Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 121: --- Hắn cuồng mặc hắn cuồng, chỉ là cừu non đợi làm thịt

Cập nhật lúc: 2025-08-26 07:27:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hóa cái mà ngươi "thích" là thích ăn !

“Không , cô nương, ngươi thích ăn đến mấy cũng nên mua nhiều như chứ! Ngươi ăn hết còn tốn tiền tìm chăn nuôi, nuôi gia súc tốn sức tốn tiền.”

Thẩm Tinh Lạc hiệu cho Nhược Ảnh thanh toán bạc cho hộ gia đình .

“Nhất định mua nhiều như , nhà đông , khiến họ bữa nào cũng .”

Vì bán giá , vợ đàn ông vui mừng hớn hở.

“Nữ tài thần cứ yên tâm, cả nhà chúng sẽ lập tức g.i.ế.c và sạch bộ gia súc mua, đợi của lát nữa đến lấy.”

“Đợi lo xong chuyện nhà, sẽ lập tức khắp xóm giềng loan báo.”

“Nữ tài thần, gia súc nhà khác cũng đều g.i.ế.c và sạch sẵn ?”

Thẩm Tinh Lạc đáp.

“Người của lát nữa sẽ đến tận nhà từng hộ mua gia súc, nhưng Giang Dương Thành lớn, mỗi ngày sẽ mua theo nhu cầu, các ngươi chỉ cần tung tin ngoài, để ở nhà đợi nhận tiền là .”

“Ngoài , ngươi giúp tìm một trăm bà lão nấu ăn ngon, lát nữa theo của đến địa điểm chỉ định để nấu ăn, thù lao cho một bữa ăn là một lượng bạc, thù lao sẽ thanh toán trong ngày, tuyệt đối nợ.”

Phụ nhân , mày râu hớn hở tự tiến cử.

“Nữ tài thần, tài cán gì khác, chỉ riêng việc nấu ăn là tuyệt đỉnh, mấy món rau dại nhà đều thể đủ kiểu hoa văn, cho nên việc thể nhận, còn chín mươi chín còn cứ giao cho , quen thuộc với hàng xóm láng giềng.”

Thẩm Tinh Lạc ừ một tiếng xoay rời .

Gia đình cũng màng Thẩm Tinh Lạc và đoàn khỏi sân , bắt gà vịt ngỗng sắp xếp.

“Tướng công, đợi chúng g.i.ế.c và sạch bộ gia súc bán cho Nữ tài thần xong, sẽ ở nhà đợi của Nữ tài thần dẫn nấu ăn. Chàng hãy dẫn con gái và con trai phố vài bộ quần áo cho cả nhà chúng , nhà chúng ba năm mua quần áo mới.”

Người đàn ông cũng đầy khí thế.

“Được thôi. Nương tử bấy nhiêu năm quán xuyến việc nhà cũng vất vả , lát nữa sẽ mua thêm vài món mứt kẹo về cho nàng.”

Bên , Thẩm Tinh Lạc dừng chân tại khu chợ sầm uất, từ trong tay áo lấy vài tờ ngân phiếu mệnh giá lớn đưa cho Nhược Ảnh, đồng thời dặn dò nhiều việc.

Nhược Ảnh lĩnh mệnh, dẫn các ảnh vệ mua rượu.

Hai Phu Thê về phủ, trở phòng, Thẩm Tinh Lạc từ trong gian di chuyển một trăm thùng vàng thỏi lớn.

“Đây là một phần nhỏ tiền tài chuyển hết từ kho khố của Cảnh Vương phủ mấy ngày , bấy nhiêu năm dựa phận vương và thế lực mẫu tộc của Hy Quý phi mà ít tham ô quân lương.”

“Mà những quan tham nhũng thuộc phe Cảnh Vương cũng đều giàu nứt đố đổ vách, kho khố cũng chất đầy vàng bạc tài vật.”

“Những kẻ thuộc phe Hạ Hoài An phụ lòng các tướng sĩ, hôm nay Vương gia sẽ bọn họ đòi công bằng.”

“Hiện giờ chúng đang ở biên quan phía Nam, thì tiên hãy bồi thường cho các tướng sĩ ở đây, đợi khi thiên hạ thái bình, chúng sẽ lượt sắp xếp bồi thường cho các tướng sĩ còn .”

“Bách tính nơi đây thường xuyên chịu sự tàn phá của chiến hỏa, thêm đó thổ nhưỡng khiến lương thực sản lượng thấp, đều sống trong cảnh nghèo khó khốn cùng. Vương gia bây giờ thể sắp xếp theo kế hoạch từng nhà mua gia súc .”

