Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 86: ---Ta không thể khiến tất cả mọi người vừa lòng, nhưng ta có thể khiến tất cả mọi người đều không vừa lòng.
Cập nhật lúc: 2025-08-25 13:44:52
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tinh Lạc Hạ Vân Đình.
“Chuyên môn đến tìm ? Xem các nàng trúng độc mà Thái y giải .”
“Hạ Hoài An mới ngã đài, Thái tử và Yến Vương hai bên vội vàng cắn xé lẫn như ?”
“Lần một bên dùng khổ nhục kế ?”
Hạ Vân Đình .
“Cũng thể là Đường Cẩm Họa.”
Thẩm Tinh Lạc vươn vai.
“Đấu đá cung đình thật đáng sợ, mỗi ngày mở mắt sợ khác để ý, nhắm mắt sợ khác tế bái, ôi, sống yên chút nào.”
Hạ Vân Đình: “......”
“Ừm, vẫn là Tinh Lạc , xem bọn họ đấu mới ý nghĩa.”
Thẩm Tinh Lạc mắt còn ngái ngủ.
“Vậy Âu Dương Triệt hôm qua hẹn Vương gia nhiều nhưng hồi âm ư?”
Hạ Vân Đình đáp.
“Tây Lăng từng chủ động xâm lược nước , lập trường khác biệt, tuyệt đối sẽ hợp tác với bất kỳ nước địch nào.”
Mày nàng cong cong, đôi mắt như lưu ly thấm đẫm trong băng tuyết, lay động lòng , giữa dòng chuyển động của mỹ mục ánh lên những tia sóng gợn lung linh.
“Có , hãy yêu một vốn , chứ vì đối với ngươi mà ngươi mới yêu .”
“Ta huệ nhãn thức châu, yêu những vốn , mà còn đối xử với .”
Nhìn đôi mắt phong tình vạn chủng của nàng, Hạ Vân Đình đầu tiên nỡ chớp mắt, vợ dường như là yêu quái tu luyện ngàn năm chuyên hút hồn , đặc biệt đến để hút hồn , vị thiên hoàng quý tộc .
Ánh mắt theo sống mũi tinh xảo của nàng trượt xuống, cuối cùng dừng đôi môi đào đỏ thắm, yết hầu ngừng lăn lộn.
“Tinh Lạc, đây là lời nhất mà từng .”
Thấy trêu chọc đến mức mỉm , Thẩm Tinh Lạc tươi rạng rỡ.
“Đi thôi, tiền sảnh xem hai bên họ mang bao nhiêu tiền chẩn bệnh đến.”
Vừa bước qua ngưỡng cửa, Thái tử và Yến Vương đều với vẻ mặt gấp gáp dậy.
“Đệ /Hoàng tẩu mau xem mẫu hậu/mẫu phi.”
Thẩm Tinh Lạc ung dung tự tại, tạo thành sự tương phản rõ rệt với vẻ vội vàng của họ.
“Dễ dễ , hai bên các ngươi mỗi mang bao nhiêu tiền chẩn bệnh đến?”
Thái tử liếc tùy tùng, tùy tùng lập tức dâng những lễ vật quý giá mang tới, Thái tử cũng đưa ngân phiếu qua.
“Đệ , đây là chút tấm lòng của cô, ngoài còn hai vạn lượng ngân phiếu tiền chẩn bệnh.”
Yến Vương cũng vội vàng bảo tùy tùng giao những lễ vật quý giá mang tới cho hạ nhân của Túc Vương phủ.
“Hoàng tẩu, đây là chút tấm lòng của , ngoài còn mang theo một vạn lượng ngân phiếu tiền chẩn bệnh.”
Bàn tay nhỏ nhắn trắng như ngọc của Thẩm Tinh Lạc xoa xoa cằm.
“Yến Vương , đường đường là vương, tay keo kiệt thế ?”
“Ta ít phú thương hào đến thanh lâu gọi đầu bài đều vung tiền như rác, ngươi chữa bệnh cho mẫu chỉ chi chút tiền ? Quan hệ giữa các ngươi vẻ lắm nhỉ?”
