Khốn kiếp, đây đúng là một cú vả mặt đau điếng. Rốt cuộc đám từ mà moi nhiều bầy tinh thú đến ?
Mấy tùy tùng thốt nên lời, họ lén lút nhanh chóng lên xe truy đuổi, bắt đầu cuộc tranh giành điểm .
Với sức mạnh của tiền bạc, Thời Miên quá tàn nhẫn, vẫn chừa một nửa điểm cho vị thiếu gia trẻ.
Khi xe, nhóm Vương Lạc bỏ túi thêm 400 nghìn tinh tệ.
"Cậu thực sự là đó, cho điểm cho tiền."
Một ngày thu nhập 700 nghìn, Hồ Nhất Châu uống ực một ngụm nước lớn, thở dốc.
Khi Nguyễn Kiều gần như gục ngã, và Trân Hàn cũng phiên 'hút' sự chú ý của đàn tinh thú. Giờ đây, tất cả đều mệt lả.
Vương Lạc kiệt sức hơn cả, nhất là khi Nguyễn Kiều còn tìm gây sự.
Tuy nhiên, nghỉ ngơi mà giống như Trân Hàn, uống xong nước, họ liền lấy đệm bồ đoàn, xuống xe tìm một chỗ yên tĩnh để bắt đầu tọa thiền nhập định.
Khi linh lực cạn kiệt , tốc độ tu luyện sẽ tăng vọt gấp nhiều so với trạng thái bình thường. Hơn nữa, ở trong khu rừng linh khí dày đặc thế , đây là cơ hội tuyệt vời để củng cố tu vi.
Thấy , Hồ Nhất Châu cũng thêm lời nào, liền lấy đệm bồ đoàn của và xuống xe.
"Mấy đang gì thế?" Nguyễn Kiều nghi ngờ qua cửa sổ xe.
Nguyễn Kiều vẫn đang ở giai đoạn luyện thể. Do "chỉ thông minh" chút trục trặc, Thời Miên cũng từng nhắc đến chuyện tu tiên với cô .
Vương Lạc và Trân Hàn sớm đạt tới cảnh giới dẫn khí nhập thể. Ban đầu, Hồ Nhất Châu còn cảm thấy ghen tị, nhưng khi thấy một học sinh "kém cỏi" như Nguyễn Kiều, liền cảm thấy bản cũng đến nỗi nào.
Hồ Nhất Châu khẽ hỏi Thời Miên: "Hiệu trưởng, liệu thể truyền thụ khẩu quyết cho cô ?"
Hồ Nhất Châu chỉ đơn thuần tìm thêm một "đồng bệnh tương lân", nhưng Thời Miên suy nghĩ một lát vẫn gật đầu: "Được thôi."
Thời Miên cũng tránh mặt Nguyễn Kiều: " một phương pháp giúp nhanh chóng tái tạo linh lực, cô thử ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba/chuong-218.html.]
Mắt Nguyễn Kiều sáng rực: "Đó là bí mật bất truyền của sư môn, là tuyệt thế võ công nhảy xuống vực mới thể lĩnh hội?"
"Chính là bí mật bất truyền của sư môn." Thời Miên phối hợp với cô nàng, gương mặt vẫn giữ vẻ cảm xúc mà khẽ gật đầu.
Nguyễn Kiều ngay lập tức bắt chước bọn họ xuống xếp bằng: "Vậy ngài cứ ! Nếu ngài chẳng may tà phái vây công đến chết, em nhất định sẽ tu luyện thật giỏi để báo thù cho ngài!"
Thời Miên: "..."
Bỗng dưng dạy cô nàng nữa, mà chỉ nện cho một trận là ?
Thế là Thời Miên rút một túi vải nhỏ: "Những huyệt đạo chỉ cho cô đây, cô còn nhớ rõ ?”
Nguyễn Kiều thành thật lắc đầu: "Không thể ghi nhớ nổi.”
"Tốt lắm, thì sẽ giúp cô khắc sâu ấn tượng.”
Thời Miên mở túi vải, rút một cây ngân châm dài, sáng loáng: " sẽ dựa theo quy trình vận hành pháp quyết mà châm từng huyệt đạo. Cô cảm nhận thật kỹ, chỗ nào đau đớn nhất thì chúng sẽ bắt đầu từ đó.”
Bàn tay nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng giữ lấy chiếc kim dài, châm đỉnh đầu Nguyễn Kiều.
Nguyễn Kiều cắn chặt răng, nén tiếng rên, ánh mắt quật cường như thể tự nhủ: "Không , đây đều là những đau đớn cần thiết con đường hướng tới sức mạnh tối thượng.”
Hồ Nhất Châu chứng kiến cơ mặt Nguyễn Kiều liên tục co giật, khỏi rùng vì cảm thấy đau đớn cho cô.
Chờ , đây là châm cứu!
Vậy , Triệu Tra đây hề diễn kịch, mà quả thực Hiệu trưởng dùng kim châm thật?
Hồ Nhất Châu về phía cô gái tóc xoăn đang cẩn trọng lau những cây kim, bỗng dưng rùng . Cậu cảm thấy Hiệu trưởng giờ đây càng đáng sợ hơn. Sợ rằng Hiệu trưởng sẽ nhận thấy thể tiếp thu nữa, và sẽ đích "chăm sóc" vài nhát. Hồ Nhất Châu lập tức tĩnh tâm, cố gắng cảm nhận linh khí từ trời đất.
Mặc dù thành công dẫn linh khí tụ tập quanh cơ thể, nhưng đến bước quan trọng cuối cùng, nó vẫn thể nhập thể bên trong.
Quyển 1 -