Hạ Vân Đình, thường xuyên thống lĩnh đại quân chinh phạt, thấu hiểu nỗi vất vả của các tướng sĩ và nỗi đau khổ của bách tính biên quan, hành động của vợ khiến khỏi động lòng.

Chàng ôm vợ lòng, in một nụ hôn lên vầng trán trơn láng của nàng.

“Có vợ như thế , Đại Hưng thể trăm năm suy.”

Trăng sáng thưa, bạc sa phủ khắp đất.

Trong diễn võ trường rộng lớn, mười một bàn, binh tướng chật kín, tất cả đều mắt như đuốc chằm chằm Thẩm Tinh Lạc và Hạ Vân Đình đang đài cao.

Cảm nhận ánh mắt của chúng tướng sĩ, Hạ Vân Đình đài cao cất giọng trầm thấp vang dội.

“Cá to thịt lớn mặt các ngươi đây đều là do Vương phi tự bỏ tiền túi .”

“Bởi , các ngươi kính trọng Vương phi hơn kính trọng bổn vương.”

Sau nửa ngày ngắn ngủi Túc Vương Điện hạ việc gì cũng đặt Thẩm Tinh Lạc lên hàng đầu, chúng tướng sĩ trong lòng cũng hiểu rõ Túc Vương Điện hạ sợ vợ.

Với suy nghĩ dù hai họ cũng là một nhà, gọi ai cũng là gọi, bởi vung tay hô lớn.

“Vương phi!”

“Vương phi! Vương phi!”

Một hô lên, mấy vạn hưởng ứng, trong chớp mắt, từng tiếng “Vương phi” trong diễn võ trường vang vọng thẳng lên trời xanh.

Thẩm Tinh Lạc đang đoan trang bàn đá, chuẩn đợi Hạ Vân Đình xong là sẽ bắt đầu 'khai hỏa' chén chú chén : "......"

“Không chứ, chỉ cần vài câu đơn giản khai tiệc là , lôi gì, chẳng đây là lỡ chuyện ăn uống ...”

Đối mặt với những tiếng hoan hô vang dậy ngừng, Thẩm Tinh Lạc đành dậy đôi lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-121-han-cuong-mac-han-cuong-chi-la-cuu-non-doi-lam-thit.html.]

"Chư vị tướng sĩ, những năm qua nếu chư vị đổ m.á.u đổ xương, sẽ cảnh thái bình thịnh trị của Đại Hưng ."

"Chư vị ở biên quan dốc sức liều , chịu bao khổ cực, thế mà lũ tham quan ô vẫn ngang nhiên tham ô quân lương quốc gia cấp phát cho chư vị hằng năm."

"Những tham quan đó, triều đình nhất định sẽ nghiêm tra xử lý."

"Hiện giờ, Túc Vương Điện hạ sẽ mặt Hoàng thất Đại Hưng mà đền bù cho chư vị thỏa đáng: Kể từ hôm nay, chư vị còn ăn cám nuốt rau, chịu cảnh đói rét nữa, mà bữa nào cũng thịt, ngày nào cũng rượu."

"Hơn nữa, Túc Vương Điện hạ cũng quên những hùng hy sinh vì nước! Người phái phát tiền bồi thường lớn cho các liệt sĩ tử trận nơi sa trường! Mỗi gia đình liệt sĩ sẽ lượt nhận một khoản bạc lớn!"

"Chư vị tướng sĩ, đợi vài ngày nữa khi Đại Hưng thống nhất thiên hạ, thiên hạ sẽ thái bình, chư vị sẽ còn sống những ngày tháng hiểm nguy như đặt đầu thắt lưng quần nữa."

"Những năm qua, cảm ơn chư vị với tư thái vô úy, bảo vệ sự an bình của đất nước, và Túc Vương Điện hạ xin gửi lời kính trọng đến chư vị!"

"Vì và Túc Vương Điện hạ đang ý định sinh con, hiện giờ xin dùng rượu kính chư vị hùng mặt tại đây."

"Chư vị tướng sĩ, công huân của chư vị mãi còn, sông núi khắc ghi."

Dứt lời, nàng và Túc Vương Điện hạ một cái, dốc cạn trong vò rượu.

Toàn bộ diễn võ trường tiên chìm trong tĩnh lặng tám phương, đó tiếng nức nở vang lên ngừng.

Bọn họ xa xôi nơi biên quan, Thiên tử lãng quên, chẳng ai hỏi han.

Khi đánh trận, bọn họ liều xung phong, khi thiên hạ thái bình, triều đình cũng chẳng màng tới bọn họ.