Yến Vương: “......!!!”
Nghe xem! Nàng cái gì !
“Yến Vương phủ chi tiêu cực lớn, hơn nữa phụ hoàng phạt bổng lộc năm năm , chút túng thiếu trong túi.”
Thẩm Tinh Lạc thẳng trọng tâm.
“Lời sai , ngươi vì tham ô tiền cứu trợ thiên tai, dẫn đến vô bá tánh c.h.ế.t vì đói mà phụ hoàng phạt bổng lộc năm năm ? Không , ngươi tham ô nhiều tiền cứu trợ như mà nỡ bỏ tiền chữa bệnh cho mẫu phi của ngươi ?”
Yến Vương: “!!!”
“Đừng nữa, cũng chi hai vạn lượng.”
Thái tử bên cạnh .
“Cô ba vạn lượng, mau xem mẫu hậu .”
Yến Vương nghiến răng.
“Ta cũng chi ba vạn lượng, Hoàng tẩu mau xem mẫu phi của .”
Thái tử nghiến răng nghiến lợi.
“Yến Vương ngươi cố tình đối đầu với cô ?”
Yến Vương nhường nhịn.
“Mạng của mẫu hậu ngươi là mạng, mạng của mẫu phi bản vương cũng là mạng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-86-ta-khong-the-khien-tat-ca-moi-nguoi-vua-long-nhung-ta-co-the-khien-tat-ca-moi-nguoi-deu-khong-vua-long.html.]
Thế là tiền sảnh diễn một hồi kịch tăng giá......
Cuối cùng Thái tử nâng tiền chẩn bệnh lên mười vạn lượng, Yến Vương thể cạnh tranh thêm nữa.
Thẩm Tinh Lạc thấy liền nhanh chóng hạ chốt.
“Được, vì Thái tử chi nhiều tiền hơn, sẽ đến cung Hoàng hậu chẩn bệnh .”
“Yến Vương hãy chuẩn sẵn chín vạn lượng ngươi chi đợi ở cung Nghiên Phi.”
Yến Vương trong lòng nước mắt chảy hai hàng, đây là đầu tiên trong đời trải nghiệm cảm giác chữa bệnh đắt đỏ đến .
Còn Thái tử trong lòng cũng đau xót vô cùng, rằng, từ khi quen Túc Vương phi, lễ vật và tiền bạc tặng nàng cộng còn nhiều hơn tổng lương bổng hàng năm và bộ tài sản danh nghĩa của kiếm trong một năm.
Khốn kiếp, bận rộn vất vả cả năm trời, còn đủ để tặng nàng vài lễ vật!
Hắn đường đường là Thái tử của một quốc gia, mơ cũng ngờ ngày trơ trẽn, lời ngon tiếng ngọt để cầu chữa bệnh với giá cao.
Nhìn thấy biểu cảm đổi của hai họ, Thẩm Tinh Lạc chống nạnh.
“Từng một đừng cái biểu cảm đó, tuy thể khiến tất cả lòng, nhưng thể khiến tất cả đều lòng.”
“Được , các ngươi lòng quan tâm, bản lòng là .”
“Không vội vàng đến tìm chẩn bệnh ? Vậy còn ngây đó gì? Mau thôi.”
Yến Vương: “!!!”
Thái tử: “!!!”
Hai họ đều thầm nghĩ: Đừng nàng xuất thấp kém, cầm kỳ thi họa chẳng thông thạo thứ gì, nhưng khả năng gom góp tiền của của nàng còn nhiều hơn cả tiền phụ hoàng vất vả việc một năm!
Hạ Vân Đình lộ vẻ nuông chiều đầy mặt.
Thay bất kỳ nữ nhi thế gia nào ở thời đại , đại đa sẽ khéo léo ứng xử, thuận theo lẽ thường tình mà giao thiệp, tìm cách lòng cả hai bên, đổi lấy danh tiếng hiền lương thục đức. thê tử của bao giờ theo lối mòn.
