau, tiện thể mang cơm về cho em.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ôn Như Ý lập tức cảnh giác, cảnh cáo : “Em  cho  , chỉ một   thôi. Anh đừng  hòng lấy chút ơn huệ đó để mua chuộc em.”
Tần Trí Viễn: “...”
Não cô  chuyển động nhanh thật.
Sáng hôm , Tần Trí Viễn   với tinh thần phơi phới, tâm trạng cực kỳ . Buổi sáng lúc tập thể dục,   bất ngờ  cho luyện tập thêm, còn cho   nghỉ ngơi thêm mười phút. Đám đàn ông thô lỗ giật   sự dịu dàng đột ngột của ,  lưng còn bàn tán xôn xao     định giở chiêu gì .
Kết quả  một buổi sáng,  giống như họ tưởng tượng, Tần Trí Viễn  hề giở chiêu gì. Đến lúc phát cơm,   đến nhà ăn lấy cơm như thường lệ. Giữa đường,  gặp Giang Vĩnh Quân. Giang Vĩnh Quân   cuộc sống hôn nhân của  mấy hôm nay  ăn cơm nhà ăn,  kìm  mà hỏi: “Sao  còn  đến nhà ăn? Vợ   nấu bữa trưa cho  ?”
Tần Trí Viễn hắng giọng : “Cô  mới lên đảo, vẫn  thích ứng, hôm nay nghỉ ngơi thêm.”
Giang Vĩnh Quân  ,   mà  kìm  : “Xem   lập gia đình  đúng là  khác,  quan tâm  khác ,  thêm chút tình .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-100-nghi-them.html.]
Tần Trí Viễn ho nhẹ một tiếng: “Nói gì  chứ, đó là vợ của ,   quan tâm cô  thì ai quan tâm cô ?”
Giang Vĩnh Quân vô tình lườm một cái: “Vậy thì để cô  nghỉ ngơi cho khỏe,  còn đang đợi ăn mừng nhà mới của hai  nữa đấy.”
Khóe môi Tần Trí Viễn giật giật, xem  chuyện   thoát  . Anh về đến nhà, nhanh chóng bàn bạc với Ôn Như Ý về chuyện .
Tối hôm , Ôn Như Ý  nghĩ đến vấn đề , chỉ là lúc đó  đến chuyện công việc nên quên mất. Bây giờ    , cô : “Vậy thì ngày mai . Mời ai thì do  quyết định. Anh hỏi họ thích ăn gì, để em cũng dễ chuẩn .”
Tần Trí Viễn  định mời quá nhiều, nếu  sẽ bận chết. Mà những   quan hệ  với , cơ bản  cũng  khẩu vị của họ. “Cứ nấu đồ ăn nhà  thôi, chúng  nấu món gì họ ăn món đó, đừng bỏ quá nhiều ớt là .”
Chuyện ăn mừng nhà mới cứ quyết định như . Buổi chiều,  khi  xong chút việc ở vườn rau, Ôn Như Ý còn đến tìm Kim Quế Hoa để hỏi xem họ thường nấu những món gì trong tiệc mừng nhà mới. Kim Quế Hoa   cô   nấu ăn, mắt chị  mở to : “Em còn  nấu cơm ? Thế tại  mấy ngày hôm nay hai  cứ ăn cơm tiệm ?”
Ôn Như Ý   cảm thấy  chút  , xem  hai ngày nay họ cứ ăn cơm ở nhà ăn  khiến Kim Quế Hoa hiểu lầm. Ngày mai cô  trổ tài đàng hoàng mới .
Cô vội vàng giải thích: “Em vẫn luôn  nấu ăn mà, chỉ là hai ngày hôm nay em đến tháng nên lười  việc thôi.”
“Thì  là như thế.” Kim Quế Hoa  . Cũng  thể trách chị  nghĩ . Từ  khi nhà Tần Trí Viễn dọn đến, đám  trong khu ký túc xá mấy ngày nay cũng âm thầm quan sát động tĩnh của họ.
Điều đầu tiên họ chú ý đến đương nhiên là Tần Trí Viễn. Một  đàn ông cao lớn,  tuấn như , mỗi sáng  thức dậy   mua đồ ăn sáng cho vợ, buổi trưa  đúng giờ về đưa cơm, kết quả buổi tối còn  về cùng nấu cơm, đúng là  đàn ông của gia đình.
Ngoài những điều  , công việc ở vườn rau cũng một tay   hết, còn Ôn Như Ý hình như ở nhà   gì cả, cũng    gì. Lúc   trò chuyện đều nhắc đến, Kim Quế Hoa cũng  từng thấy Ôn Như Ý  việc gì, nên mới hiểu lầm như .