Ôn Như Ý ngước mắt, ngắm  chính  trong gương. Lông mày   tỉa gọn gàng, cong như vầng trăng khuyết, bờ môi đỏ thắm, đôi mắt đen láy trong veo, toát lên vẻ đằm thắm. Dáng vẻ  khiến   chỉ  yêu thương, đến cả cô  còn  yêu bản  c.h.ế.t  .
Sau đó, Triệu Tú Hoa  sang nhà hàng xóm mượn bàn là, cẩn thận ủi phẳng bộ đồ Ôn Như Ý sẽ mặc  ngày mai. Nhờ  điều kiện kinh tế  từ , cơ thể nguyên chủ  chăm sóc  kỹ. Chiếc váy dài màu sáng  vặn ôm lấy , tôn lên làn da trắng mịn như ngọc, vòng eo thon gọn.
Triệu Tú Hoa vốn   cùng Ôn Như Ý, nhưng  lo lắng sự  mặt của  sẽ khiến hai  trẻ ngại ngùng. Bà đành kìm lòng, chỉ dặn dò cô vài điều cần chú ý khi  xem mắt,  thêm: "Con cũng đừng lo lắng quá,  thì ,   thì  về nhà. Không cần  để ý sắc mặt của  khác ."
Dù  từng  xem mắt, Ôn Như Ý vẫn  rõ quy tắc. Hợp thì  chuyện tiếp,  hợp thì ai về nhà nấy. "Con   , con hiểu mà," cô đáp.
Cùng lúc đó, tại một khu đại viện khác,  đàn ông mà Ôn Như Ý sắp gặp  ngày mai   ăn tiệc rượu về. Anh định về phòng nghỉ ngơi, nhưng  kịp đóng cửa thì  , bà Khương Nguyệt Anh,  gọi : "Khoan , đừng  phòng vội,   chuyện   với con."
Tần Trí Viễn  nghỉ phép nửa tháng mà dường như chỉ  là tiệc tùng. Anh  chạy liên tiếp bốn năm bữa tiệc,  mệt rã rời. Vừa   gọi,  lập tức  bà, : "Nếu  bảo con  ăn tiệc rượu thì  đừng  nữa, con   ."
Khương Nguyệt Anh  xòa: "Không  tiệc tùng. Chuyện khác cơ."
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ke-nien-dai-70-hon-nhan-bat-dac-di/chuong-19-chuan-bi.html.]
Tần Trí Viễn thở phào nhẹ nhõm, nhưng chỉ một giây ,   nhận : "Không lẽ    con  xem mắt nữa?"
Khương Nguyệt Anh nhấp một ngụm nước ấm,  tươi: "Không hổ là con trai , thông minh đấy. Mẹ còn   mà con  đoán  ."
Nói xong, bà kể sơ qua về cô gái nhà họ Ôn. Tần Trí Viễn càng , sắc mặt càng tối sầm. "Khoan ,   mấy hôm  con mới  xem mắt ? Sao  sắp xếp nữa ?"
Khương Nguyệt Anh đáp: " là con   xem mắt, nhưng     quấy rối nên  thành công ? Thế nên  mới nhờ chủ tịch Dương của hội phụ nữ tìm cho con đối tượng mới. Con   phụ lòng  của   ."
Khóe môi Tần Trí Viễn giật giật. Mấy vị cán bộ lớn tuổi    rảnh rỗi thế  , cứ suốt ngày mai mối cho  khác. Chỉ trong nửa tháng nghỉ phép,    xem mắt ba  , còn nhiều hơn cả mấy con lừa giống trong đội sản xuất nữa.
Anh  cần nghĩ mà thẳng thừng từ chối: "Con  ."
Nghe   , lông mày Khương Nguyệt Anh nhíu : "Sao con từ chối nhanh thế? Mẹ   cô bé   ,  xinh  lắm, tuy thành phần gia đình   nhưng tính tình  hiền dịu,  chuyện dễ . Con gặp  nhất định sẽ thích cho xem."
Nghe đến đây, Tần Trí Viễn càng cảm thấy  thể  . Anh vốn  thích mấy cô gái yếu đuối, yểu điệu. Cảm giác  chỉ cần  to một chút là    thể  thét lên. Một khi   thì cứ như vỡ đê, dỗ thế nào cũng  nín. Thật đáng sợ!