Biên quan cứ cách vài năm khói lửa nổi lên khắp nơi, dù tử trận sa trường, ngày ngày cũng chỉ ăn cám nuốt rau.

Dù Túc Vương mỗi năm đều tự móc túi phái gửi một lượng lương thực đến bốn quân doanh biên quan Đông Tây Nam Bắc, nhưng lượng tướng sĩ quá lớn, vẫn chỉ như hạt muối bỏ biển, thể giải quyết triệt để vấn đề căn bản.

Mà giờ đây Túc Vương Phi những hào phóng chi tiền, còn xem bọn họ, những bỏ mặc, là hùng, hỏi bọn họ thể cảm động cho ?!

Giờ phút , các tướng sĩ hận thể moi t.i.m dâng cho Túc Vương Phi!

Tiếng nức nở kéo dài hồi lâu, trong đám đông dẫn đầu nghẹn ngào hô lớn.

"Vương phi! Túc Vương!"

"Vương phi! Túc Vương!"

Tiếng hô vang trời lấp đất vang vọng khắp diễn võ trường.

Ngân mãi dứt.

Cảnh tượng vô cùng tráng lệ.

Sau khi mở tiệc, chư vị tướng sĩ đều nâng chén cạn rượu, ăn thịt từng miếng lớn, duy chỉ Tiêu Nhiên là nuốt trôi.

Y nghĩ xuôi nghĩ ngược, nghĩ nghĩ , nghĩ nghĩ , vẫn tài nào hiểu nổi sự tự tin lớn đến của Túc Vương phu phụ, những mạnh miệng tuyên bố sẽ khiến Mạc Viễn Quốc quy hàng Đại Hưng mà tốn một binh một , còn thống nhất thiên hạ.

Túc Vương chỉ là dùng binh như thần, chứ thần tiên thật sự...

Giang Dương Thành mười vạn binh tướng đối đầu sáu mươi vạn đại quân đối diện, chẳng chịu c.h.ế.t ...

Dù trong lòng Tiêu Nhiên buồn bã ngàn vạn, nhưng y hề việc triều đình phái viện quân đến cho chư vị tướng sĩ.

Bởi vì các tướng sĩ quanh năm suốt tháng cũng chẳng ăn mấy bữa no, uống mấy ngụm rượu ngon, y gây hoảng loạn, càng lung lay quân tâm.

Điều nên đến sẽ đến, hoàng hôn ba ngày , chư vị tướng sĩ vẫn thấy viện quân triều đình thì thể yên nữa, bọn họ tìm đến thủ tướng Tiêu Nhiên hỏi rõ tình hình.

Tiêu Nhiên ấp a ấp úng nửa ngày trời cuối cùng chỉ nghẹn một câu ‘Túc Vương Điện hạ và Túc Vương Phi tự an bài’.

Ngay đó, Phó tướng Giang Dương Thành đại diện chư vị tướng sĩ lấy hết dũng khí đến tìm Túc Vương Phi để hỏi những nghi hoặc trong lòng.

"Vương phi, thám tử báo rằng chiều mai Thái tử Mạc Viễn sẽ dẫn quân binh lâm thành hạ, đối diện sáu mươi vạn đại quân đó! Viện quân của Đại Hưng chúng vẫn đến?"

"Là triều đình khó khăn gì viện quân gặp vấn đề gì đường ?"

"Túc Vương Điện hạ những năm qua vài dẫn chúng đánh lui quân địch, chúng Giang Dương Thành chư vị tướng sĩ đều tâm phục khẩu phục Người, nếu triều đình khó khăn gì hoặc viện quân xảy vấn đề gì, xin Vương phi hãy rõ cho ."

"Các tướng sĩ Giang Dương Thành đều là những hảo hán trung thành vì nước, một kẻ nào tham sống sợ chết, dù ngày mai Vương phi và Vương gia bảo lấy một địch mười, chúng cũng tuyệt lùi bước nửa phần."

"Chỉ là dù thản nhiên chịu chết, cũng c.h.ế.t một cách minh bạch, và an bài hậu sự khi hy sinh vì nước."

Thẩm Tinh Lạc vỗ vỗ vai .

"Đừng hoảng đừng hoảng, sáu mươi vạn đại quân đối diện chẳng đáng bận tâm."

"Hắn cuồng mặc cuồng, chỉ là cừu non chờ thịt."

"Có câu cổ ngữ : Chân lý chỉ trong tầm pháo, tôn nghiêm cũng chỉ lưỡi kiếm."

"Bây giờ hãy tập hợp các tướng sĩ đến diễn võ trường, sẽ cho chư vị mục sở thị sức mạnh của chân lý."

---

Loading...