Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 138: ---Vượt qua bình cảnh, phía sau còn có nắp chai.

Cập nhật lúc: 2025-08-26 07:28:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Vân Đình cực kỳ cưng chiều.

“Được, nhớ .”

“Ngoài , Tinh Lạc còn ý nghĩ nào khác ?”

Bàn tay nhỏ trắng nõn của Thẩm Tinh Lạc vuốt ve khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Hạ Vân Đình.

“Sinh thần cùng Vương gia và bạn bè tín trải qua là đủ .”

Ánh mắt Hạ Vân Đình và thê tử cong như trăng khuyết , trong đôi mắt tuấn tú của là sự dịu dàng thể tan chảy. Hắn vuốt ve bàn tay mềm mại trắng như tuyết trong lòng bàn tay , khẽ cong môi.

“Được, chuyện giao cho sắp xếp.”

“Hoàng hôn dần buông, Tinh Lạc gần đây càng ngày càng buồn ngủ . Ta lập tức tắm rửa cho Tinh Lạc, đó dùng tinh dầu dưỡng da thoa khắp cơ thể cho Tinh Lạc, tiện cho Tinh Lạc bất cứ lúc nào cũng thể ngủ.”

“Ta sẽ xử lý chính vụ bàn sách phía bình phong. Bất cứ lúc nào Tinh Lạc đột nhiên ăn gì uống gì cứ gọi .”

Thẩm Tinh Lạc rạng rỡ như trời.

“Được.”

“Vương gia nghĩ thế giới rồng ? Vương gia thấy rồng bao giờ ?”

Mặc dù Hạ Vân Đình hiểu vì thê tử đột nhiên hỏi điều , nhưng hỏi ắt đáp.

“Rồng chỉ tồn tại trong truyện thần thoại, từng thấy.”

Thẩm Tinh Lạc cùng bốn mắt .

“Ai rồng chỉ tồn tại trong truyện thần thoại? Ta mỗi ngày đều hưởng thụ dịch vụ trọn gói của Vương gia, cho nên Vương gia chính là rồng.”

Hạ Vân Đình: “...”

Giọng trầm thấp đầy từ tính mang theo sự cưng chiều vô hạn, bật .

“Tinh Lạc chuyện vĩnh viễn đều bất ngờ đến thế. Sống với một sống động thú vị như Tinh Lạc, cuộc sống vĩnh viễn sẽ vô vị.”

Thẩm Tinh Lạc Túc Vương Điện hạ cưng chiều đến mức yếu ớt thể tự lo liệu, bắt đầu chơi trò tiêu khiển tình tứ Phu Thê.

Bàn tay ngọc ngà thon dài của nàng khéo léo vuốt ve gáy , ánh mắt chứa tình, mắt lúng liếng như tơ, thật sự đỗi quyến rũ.

“Thế gian vạn sự đều là phù du thoáng qua, duy chỉ ái dục khắc sâu xương tủy, in linh hồn. Ngoài linh hồn thú vị, thể quấn quýt cũng là một phần vô cùng quan trọng trong tình cảm Phu Thê.”

“Trước đây tháng còn quá nhỏ thể cùng lên Vu Sơn, bây giờ tháng đủ. Sau tháng lớn thêm chút nữa thì thể. Vậy nên, Vương gia, ?”

Sợ tổn thương Tinh Lạc và con của , Hạ Vân Đình chút suy nghĩ mà từ chối.

“Bất cứ điều gì thể gây tổn thương cho nàng và con, đều sẽ , dù chỉ là một chút tổn thương.”

“Ta nặng dục vọng. Trước khi gặp Tinh Lạc, cô độc một hai mươi mấy năm còn trải qua , cấm dục nửa năm một năm đối với thành vấn đề.”

Nhìn Hạ Vân Đình từng nhận tình mẫu tử, từ nhỏ đến lớn cũng chỉ nhận bảy năm tình phụ tử, thế mà luôn cố gắng hết sức để học cách yêu thương , trong mắt Thẩm Tinh Lạc là ánh sáng dịu dàng lung linh, trong lòng mềm mại cả một vùng.

