khi nhàn rỗi  vài ngày, Quách Ngọc Liên  đến, mang theo một vài cuốn sách ngoại ngữ và băng từ, còn dẫn theo hai nhân viên nghiệp vụ mới đến để thảo luận với cô về nội dung đào tạo  .
Ôn Như Ý cũng   hiểu hết tất cả các ngoại ngữ. Sau vài ngày thảo luận với họ, cô xác định xong phần nội dung  để Quách Ngọc Liên  liên hệ với xưởng chính chỉnh lý  một  nữa. Đến lúc đó, sẽ trực tiếp tiến hành đào tạo,  cần  đợi cô.
Chuyện bên   xử lý kha khá, Ôn Như Ý nhân cơ hội bàn chuyện chính với Tần Trí Viễn: “Chuyện đầy tháng của con,   xem chúng   cần tổ chức ?”
Mấy ngày nay, Kim Quế Hoa nhà bên cứ luôn hỏi cô chuyện . Cô   đắn đo, chủ yếu là vì con còn nhỏ, sợ ảnh hưởng đến bé, nên vẫn  quyết định .
Tần Trí Viễn nghĩ một hồi, gật đầu : “Đương nhiên  tổ chức . Ngày    ý nghĩa. Đến lúc đó   cũng đến, cha em cũng đến, cả gia đình đông đủ,    thể chụp một bức ảnh gia đình.”
Anh   xong, bà Triệu Tú Hoa cũng hỏi: “Vậy tổ chức thế nào? Ăn ở trong nhà ?”
Tần Trí Viễn cảm thấy trong nhà thì  hơn, nhưng chỉ sợ ồn ào quá, ảnh hưởng đến con. “Con còn nhỏ,  là chúng  tổ chức ở nhà ăn của đơn vị ? Đến lúc đó nhờ đầu bếp ở đó giúp chúng  nấu nướng cũng .”
Bà Triệu Tú Hoa thì cảm thấy tổ chức ở nhà  hơn. Bà chỉ  Ôn Như Ý: “Vậy ý con thì ?”
Ôn Như Ý nghĩ một hồi, thật  tổ chức ở nhà là  nhất,  ý nghĩa hơn. Nếu thật sự  nhà ăn, còn  mang con  ngoài. “Cứ tổ chức ở nhà  ạ. Cũng đừng mời quá nhiều,  hai ba bàn là  . Nếu thật sự quá ồn, chúng  sẽ bày bàn ghế  sân nhà họ Bao.”
Ba   thống nhất ý kiến, chuyện  cứ như  mà  quyết định. Chớp mắt  đến ngày đầy tháng, trong nhà nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
Người đầu tiên  “giải phóng” đương nhiên là Ôn Như Ý. Trong một tháng , cô ăn ngon, ngủ ngon, cái gì cũng . Bà Triệu Tú Hoa và Tần Trí Viễn cái gì cũng chiều cô, duy chỉ  cho cô tắm gội. Mặc dù Tần Trí Viễn thỉnh thoảng  lau  cho cô, nhưng điều đó  thoải mái chút nào. Bây giờ cô sắp hết cữ, bà Triệu Tú Hoa cũng  câu nệ chuyện hai ngày , đồng ý cho cô tắm rửa.
Cô dùng nước lá ngải cứu mà   đun cho , tắm rửa kỹ càng. Sau khi tắm xong, cô cảm thấy cả tâm hồn  như  thăng hoa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-166-day-thang.html.]
Tần Trí Viễn cũng  rảnh rỗi. Hai hôm nay   vợ trông cháu,   chuẩn  nguyên liệu cho bữa tiệc đầy tháng,   thông báo thời gian tổ chức tiệc cho  . Làm xong còn   đón  và gia đình bên vợ.
Đợi Ôn Như Ý tắm xong, Tần Trí Viễn cũng  đón   từ cảng về. Lần , ngoài bà Khương Nguyệt Anh và ông Ôn Vệ Quốc, còn  cả gia đình ba  của Châu Mỹ Thanh và Ôn Minh Khang.
Ôn Như Ý  chút ngạc nhiên,   trai: “Anh,    cũng đến ? Xin nghỉ phép ạ?”
Ôn Minh Khang gật đầu. Ôn Như Ý lấy chồng gần một năm,    như  còn   em gái ở . Cho nên   cô sinh con, thế nào  cũng  đến thăm. “Anh với chị dâu đều xin nghỉ một tuần, Thần An cũng xin nghỉ .”
Sống mũi Ôn Như Ý   cay cay. Ôi chao, vẫn là cả nhà cùng đến thì  hơn. Cô   sang ông Ôn Vệ Quốc, hỏi: “Cha,   cha  xin nghỉ bao lâu  ạ?”
Ông Ôn Vệ Quốc ho nhẹ một tiếng: “Lần  cha  nghỉ phép.”
Ôn Như Ý   mở to mắt: “Không xin phép cũng  thể đến ạ?”
Mặt bà Triệu Tú Hoa  biến sắc: “Không lẽ  chạy từ nông trường  đây? Không  là  bỏ trốn đấy chứ?”
Ông Ôn Vệ Quốc   thì bật  thành tiếng: “Sao  thể . Anh là loại  như thế ? Mấy năm gần đây  cải tạo đều  lãnh đạo nông trường công nhận, sẽ   những chuyện như  .”
Ôn Như Ý khẽ nhíu mày. Giây phút , cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó. Không xin nghỉ phép mà  thể đến đây, chẳng lẽ là...
“Vậy là cha   minh oan  ạ?”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ông Ôn Vệ Quốc còn  kịp đáp, Tần Trí Viễn   gật đầu: “Phải đấy. Lần  cha  xin nghỉ phép, bởi vì mấy ngày  cha   minh oan !”