Xuyên Không Thập Niên 60: Cô Vợ Quân Nhân Cay Độc - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:40:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con nghĩ Chú út giỏi giang đến mức thể mời Hiệu trưởng của các con về ?” Chuyện vẫn cần sự đồng ý của chính quyền thị trấn.

“Chú út tất nhiên là giỏi .” Tô Tiểu Uyển quên nịnh nọt. Nửa tháng thời gian, cô sẽ quan sát thêm tình hình của chị gái thế nào. Nếu vẫn thể dứt bỏ, cô chỉ thể cho Mẹ mà thôi.

Đến ngày thứ hai, khi Tô Chiêu Đệ cần học, mặt cô gần như biến dạng. Đồng thời tìm đến em gái, và hỏi: “Tại học? Tại ? Em tự thích sách thì đừng liên lụy đến chị!”

Tô Tiểu Uyển đang định mang quần áo của nhà sông nhỏ để giặt: “Chị , chị nghĩ ? Sao em thích sách chứ?”

Cha và Chú út cùng thị trấn, chính là để chuyện với Hiệu trưởng. Tình hình hiện tại , họ nhận về nuôi, chỉ là bên thị trấn cho phép . Đương nhiên, ý của bản quan trọng.

“Nếu như , tại chúng cần học nữa?” Mắt Tô Chiêu Đệ đầy nước mắt, là vì lo lắng.

Hôm qua Thầy Hiệu trưởng ngất xỉu vì đói, hôm nay họ mang thức ăn qua, còn c.h.ế.t đói ? Cô cũng thể tự một , đến lúc đó chắc chắn sẽ phát hiện.

“Tạm thời cần học, tình hình hiện tại tệ, nếu hai chị em chúng tiếp tục học, thể sẽ liên lụy.” Tô Tiểu Uyển trực tiếp xách hai cái thùng đựng quần áo, ngoài cửa.

Thông thường nông thôn đều sông giặt quần áo, như sẽ cần quá phiền phức. Còn về giếng nước, tuy nhà họ cũng đào, nhưng nước sông là nước chảy, tiện lợi hơn nhiều, cần múc lên mới giặt.

“Có thể liên lụy gì chứ? Em sợ phiền phức như ? Chúng là học sinh, thể để Thầy Hiệu trưởng một ?” Tô Chiêu Đệ chặn mặt cô gái, giọng vô cùng gay gắt, trong mắt lóe lên ngọn lửa giận dữ: “Em tự xưng là thiện lương , thể trơ mắt khác c.h.ế.t chứ?”

Tô Tiểu Uyển may mắn là bây giờ đang ở trong nhà, nếu hành vi của Nha Đản như , chắc chắn sẽ gây sự nghi ngờ của một . Ai mà vô cớ quan tâm đến sống c.h.ế.t của một thanh niên trí thức chứ? Huống hồ còn là ở thị trấn.

“Chị , là Hiệu trưởng của chúng , tất nhiên em chuyện. Cho nên chúng càng nên học, dù nam nữ thụ thụ bất .” Bốn chữ cuối cùng cô đặc biệt nhấn mạnh.

“Anh là thầy giáo, chúng là học sinh, chị...” Những lời của Tô Chiêu Đệ vì đôi mắt to tròn của Đồ Ranh Con chằm chằm, ngược nên lời nữa.

“Chị , thầy gặp khó khăn, chúng là học sinh, chỉ cần những gì trong khả năng là , nhưng đừng quên cái chừng mực . Nếu thì chỉ tổn thương đến chính , mà còn liên lụy đến những xung quanh.” Tô Tiểu Uyển câu vô cùng nghiêm túc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thap-nien-60-co-vo-quan-nhan-cay-doc/chuong-90.html.]

thể để Nha Đản trong lúc xúc động mà tâm sự của , bóp c.h.ế.t ngay từ khi lộ ánh sáng, nếu , lời đồn đại chắc chắn sẽ nhấn chìm .

