Viết xong, cô cất xẻng, ôm chậu hoa và vác hòn đá 'cưng', thèm đầu , bỏ biệt dạng, để phía hai 'ông chủ' đang sững sờ.
Khi Chị Đại Xã Hội trở và thấy dòng chữ đó, cô đau khổ tột cùng, đ.ấ.m n.g.ự.c tự trách.
Mới chỉ nửa ngày mà bán tin tức nữa? Chẳng lẽ kẻ phản diện nào đang thèm khát cơ hội của 'nữ chính' như cô ?!
Người đàn ông chân chất, vững chãi như Bất Động Như Núi thì hài lòng. "Số điểm cũng tệ. Ngày mai loại thêm vài đối thủ nữa, xếp hạng năm nay của chắc chắn sẽ tăng lên."
Lúc buổi chiều. Không lâu đó, đúng 3 giờ, bản đồ quang não của cập nhật khu vực an trong ngày.
Đó là một trống ở góc tây nam của khu săn thú, xung quanh là những dây leo và cây cổ thụ khổng lồ che kín bầu trời. Chỉ một chỗ đất trống rộng rãi, rải rác những tảng đá lớn, thể nghỉ ngơi đó, tạo thành một trong những khu vực an và thoải mái nhất.
Sắc diện Chị Đại Xã Hội sầm tối khi cô bước chân khu vực an , dường như cơn giận vẫn còn nguôi ngoai.
Cô vốn là kẻ hiếu chiến, kinh nghiệm trong việc thám hiểm truy vết. Không Thời Miên, việc tìm kiếm tinh thú của cô càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Số điểm kiếm buổi chiều bằng một phần năm buổi sáng, đành chờ đến cuộc hỗn chiến diễn ngày mai.
Không ngờ, hai mươi đang rải rác khu đất trống, vẻ mặt còn u ám hơn cả cô.
Khu vực an cho phép chơi tắt kênh phát sóng trực tiếp. Một tuyển thủ quen bắt đầu uống dịch dinh dưỡng và trao đổi.
“Nhìn khuôn mặt , chắc cũng gặp chuyện phiền phức?”
“Chuyện phiền phức thì . Nếu đủ tiền chi trả, còn định ở ngoài kiếm thêm một lúc nữa.”
Hai như thấu hiểu lẫn , khiến Chị Đại Xã Hội lập tức chú ý: “Không quy định buôn bán thông tin ?”
“Buôn bán thông tin gì?” Hai đầy bối rối.
“Vị trí tinh thú .” Chị Đại Xã Hội : “Hai đến NPC bán vị trí tinh thú đó ?”
Kết quả, hai càng thêm hoang mang: “NPC nào? Cô chơi game đến mức nhập tâm quá ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba/chuong-164.html.]
“Vậy hai đang về cái gì?” Chị Đại Xã Hội cũng bắt đầu cảm thấy khó hiểu.
“Họ đang về một cô bé, gặp ai cũng tay, đánh xong thì bắt nộp tiền chuộc điểm.”
Từ phía một tảng đá, một giọng uể oải vang lên. Mọi đầu , thì thấy đó là tuyển thủ xếp hạng thứ ba của sân đấu trung cấp – Phong Trung Lãng Tử.
Hai cũng giật : “Anh cũng gặp ‘Bé Lùn Bạo Lực’ ?”
“ .” Khi nhắc đến điều , vẻ mặt Phong Trung Lãng Tử lập tức nhăn nhó khó coi: “ gặp cô hai chỉ trong một buổi chiều đó, tin ? Cô còn nhận thấy vận may của quá tệ, thứ hai chỉ đành thu phí một nửa.”
Mọi : …
Quả thực là quá xui xẻo, điểm của Phong Trung Lãng Tử hề thấp, chắc chắn “móc túi” khá nặng.
Chị Đại Xã Hội một lúc, cuối cùng cũng hiểu : “‘Bé Lùn Bạo Lực’ đó ở ? Nói cho với!”
Mọi : …
Cách khu vực an 10km, một đàn ông cường tráng đầu trọc thu một cước, cây đại thụ đường kính lớn đổ sập tiếng động.
Trên cây mới ngã xuống, một bóng nhỏ bé nhảy vọt lên, tung một quyền đánh tới.
Người đàn ông đầu trọc đưa tay chắn đỡ, cơ bắp căng chặt như hai khối hợp kim vững chắc. cú đ.ấ.m nhỏ bé ẩn chứa một lực đẩy mãnh liệt, khiến lùi vài bước chân mới thể định trọng tâm.
Hắn khỏi thốt lên: “Thân thủ tệ!”
“Anh cũng tồi!” Bóng dáng nhỏ bé xoay trung, một cú đá sắc bén kèm theo tiếng gió rít sắp sửa ập đến.
Đây là đầu tiên Thời Miên gặp ở đây đạt đến cảnh giới Luyện Thể tầng đỉnh phong. Không cần dùng đến linh lực, thể đối kháng với Thời Miên 50 chiêu.
Quyển 1 -