[Xuyên Không Trùng Sinh] Gả Cho Đầu Bếp Thập Niên 60 - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-05 15:19:37
Lượt xem: 25

1.

 

"Mẹ thật sự bổ cái đầu con xem thử, Từ Sương như con chịu gả?"

"Người là đầu bếp chính thức trong Quán ăn Quốc doanh ở trấn đó! Nếu nhờ đây nhanh tay lẹ mắt, mối hôn sự tranh giành vỡ đầu !"

"Linh Linh , con chuyện ngu ngốc, đời phụ nữ, quan trọng nhất là tìm đàn ông thể gánh vác gia đình. Từ Sương lương, tay nghề, chỉ một già và một em trai, mối duyên như con cầm đèn lồng cũng tìm thấy."

Nghe thấy tiếng lải nhải như bắt đầu từ nhà bên, Vương Anh kéo tấm vải lên trùm kín đầu, tiếp tục ngủ.

Chuyện mà, một hai còn thấy mới mẻ, nhiều thì chẳng còn gì lạ, chỉ cảm thấy họ ồn ào.

Vương Anh trùm đầu ngủ ngon lành, nhưng cửa gõ. Khác với giọng điệu khuyên nhủ khổ sở lúc nãy, thím cả Lý Xuân Quyên "pạch pạch pạch" đập cửa, miệng gọi tên Vương Anh.

"Tam Nha! Tam Nha! Mấy giờ mà còn mau dậy."

Vương Anh thèm để ý đến bà . Xuyên tới hai ngày, cô cũng nắm tính khí của bà thím cả .

Hễ thấy quả hồng mềm là nhéo một cái.

Đợi đến khi bên ngoài rốt cuộc còn âm thanh phiền giấc mộng nữa, Vương Anh mới ngủ một giấc thật . Sau đó, cô mới thức dậy, múc một vốc nước suối linh tuyền trong Thức Hải để rửa mặt, tìm trong góc bếp một quả trứng gà, hòa với nước linh tuyền tự pha cho một bát canh trứng.

Uống một cạn sạch, Vương Anh vẫn thấy đủ, xoa xoa bụng, cảm thấy còn thể thêm hai bát canh trứng nữa.

Liếm l.i.ế.m môi, tiếc là còn nhiều trứng gà như .

Trứng gà thời quý lắm, nhà quê ngoài việc ruộng chẳng thu nhập gì khác, đều dựa trứng gà để đổi chút tiền, coi trứng gà như một loại tiền tệ cứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trung-sinh-ga-cho-dau-bep-thap-nien-60/chuong-1.html.]

Thời tiết lạnh, gà đẻ trứng đều, thêm mấy ngày nay thím cả chỉ lo lắng chuyện của con gái , nên Vương Anh mới lén lút giấu mấy quả trứng .

Vương Anh ngôi nhà sân vườn nhỏ kiểu nông thôn mắt. Tổng cộng bốn gian nhà chính, thím cả và chú cả một gian, hai cô chị họ một gian, em họ một gian, còn là gian cô đang ở.

Vương Anh bĩu môi, ký ức mà nguyên chủ để khá đầy đủ.

Cũng chính vì đầy đủ nên mới càng thêm tức giận.

Gia đình họ Vương hai em trai, vì cha đều qua đời nên sớm phân nhà. Bốn gian nhà, mỗi nhà hai gian, chú cả chiếm hai gian phía Đông, nhà cô chiếm hai gian phía Tây.

Sau khi phân nhà, họ xây thêm tường ngăn ở giữa sân, và tự xây bếp, nhà xí riêng.

Nhà chú cả Vương Vĩnh Thuận hai gái một trai, con gái lớn Vương Bình Bình gả về trấn từ năm ngoái, con gái thứ hai chính là Vương Linh Linh, chỉ lớn hơn Vương Anh một tuổi, năm nay mười chín. Cậu con trai út Vương Diệu Tông hiện đang học cấp ba ở trấn, nửa tháng về nhà một .

Bên nhà Vương Anh thì đơn giản hơn, chỉ cô là con gái. Năm đó cha ruột Vương Vĩnh Phúc lính, là lính gì, lính đến cuối cùng thì bặt vô âm tín. Mẹ ruột Vương Anh một nuôi cô khôn lớn, vì bà chút y thuật nên y sĩ chân đất trong mười dặm tám hương, nuôi một cô con gái cũng vất vả.

Ai ngờ mấy năm khí hậu , Vương Anh đường giúp công xã đưa lương thực lên thành phố thì gặp mưa lớn và sạt lở đất, bà mất đột ngột.

Nói thì bà cũng vì việc công mà hy sinh, để một cô gái mồ côi. Công xã công nhận bà là liệt sĩ, và cấp cho Vương Anh giấy chứng nhận con liệt sĩ.

Nhờ giấy chứng nhận , mỗi năm Vương Anh thêm hai trăm công điểm và hai mươi đồng tiền, tự nuôi sống bản thành vấn đề.

Đội sản xuất cũng công xã dặn dò, chăm sóc cô con gái liệt sĩ Vương Anh .

Thấy Vương Anh, một cô bé mười mấy tuổi, cần đồng cũng thêm công điểm và lương thực, thím cả ở phòng bên liền nảy sinh ý đồ. Đầu tiên là thỉnh thoảng đến thăm Vương Anh, trò chuyện với cô, đó là vẻ mặt khó xử rằng nhà bây giờ đủ chỗ ở, hỏi xem thể cho hai cô chị họ sang ở chung một gian phòng .

Đến mùa xuân năm ngoái, bà dứt khoát phá bỏ bức tường ngăn ở giữa sân, hai nhà hợp thành một.

 

Loading...