Sử dụng từ ngữ thô tục
Truyện không chính chủ
Nội dung có yếu tố chính trị
Nội dung xuyên tạc lịch sử
Nội dung không phù hợp với độ tuổi
Nội dung tuyên truyền mê tín dị đoan
Lỗi khác
-- Chọn chapter --
Chương 145: --- Ngoại truyện
Chương 144: --- Vạn nẻo đường làm trâu ngựa
Chương 143: --- Kiên trì, không biết xấu hổ, kiên trì không biết xấu hổ
Chương 142: ---Nàng mà không vui, con chó đi ngang qua cũng phải chịu hai cú đá.
Chương 141: ---Sở dĩ nhân loại tiến bộ, chủ yếu là vì thế hệ sau không nghe lời thế hệ trước.
Chương 140: ??? Người làm sao vậy??? ---
Chương 139: Ta xúc động đến mức một cái rắm cũng muốn hứng lại gói mang cho ngươi ---
Chương 138: ---Vượt qua bình cảnh, phía sau còn có nắp chai.
Chương 137: ---Đừng quá bận tâm đến suy nghĩ của kẻ khác, bởi vì các ngươi như vậy sẽ sống như cái quần của người khác.
Chương 136: ---Tên gia hỏa này càng ngày càng đi xa trên con đường thiếu đức
Chương 135: ---Vương gia đây là bị vị muội muội nào níu chân rồi sao, đến mức chẳng thèm về phủ nữa
Chương 134: --- Trẫm hết lòng hết dạ, ngươi lại khi quân đối đầu
Chương 133: --- Thú vị, một bông hoa ngàn đời chưa hé nhụy lại chế giễu một bông hoa ngàn đời chưa hé nhụy khác
Chương 132: --- Ngươi vừa rồi nói, bỏ qua nội dung, ta vô cùng tán đồng
Chương 131: ---Người khác sống một đời dũng mãnh, ngươi sống một đời trâu ngựa
Chương 130: ---Không phải mỗi lời xin lỗi đều đổi được không sao nhưng "ông nội ngươi" nhất định sẽ đổi được "ông nội ngươi"
Chương 129: ---Nỗi phiền muộn này của ngươi ta lại không có, vì không ai dám mắng ta
Chương 128: ---Ít tốn tiền làm được nhiều việc, không tốn tiền cũng làm được việc, tốt nhất là dùng tiền của người khác để làm việc của mình
Chương 127: --- Cảm giác lao tâm khổ tứ mà còn phải bỏ tiền túi này thật khiến người ta mê đắm.
Chương 126: --- Tiền của ta, ta cần ngươi cho sao?
Chương 125: ---Cần chọn vị trí xung quanh có cây cối và hướng về phía Nam, vì như vậy phong thủy mộ phần sẽ tốt hơn
Chương 124: ---Ta đã nghe xong lời ngươi nói, bây giờ đến lượt ngươi ngửi mùi của ta
Chương 123: Ta mắng người là sai, nhưng ta mắng đúng người rồi
Chương 122: Đã đạo lý không thông, vậy hãy nói đến chân lý
Chương 121: --- Hắn cuồng mặc hắn cuồng, chỉ là cừu non đợi làm thịt
Chương 120: --- Vậy ngươi thề đi, nói người Đại Hưng không lừa người Đại Hưng
Chương 119: ---Thuộc hạ không phải là đuổi lạc, mà là thuộc hạ thực sự không đuổi kịp ạ!
Chương 118: ---Bạn nếu chịu dành một chút thời gian để tìm hiểu tôi, sẽ nhận ra quả thật đã tốn không ít thời gian.
Chương 117: ---Thà buông tay một lần, còn hơn tự ép buộc bản thân.
Chương 116: ---Để hợp với mọi người, ta cứ gọi Tam Thúc đi.
Chương 115: --- Thức đêm thì không được, nhưng thức trắng đêm thì có thể
Chương 114: --- Có những người một khi đã bỏ lỡ, thật mẹ nó tạ ơn trời đất
Chương 113: Sáng Chẳng Thức Dậy Nổi, Trưa Chẳng Làm Việc, Chiều Chỉ Uống Trà, Tối Đi Xông Hơi ---
Chương 112: Phu Thê Vốn Là Chim Cùng Rừng, Hoa Dại Bên Ngoài Liệu Có Tốt Hơn? ---
Chương 110: Thật là sống lâu mới thấy!
Chương 109: Ngươi thấy ta không vừa mắt thì nên đi chết đi! Chỉ trích ta làm gì? Dù sao ta cũng sẽ không thay đổi.