Nàng dùng hình yểu điệu áp sát Hạ Vân Đình, như thể chứng minh Phu Thê bọn họ là một thể.

Rồi, nàng vòng tay qua cổ , áp môi lên môi , đưa cái lưỡi mềm mại nhỏ bé... l.i.ế.m lên môi .

Túc Vương Điện hạ lúc nào cũng khao khát nụ hôn thơm của thê tử, liền giữ chặt gáy thê tử, đầy tình ý đáp nụ hôn của nàng.

Hai thở quấn quýt, nhanh hôn đến mức thở .

Dưỡng khí hết sạch, môi tách rời, ánh mắt của hai Phu Thê quấn quýt kéo tơ tình, vô ngôn kể hết tình ý triền miên dành cho đối phương.

“Nếu Vương gia , ngủ đây, buồn ngủ lắm .”

Dứt lời, khuôn mặt thiên tư quốc sắc áp nhẹ dung nhan tuấn tú như ngọc của Túc Vương Điện hạ, khiến lòng mềm mại cả một vùng.

Hạ Vân Đình khẽ , áp , vô cùng nuông chiều.

“Được, Tinh Lạc ngủ . Ta phê duyệt chút tấu chương sẽ ngủ.”

Năm ngày , các ảnh vệ trở về.

Vừa về đến Túc Vương phủ, bọn họ liền lập tức đến thư phòng tìm Hạ Vân Đình thuật chức.

Sau khi lượt báo cáo xong nhiệm vụ chủ tử giao phó, Nhược Ảnh đưa hộp gấm trong tay cho Thẩm Tinh Lạc.

“Vương phi, đây là khóa trường mệnh mà bộ ảnh vệ cùng góp tiền mua cho tiểu chủ tử, kính mong Vương phi tiếu nạp.”

Thẩm Tinh Lạc mở hộp gấm, cầm khóa trường mệnh trong tay.

Rất trọng lượng.

Nhìn năm mươi hai ảnh vệ đang mặt, nàng cảm động.

“Khóa vàng nặng thế , khiến các ngươi tốn kém .”

Các ảnh vệ đồng thanh .

“Vương phi thường xuyên ban thưởng bạc cho thuộc hạ, cũng từng bạc đãi thuộc hạ, thuộc hạ cũng báo đáp đôi chút.”

Thẩm Tinh Lạc đôi má lúm đồng tiền.

“Vì là tâm ý của các ngươi dành cho hài tử, liền chối từ.”

“Từng các ngươi quầng thâm mắt đều nặng, hẳn là ngày đêm ngừng chạy về đây?”

Thấy Vương phi tiểu chủ tử nhận lấy tâm ý của , các ảnh vệ đều vui mừng khôn xiết.

Họ đồng thanh đáp.

“Vâng, xa cách Vương phi và Vương gia lâu, đều nóng lòng trở về.”

Thẩm Tinh Lạc .

“Được , hôm nay các ngươi cần gì cả, hãy về phòng nghỉ ngơi một giấc thật ngon.”

Các ảnh vệ tạ ơn lượt rời .

Thẩm Tinh Lạc giữ Nhược Ảnh và Huyễn Ảnh .

Chưa đợi Thẩm Tinh Lạc mở lời giải thích lý do giữ hai họ , gã thẳng thắn Nhược Ảnh nhịn mở miệng , bày tỏ lòng yêu mến và trung thành của đối với tiểu chủ tử.

“Vương phi, để thể bảo vệ tiểu chủ tử, những ngày thuộc hạ ngoài việc thành nhiệm vụ Vương gia giao phó, mỗi ngày đều khổ luyện võ nghệ, mấy ngày cuối cùng đột phá bình cảnh võ học mà bấy lâu nay vẫn thể vượt qua.”

“Sau thuộc hạ ở đây, bất cứ ai cũng thể tổn thương tiểu chủ tử.”

Thẩm Tinh Lạc gã đàn ông cứng nhắc, kẻ mà “chủ nhân đang phát biểu mà vẫn ba hoa”, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-138-vuot-qua-binh-canh-phia-sau-con-co-nap-chai.html.]