Thê tử của lấy cảm nhận bản trung tâm, từ đến nay chỉ luôn mục đích rõ ràng là khiến khác hao tổn, đối với những thứ tự dâng tới tận cửa, nàng cũng chẳng ngại ngần mà hét giá trời.
Về việc hét giá cắt cổ, theo lời thê tử thì đó là: Ta yêu tiền, mau đưa tiền đây, mang tới đây cho ngươi!
Nàng khác biệt, vô cùng thú vị.
Hạ Vân Đình chủ động nắm tay thê tử, mười ngón đan chặt bước cung.
Từ cung về đến phủ là lúc hoàng hôn buông xuống.
“Sau khi dạo một vòng các cung của hai họ, vẻ phẫn nộ của Hoàng hậu và Nghiên Phi đối với kẻ hạ độc đều vô cùng chân thật, hai họ hề giống đang diễn kịch.”
“Chuyện e rằng đúng như Vương gia , Đường Cẩm Họa khi còn sống kịch độc giày vò đến c.h.ế.t bằng sống, đó vô cớ hạ độc cả hai họ, cốt là để cần các ngươi là ai hạ độc , ba chúng cùng chịu tội.”
Hạ Vân Đình âu yếm xoa đầu nàng.
“Ta sắp xếp điều tra , quá năm ngày sẽ kết quả.”
“Tinh Lạc bận rộn cả ngày chắc mệt ? Dùng bữa xong sẽ dỗ Tinh Lạc ngủ.”
Thẩm Tinh Lạc lười biếng .
“ là khá mệt, kiếm tiền thật dễ dàng chút nào.”
Hạ nhân Túc Vương phủ: “...!”
Mười mấy ngày nay ngài kiếm còn nhiều hơn tiền hoàng đế kiếm cả năm! Hoàng đế bận rộn quanh năm suốt tháng, còn ngài thì ngày nào cũng ăn ngủ, tiền cứ như từ trời rơi xuống.
Cái câu với âm cuối mềm mại uyển chuyển “đúng là khá mệt” của nàng khiến Túc Vương mặc cẩm bào màu lam nhạt, bất chấp sự mặt của nô bộc, chút để tâm đến ai mà cúi xuống một tay ôm thê tử lên, thẳng tiến về chủ viện.
Thẩm Tinh Lạc vòng tay ôm cổ , nép trong lòng .
“Một tay ôm thật ngầu! Thể lực của Vương gia bao giờ khiến thất vọng.”
Hai chữ “thể lực” của nàng khiến nhớ cảnh tượng hoang dại đêm qua của hai , m.á.u huyết tức thì dồn hết lên đỉnh đầu, nhất thời trời đất cuồng, dư vị vô cùng.
Chỉ là chuyện vẫn tùy theo ý của thê tử, nếu thê tử hứng thú, tuyệt đối sẽ ép buộc nàng.
“Thì Tinh Lạc thích một tay ôm, ghi nhớ , sẽ chiều theo sở thích của nàng nhiều hơn.”
Thẩm Tinh Lạc tựa hoa đào.
“Vương gia dáng vẻ lúc khi một tay ôm cuốn hút đến nhường nào , độ hấp dẫn dường như kéo căng đến cực điểm.”
Hạ Vân Đình một nữa nàng trêu chọc đến nổi hứng, giọng trầm ấm đầy mê hoặc vang lên.
“Vậy Tinh Lạc tận hưởng ? Ta đảm bảo sẽ tắm rửa sạch sẽ.”
Nhìn Túc Vương điện hạ cho ăn cũng thấy no, Thẩm Tinh Lạc bật .
“Nhịn . Thân thể chiều chuộng đến mức càng ngày càng yếu ớt , sự hoang dại của đêm qua vẫn tiêu hóa hết .”
Hạ Vân Đình bất lực khẽ .
“Vâng, phu nhân.”
Trở về tẩm điện, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, quỳ xuống cởi bỏ đôi giày thêu của nàng.
---