Chương 108: ---Cứ nghĩ mình sẽ là một người cha nhân từ, nào ngờ mình lại là một người chú
Chương 107: ---Người là hôm qua đánh, tay là hôm nay mất
Chương 106: ---Ta đối với ngươi dốc hết vàng bạc, ngươi lại đối với ta giấu tâm cơ
Chương 105: ---
Chương 104: --- Ta không thể ít chịu khổ? Ta có thể không chịu khổ không? Ta có thể để người khác chịu khổ không?
Chương 103: --- Trước kia là nữ điên, nay lại thành yêu quái?
Chương 102: --- Mưa tạnh, trời quang, hắn ta lại cảm thấy mình được rồi
Chương 101: --- Có chuyện thì cứ nói thẳng, dù sao ta cũng không giúp được ngươi
Chương 100: --- Quan tài có nhiều cách chế tạo từ các chất liệu khác nhau, kèn xô-na có vô vàn kiểu thổi hoa mỹ
Chương 99: --- Có dưa, có dưa lớn
Chương 98: Ta là người điên, không phải bà mối ---
Chương 97: Bản phi thỉnh thoảng hóa điên, thường xuyên thỉnh thoảng ---
Chương 96: Đại Ngọc thuần cẩu triệt để quán triệt ---
Chương 95: Nữ nhân hậu cung không phải đang hạ độc thì chính là đang trên đường hạ độc ---
Chương 94: Giao cho ta, ngươi cứ việc đau đầu đi ---
Chương 93: ---Ta trồng cây chuối ăn phân
Chương 92: ---Có chút đồng tình, nhưng không nhiều
Chương 91: ---Đây gọi là đại ái ẩn trong sự điên cuồng
Chương 90: ---Kế thừa
Chương 89: ---Con đường tình cảm của ngươi khá thuận lợi, trên đường đi chẳng có ai
Chương 88: ---Yêu một người không thể giấu được, nếu ngươi yêu hai người, thì lại có thể giấu rất tốt
Chương 87: ---Ta không phải là vàng, ta là sắt
Chương 86: ---Ta không thể khiến tất cả mọi người vừa lòng, nhưng ta có thể khiến tất cả mọi người đều không vừa lòng.
Chương 85: ---Không có rào cản không thể vượt qua, chỉ có những rào cản không thể vượt hết.
Chương 84: --- Nàng đáng giá một người tốt hơn, chứ không phải là ta – người tốt nhất này
Chương 83: --- Tình yêu không đạt được của mình cố nhiên đáng sợ, nhưng cảnh huynh đệ đầu một nơi thân một nẻo còn đáng sợ hơn
Chương 82: --- Ta tự thấy mình đê tiện đến phát khóc, nhưng lại không nỡ đánh chính mình
Chương 81: --- Đầu người rơi xuống đất
Chương 80: --- Sớm muộn gì cũng tẩm độc cho ngươi câm
Chương 78: Sao chàng cũng khóc rồi? ---
Chương 77: Hi Quý phi đã giết con của ta ---
Chương 76: Gặp hung hóa cát, đứng đầu thiên hạ ---
Chương 75: Trời sinh ta tài ắt có dụng, ta có thể không dùng thì chẳng dùng ---
Chương 74: --- Nếu không thành công, thì chắc chắn là thất bại
Chương 73: --- Hoàng tẩu, có việc rồi, ta lại nhận cho người một đơn nữa
Chương 72: Mỗi ngày một cơn giận, cơn nào cũng khác biệt
Chương 71: Chuyện lớn quá tốt! Chuyện lớn quá tốt!
Chương 70: ---Chuyện này không thể nào là Túc Vương làm
Chương 69: ---Giá trị cảm xúc
Chương 68: ---Đại cảnh giới tử biệt, lời lẽ cứ thế tuôn ra
Chương 66: --- Ta chẳng có sở thích gì, bình thường chỉ thích giúp người làm niềm vui.
Chương 65: ---Ngươi ngày mai phạm một lỗi nhỏ để kim thiền thoát xác
Chương 64: ---Nếu ta lấy thứ này ra, các hạ nên đối phó thế nào?
Chương 63: ---Nếu cứ tiếp tục ở lại làm người đưa tin chắc chắn không sống nổi đến Tết
Chương 62: ---Người có thể chơi cùng ta quả nhiên chẳng phải thứ tốt đẹp gì.
Chương 61: ---Ngày mai ta có một cơn điên muốn phát tiết.
Chương 60: ---Ngươi thật lòng yêu kẻ điên này
Chương 59: ---Tin đồn vẫn phải tự mình tạo ra, người khác tạo ra ta không yên tâm
Chương 58: --- Ba trăm sáu mươi ngành nghề, ngành nào cũng khiến người ta tan vỡ phòng tuyến
Chương 57: --- Sau này có khổ chàng chịu, có phúc ta hưởng
Chương 56: --- Oản Oản mất đi chính là tình yêu đó
Chương 55: --- Ai nói ta không có sở trường? Thời gian ngủ của ta đặc biệt dài
Chương 54: --- Tinh thần của muội đã quá biến thái rồi, cơ thể nhất định phải khỏe mạnh
Chương 53: ---
Chương 52: ---
Chương 51: ---Trời sập rồi.
