Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 112: Phu Thê Vốn Là Chim Cùng Rừng, Hoa Dại Bên Ngoài Liệu Có Tốt Hơn? ---

Cập nhật lúc: 2025-08-26 00:16:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kinh nguyệt của biểu tỷ đều đặn, ngươi hãy xem các mục khác của biểu tỷ.”

Dứt lời, Thẩm Tinh Lạc lấy một chiếc khăn gấm đặt lên cổ tay Chung Thiên Thiên.

Viện phán tiến lên bắt mạch, quan sát rêu lưỡi và độ nhuận của da, đồng thời hỏi nàng thời gian sinh hoạt và sở thích ăn uống thường ngày.

Rất nhanh, Viện phán đưa kết luận.

“Tổng hợp các mặt, Chung cô nương quả thật là thể chất dễ thụ thai.”

Lời thốt , lời dối của Hứa Uyển Nhu đánh mà tự tan, đầu Đỗ Dực Xuyên vững chắc đội một chiếc nón xanh, thế là đám đông hóng chuyện một nữa sôi sục.

Thẩm Tinh Lạc về phía Đỗ Dực Xuyên, trong mắt là ý giễu cợt.

“Chậc chậc chậc, Đỗ Dực Xuyên, ở chỗ ngươi, phu thê vốn là chim cùng rừng, hoa dại bên ngoài hơn, đúng ?”

Đám đông hóng chuyện đầu tiên là ngây , đó liền rộ lên.

Sắc mặt Đỗ Dực Xuyên và Mộ Khanh sặc sỡ như bảng màu, bọn họ cùng lúc đó hung hăng trừng mắt Hứa Uyển Nhu.

Mà Hứa Uyển Nhu mặt xám như tro tàn, ngã bệt xuống đất.

Thẩm Tinh Lạc bỏ qua ân oán giữa bọn họ, mà lớn tiếng với đám đông vây xem.

“Mọi đều thấy , sự thật thắng hùng biện, Đỗ Dực Xuyên chỉ đánh biểu tỷ , mà còn đội cho biểu tỷ cái mũ vô sinh, thật là khi quá đáng!”

“Ta từ đến nay theo cái lẽ dĩ hòa vi quý, tín điều cuộc đời phạm , phạm ; nếu phạm , chọc mệnh môn .”

“Vậy thì, Đỗ Dực Xuyên, ngươi dùng tay nào đánh biểu tỷ ?”

Đỗ Dực Xuyên , lập tức mặt như giấy vàng.

“Ngươi c.h.ặ.t t.a.y ?!”

Thẩm Tinh Lạc mỉm chi.

“Chúc mừng ngươi, đoán đúng .”

“Là phần thưởng, cũng hỏi ngươi dùng tay nào đánh biểu tỷ nữa, trực tiếp chặt cả hai tay ngươi thôi.”

Đỗ Dực Xuyên: “!!!”

“Tay ! Tay ! Ta dùng tay đánh Thiên Thiên.”

“Thiên Thiên, một ngày Phu Thê trăm ngày ân nghĩa, ngươi mau giúp cầu xin Túc Vương phi !”

Chung Thiên Thiên một bên suy nghĩ, móc nhẹ ngón tay Thẩm Tinh Lạc.

“Biểu , nhiều bách tính vây xem như , chúng chuyện thua thiệt lý lẽ, dùng tay đánh , thì cứ c.h.ặ.t t.a.y .”

Chủ yếu là tình nghĩa thì cầu xin, nhưng cầu nhiều.

Thẩm Tinh Lạc đáp.

“Được. Nghe theo biểu tỷ.”

Đỗ Dực Xuyên: “!!!”

Quả thật là cầu xin , nhưng ngươi thể cầu xin nhiều hơn một chút ?!

Thấy thê tử lên tiếng, Hạ Vân Đình liếc Cấm quân thống lĩnh một cái.

Lăng Phong tiến lên tay nhấc đao chém, Đỗ Dực Xuyên mất tay .

Đến đây, chuyện Đỗ Dực Xuyên đánh Chung Thiên Thiên tạm thời kết thúc.

Trước khi kết thúc, Thẩm Tinh Lạc về phía Chung Thiên Thiên.

“Biểu tỷ, theo , tổ tiên của Vinh An Bá phủ khi theo Thái Tổ Hoàng đế dựng nghiệp lập đại công, mới giành tước vị Bá tước.”

“Mà Vinh An Bá phủ liên tục hai đời chút cống hiến nào cho giang sơn xã tắc của Đại Hưng, bọn họ bây giờ thuần túy là hưởng thụ ân trạch của tổ tiên, nhận bổng lộc của triều đình.”

“Vốn nghĩ Vinh An Bá phủ nếu đối xử tử tế với biểu tỷ, thì trong các cuộc thu phục các quốc gia lân cận, thống nhất thiên hạ sắp tới, sẽ để Vương gia đưa Đỗ Dực Xuyên chiến trường lập quân công, rạng danh tổ tông, vang danh thiên hạ.”