“Được , đột phá bình cảnh, đó còn nắp bình nữa.”

Nhược Ảnh: “......”

Chợt nhận , lập tức .

“Là thuộc hạ lắm lời, xin Vương phi .”

Thẩm Tinh Lạc thẳng vấn đề.

“Huyễn Ảnh, nha đầu của sắp gả cho ngươi , trọng tâm công việc gần đây của ngươi chính là rước nha đầu của về nhà một cách vinh hiển.”

Huyễn Ảnh vui mừng khôn xiết.

“Thuộc hạ tuân mệnh, thuộc hạ đời nhất định phụ Lưu Vân cô nương.”

Thẩm Tinh Lạc ừm một tiếng.

“Đi tìm Lưu Vân ở y quán nữ tử , ngươi mà trở về, nàng sắp tương tư mà đổ bệnh .”

Sau khi Huyễn Ảnh rời , Thẩm Tinh Lạc về phía Nhược Ảnh.

“Ngươi tâm nghi Xuân Đào lâu, cũng tỏ tình với nàng hai , cưới nàng ?”

Nhược Ảnh gật đầu như giã tỏi.

“Nằm mơ cũng ! Vương phi đây là tứ hôn Xuân Đào cô nương cho thuộc hạ ?!”

Thẩm Tinh Lạc cong môi.

“Nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch của ngươi kìa, bản còn ngủ ngon, ngủ với khác.”

Nhược Ảnh: “!!!”

Thẩm Tinh Lạc với giọng đầy ý tứ.

“Mấy ngày Xuân Đào mặt rằng nàng thích ngươi, ngươi cũng sắp thể cưới vợ .”

“Cái tên cứng nhắc như ngươi học Huyễn Ảnh cách chuyện để dỗ dành nữ tử vui lòng, cũng luôn chú ý đến hình tượng của . Ngươi mấy ngày bôn ba trở về, hãy tự sửa soạn bộ dạng râu ria cho tinh thần một chút hẵng tìm Xuân Đào.”

Nhược Ảnh đang chuẩn trực tiếp tìm Xuân Đào, giờ phút cảm kích đến rơi lệ.

“Thuộc hạ đa tạ Vương phi chỉ điểm, nếu nhắc nhở, thuộc hạ thật sự định cứ thế trực tiếp tìm Xuân Đào.”

“Nếu lời khuyên và lời dạy dỗ đây của , cùng với việc thường xuyên sắp xếp thêm việc cho thuộc hạ và ban thưởng cho thuộc hạ nhiều bạc, e rằng đời thuộc hạ khó mà cưới vợ.”

“Vương phi, đa tạ .”

Thấy nghẹn ngào, Thẩm Tinh Lạc từ tận đáy lòng .

“Ngươi từng với rằng mẫu ngươi còn, trong nhà ai lo liệu hôn sự cho ngươi, nên sắp xếp thêm việc cho ngươi để ngươi kiếm thêm vốn cưới vợ là lẽ đương nhiên.”

“Được , về phòng tự sửa soạn cho tinh thần một chút hẵng gặp Xuân Đào, thành cũng luôn chú ý đến hình tượng của .”

Thời gian như tên bay, nhật nguyệt như bay.

Trong nháy mắt đến sinh thần của Thẩm Tinh Lạc.

Hôm nay, Túy Tiên Lầu, tửu lầu lớn nhất kinh đô, Túc Vương Điện hạ bao trọn.

Lúc , , bằng hữu, và tâm phúc của Thẩm Tinh Lạc đều tề tựu đông đủ.

Trên bàn tròn bày đầy những mỹ vị giai hào, mỗi món ăn đều mang ý nghĩa riêng, vô cùng tinh tế.

Thẩm Tinh Lạc cùng Chung Thiên Thiên, Hạ Oản Oản, Bạch Chỉ quây quần bên bàn, trò chuyện rôm rả.

Không lâu , Hạ Vân Đình bưng tô mì trường thọ tự tay đặt mặt thê tử.

“Ta học đầu bếp nửa canh giờ, từ nhào bột đến lúc nồi đều do đích .”