Chương 50: ---Qua thôn này, còn có cửa hàng khác
Chương 49: ---Không tức không tức, tức ra bệnh rồi không ai thay thế
Chương 48: ---Chút công sức nhỏ nhoi nào đáng bận lòng, nhưng người phải ghi tạc trong tâm
Chương 47: ---Gặp phải phiền não, hãy trực tiếp ngừng suy nghĩ
Chương 46: --- Đến lúc đó tình hình cụ thể ra sao, còn phải xem xét
Chương 45: --- Sắp sửa lại có chuyện vui rồi
Chương 44: --- Ta chỉ là một người có tác dụng phụ đối với xã hội
Chương 43: ---Lấy tính mạng làm sính lễ
Chương 42: ---Ta chết tiệt cứ như một trò cười vậy
Chương 41: ---Dứt khoát chọn đứng dậy rời đi
Chương 40: ---Đắc tội hết cả rồi, mà mình lại không chết
Chương 39: ---Ngươi cảm động sớm rồi
Chương 38: ---Bút danh: Đại Lang
Chương 37: ---Ngủ rồi sao? Dậy ngủ lại đi
Chương 36: Ngươi lần này tổng cộng tiêu phí hai nghìn lượng bạc trắng ---
Chương 35: Nha đầu của ta sùi bọt mép rồi ---
Chương 34: --- Ngươi còn thật tốt bụng
Chương 33: --- Nhìn là biết thợ lành nghề
Chương 32: --- Vương gia còn cần cố gắng thêm nữa
Chương 31: --- Ngươi thế mà dám lừa ta?
Chương 30: --- Nỗ lực chưa chắc thành công, nhưng không nỗ lực nhất định sẽ rất thoải mái
Chương 29: Kẻ không thích ta sao có thể là người tốt ---
Chương 28: Chẳng phải nàng nên vô cùng cảm động mới phải sao? ---
Chương 27: Thuần ái không lay động được ta, nhưng vàng ròng thì có thể ---
Chương 26: ---
Chương 25: ---
Chương 24: --- Ngươi Quá Đỗi Bình Thường
Chương 23: --- Ngươi Vì Sao Bình Thường Đến Vậy Lại Vô Cùng Tự Tin?
Chương 22: ---Ta là con ngựa ô
Chương 21: ---Bổn Vương sợ vợ
Chương 20: ---Kẻ bói toán đầu hẻm cũng chẳng lắm lời bằng ngươi
Chương 19: ---Cái chuyện này chẳng lẽ không nói không được sao?
Chương 18: ---Chỉ cần ngươi tục huyền đủ nhanh, bi thương sẽ không đuổi kịp ngươi
Chương 17: --- Ngươi quả là treo hồ lô trong nhà tự cho mình là ông chủ
Chương 16: --- Ngươi quả là thọ tinh ăn thạch tín
Chương 15: --- Vương phi nói chuyện ngươi lại chống đối đến tận tâm can
Chương 14: --- Không cần phải sống cuộc đời mở mắt bị người khác dòm ngó, nhắm mắt bị người khác cúng tế nữa rồi.
Chương 13: --- Ngươi có lịch sự không?
Chương 12: Vương Gia Chớ Sợ, Ta Sẽ Không Bất Chấp Trường Hợp Mà Phát Rồ ---
Chương 11: Ngươi Thật Vô Sỉ... À Không, Thật Lợi Hại! ---
Chương 10: Thần nữ công đức vô lượng, xứng đáng thờ phụng Thái Miếu
Chương 9: Ta không dám lên tiếng, ta cũng không dám hỏi
Chương 8: Ăn chậm chút là sao? Ăn cái gì chậm?
Chương 7: ---Dù sao tất cả mọi người sống đến cuối cùng đều phải chết.
Chương 6: ---Ngươi thật sự không sợ chút nào sao?
Chương 5: ---Cuốn chiếu, phủ vải, cả phủ trên dưới chờ dùng cỗ sao?
Chương 4: ---Ta biết Vương gia rất vội, nhưng Vương gia đừng vội
Chương 3: --- Sao ngươi không giải thích?
Chương 2: --- Có ta một bát canh uống thì có ngươi một cái bát rửa
Chương 1: --- Khởi đầu địa ngục? Chẳng hề gì, nàng sẽ nghịch gió xoay vần, khiến cả gia tộc phải bay cao!
Gửi báo cáo
Huỷ