Tô Chiêu Đệ run lên bần bật: “Chị... chị khi nào... chị...” Ngoài , cô thể thêm lời nào khác.

“Đừng nữa, chúng cùng giặt quần áo. Còn về chuyện học, đừng lo lắng nhiều quá, chúng ở nhà cũng thể ôn tập mà.” Tô Tiểu Uyển cũng hiểu như tàn nhẫn, nhưng nỗi đau hiện tại thể đổi lấy cuộc sống hạnh phúc , vẫn là hợp lý. Còn về việc cho Nha Đản Hiệu trưởng thể sẽ về làng họ, cứ giấu lúc nào lúc đó. Có lẽ đợi đến khi Hiệu trưởng thật sự đến, giấc mơ thiếu nữ của Nha Đản sẽ tỉnh ngộ.

“Em tự giặt quần áo , chị !” Tô Chiêu Đệ bực bội , chạy về phòng .

Tô Tiểu Uyển chớp mắt, quả nhiên khi gặp chuyện tình cảm đều vô lý. Nhìn , ngay cả Nha Đản thật thà cũng phản kháng quyết liệt như , huống chi là những khác.

Bữa trưa Tô Chiêu Đệ cũng giận dỗi ăn, khiến Vương Ái Hồng sinh nghi: “Đồ Ranh Con, Nha Đản rốt cuộc ?” Con gái lớn của bà, từ nhỏ hiểu chuyện, cũng cần bà lo lắng, bây giờ như chứ? Chẳng lẽ đến cái gọi là thời kỳ nổi loạn tuổi vị thành niên ? Là do nhà gò bó quá chặt ? Chỉ là họ hình như gì quá đáng với Nha Đản mà.

“Không , chắc là đến kỳ sinh lý .” Tô Tiểu Uyển vẫn giữ im lặng lên tiếng. Một khi để Mẹ , cũng giải quyết thế nào.

“Nói bừa, cái mà con là “ kỳ sinh lý ” là kinh nguyệt ? Nha Đản còn đủ mười sáu tuổi mà.” Vương Ái Hồng bĩu môi . Cô con gái nhỏ của bà, chỉ lung tung. Chắc chắn giữa hai chị em họ đang giấu diếm bí mật gì đó.

“Mẹ, con gái đến tuổi , chắc chắn sẽ một hành vi, chúng đừng quản nữa ?” Tô Tiểu Uyển mặt đầy vẻ cầu xin. Cô chị gái lời đồn đại đè bẹp.

Nha Đản giống cô, cô thì coi lời đồn đại là gió thoảng qua tai. Theo cô, vài câu chẳng mất miếng thịt nào. Huống hồ đa dân làng đều bụng, trừ khi bằng chứng thực tế. Đáng tiếc tình hình hiện tại giống , một khi tố cáo, e rằng sẽ khác, thậm chí còn thể bắt tập thể phê phán.

Vương Ái Hồng thấy thái độ của Đồ Ranh Con như , càng chuyện. Chỉ là bà đoán Nha Đản rốt cuộc tâm sự gì? Dường như là khi cho học nữa thì mới giận dỗi.

“Mẹ tìm Nha Đản đây.” Vương Ái Hồng trong lòng vẫn vui, con trai thích sách, hai cô con gái hứng thú với việc học, gì vui hơn việc Mẹ như bà.

“Mẹ!” Tô Tiểu Uyển giật , vội vàng kêu lên.

Vương Ái Hồng dừng : “Đồ Ranh Con, đây cũng là chuyện , Mẹ an ủi Nha Đản một chút.”

Tô Tiểu Uyển chớp mắt, Mẹ cô tuyệt đối sẽ đồng ý chị gái yêu sớm, nhưng bà vui vẻ như , chắc là hiểu lầm . Thôi , chuyện cô thật sự thể quản , tránh ghét.

Loading...