Nói đoạn, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán thê tử.

“Tinh Lạc, sinh thần vui vẻ, mỗi một sinh thần của nàng và hài tử, đều sẽ đích lên kế hoạch tỉ mỉ cho các nàng.”

Túc Vương Điện hạ đối với tình yêu dành cho thê tử nay đều thẳng thắn như , nồng nàn sâu sắc, từng nghĩ sẽ né tránh mặt .

Hơn nữa, Túc Vương Điện hạ hôm nay trong trang phục cũng bỏ công sức, cẩm phục mặc hôm nay cả về màu sắc và kiểu dáng đều nét tương đồng kỳ diệu với hoa thường của Thẩm Tinh Lạc.

Thẩm Tinh Lạc từ tận đáy lòng cảm thấy vui vẻ, nàng và Hạ Vân Đình , đó những mật bên cạnh, đưa mắt lướt qua các ảnh vệ đang một bàn mười .

“Có các ngươi cùng đón sinh thần vui, tục ngữ câu: Gừng càng già càng cay, qua hôm nay càng cay hơn một chút, lát nữa dùng bữa xong, , một siêu cấp vô địch “lạt , sẽ mời các ngươi xem pháo hoa thịnh thế.”

“Nào, tối nay hãy ăn thịt lớn, uống rượu lớn, để chúng hồng trần bạn, ăn cho trắng trẻo mập mạp!”

Lời dứt, nàng dẫn đầu cầm đũa.

Mọi : “......”

Giữa tiệc, Túc Vương Điện hạ gắp thức ăn cho thê tử, bóc vỏ, múc canh, bộ quá trình đều chăm sóc thê tử. Sau khi đút cho thê tử ăn no đủ, mới bắt đầu dùng bữa.

Dùng bữa xong, Chung Thiên Thiên từ tay nha của nhận lấy một hộp gấm đặt mặt Thẩm Tinh Lạc.

“Biểu thiếu thốn gì, vì suy nghĩ tự tay thêu cho biểu một bộ hoa thường, mong biểu thích.”

Thẩm Tinh Lạc mở hộp gấm, một bộ váy Tiên Lưu màu xanh nước thêu hoa mẫu đơn dệt kim tuyến lập tức đập mắt.

Dưới lớp lụa mỏng như sương khói, gấm dệt kim tuyến lấp lánh như sóng biếc lăn tăn trong ánh sáng. Mười hai vạt váy ánh trăng xếp chồng lên , mỗi nếp gấp đều thêu hoa mẫu đơn nở rộ bằng ngọc giao châu và chỉ bạc.

Tuyệt diệu nhất là những cánh hoa dùng đến bảy sắc xanh – màu xanh da trời nền, xanh chàm viền nhụy, trắng ngà tô điểm, còn những giọt sương từ sợi bạc đính cánh hoa.

Khi ngón tay lướt nhẹ qua vạt váy, hoa văn dây leo chìm ẩn hiện đầu ngón tay, như thể gió xuân lướt qua Lạc Thủy, khơi lên những gợn sóng lăn tăn óng ánh.

Nàng ngạc nhiên .

“Tài thêu thùa của biểu tỷ xuất thần nhập hóa đến thế, thích.”

“Đợi sinh hài tử xong mặc nó , chính là “lạt ” nóng bỏng nhất mảnh đại lục .”

Thấy Thẩm Tinh Lạc yêu thích, Chung Thiên Thiên thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Thấy biểu thích cũng an lòng .”

Thấy Thẩm Tinh Lạc nhận quà của Chung Thiên Thiên, Hạ Oản Oản sốt ruột lấy món quà chuẩn .

“Nhị hoàng nắm giữ tài phú thiên hạ, mà hoàng tẩu nhị hoàng , thêm đó phụ hoàng hiện tại tâm ý dồn nhị hoàng , nên hoàng tẩu thiếu gì cả.”

“Đây là món quà tặng hoàng tẩu, vàng bạc châu báu, nhưng tốn nhiều tâm tư.”

Nói đoạn, nàng cũng đặt hộp gấm mặt Thẩm Tinh Lạc.

---

Loading...