Đỗ Dực Xuyên đến đây, ruột gan đều hối hận xanh cả !

Vốn tưởng thiên hạ chắc chắn sẽ thuộc về Thái tử, ai ngờ Thái tử vì ám sát quân vương thành mà chết!

Vốn thể vang danh thiên hạ vạn kính ngưỡng, nay để tiếng muôn đời!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-112-phu-the-von-la-chim-cung-rung-hoa-dai-ben-ngoai-lieu-co-tot-hon.html.]

Mà Thẩm Tinh Lạc ngay đó một câu khiến bọn họ hồn phi phách tán.

Đỗ gia hiện tại đáng khinh bỉ như , đức xứng với vị, nếu biểu tỷ trong lòng còn tức giận, ngày mai sẽ cung cáo ngự trạng, để Phụ hoàng tước bỏ tước vị của Vinh An Bá phủ.”

Đỗ Dực Xuyên và Mộ Khanh , lập tức quỳ sụp xuống đất, ngừng khấu đầu với Thẩm Tinh Lạc.

Bởi vì thời kỳ huy hoàng nhất của Đỗ gia chính là đời tổ tiên theo Hoàng Thái Tổ dựng nghiệp, đó thì đời kém hơn đời .

Đỗ gia hiện tại chẳng qua là vì đương kim Hoàng đế đối xử tử tế với hậu duệ công thần, nên mới luôn nhận bổng lộc của triều đình mà tước bỏ tước vị.

“Túc Vương phi xin bình giận, ngàn sai vạn sai đều là của khuyển tử.”

“Người thể vì của mà trút giận lên cả Đỗ gia!”

Thấy Thẩm Tinh Lạc mảy may động lòng, Mộ Khanh lập tức quỳ bò đến chân Chung Thiên Thiên cầu xin.

“Thiên Thiên, khuyển tử chịu hình phạt đáng , cầu xin ngươi đại nhân lòng rộng lượng, tha cho Vinh An Bá phủ .”

Chung Thiên Thiên suy nghĩ một chút, với Thẩm Tinh Lạc.

“Thôi , biểu , chúng về nhà .”

Thẩm Tinh Lạc gật đầu, đó về phía Mộ Khanh đang quỳ sụp đất.

“Những ngày , các ngươi ăn của biểu tỷ thì nhả , cầm của biểu tỷ thì trả , nếu bù đủ của hồi môn biểu tỷ mang đến, hì hì, sẽ chôn sống hai con ngươi đấy.”

Mộ Khanh gật đầu như giã tỏi.

“Túc Vương phi yên tâm, dân phụ .”

Thẩm Tinh Lạc để ý đến nàng nữa, mà lệnh cho những phủ binh mà mang theo.

“Các ngươi đến Vinh An Bá phủ đóng gói và thu dọn hết tư trang cá nhân cùng bộ của hồi môn của biểu tỷ gửi đến Chung gia.”

“Hoàn thành nhiệm vụ về phủ , mỗi các ngươi tìm quản gia lĩnh năm lạng bạc thưởng.”

Các phủ binh ai nấy đều hớn hở.

“Dạ, Vương phi.”

“Tiểu nhân tạ ơn Vương phi ban thưởng.”

Trước khi rời , Thẩm Tinh Lạc liếc Đỗ Dực Xuyên đang đầy vẻ hối hận.

“Đỗ Dực Xuyên, cuối cùng với ngươi một câu.”

Mí mắt Đỗ Dực Xuyên giật giật, sợ hãi thấy lời khiến kinh hồn bạt vía, nhưng nể mặt phận đối phương, cứng rắn mặt .

“Túc Vương phi xin cứ .”

Thẩm Tinh Lạc nhàn nhạt .

“Thôi , chuyện khó nên nữa.”

Dứt lời, nàng nắm tay Chung Thiên Thiên về phía xe ngựa của .

Đỗ Dực Xuyên: “!!!”

Tuy vô ngữ, nhưng nhiều hơn là cảm giác thoát c.h.ế.t tai nạn.

Cùng lúc đó, trong đám đông một nữ tử tiến lên vài bước đuổi kịp Thẩm Tinh Lạc.

“Túc Vương phi xin dừng bước.”

“Người thể lời khó định với Đỗ công tử ?”

“Hắn đường đường là công tử thế gia đánh thê tử chính thất của nông nỗi , cầu xin mau ở mắng thêm vài câu !”

“Là thế , thần nữ đời luôn học cách mắng , mỗi cãi với khác đều cảm thấy phát huy . Tối nay mồm mắng tứ phương xong thần nữ ngũ thể đầu địa, cho nên thần nữ học thêm vài câu nữa.”

Hạ Oản Oản: “……”

Chung Thiên Thiên: “……”

Thẩm Tinh Lạc: “……”

Loại Ngọa Long Phượng Sồ , để nàng thoại bản tử.

---

Loading...