[Xuyên Không Trùng Sinh] Gả Cho Đầu Bếp Thập Niên 60 - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:10:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

60. 

 

Hai đến nhà chính, cửa ba gian nhà chính một ông lão béo đang .

Ông lão béo tóc, cả tròn như cái bánh bao trắng, mặt mày hiền lành, khóe mắt nếp nhăn , tuổi tác, trông vẻ năm mươi, cũng vẻ sáu mươi, nhưng nếu bảy mươi cũng quá đáng.

"Ôi chao, hôm nay tiếng chim khách hót, hợp với hôm nay lộc ăn !"

Ông lão béo thấy Từ Sương liền dậy, chiếc ghế kêu kẽo kẹt đúng lúc, như than thở sự vất vả của .

Hai mắt ông lão béo sáng rực: "Trò giỏi, hôm nay thời gian đến tìm ?"

Từ Sương kéo Vương Anh: "Đây là vị hôn thê của con, con sẽ kết hôn ngày hai mươi sáu tháng , đến báo với sư phụ."

Ông lão béo: "Kết hôn kết hôn ! Cô gái hợp với con! Con mở tiệc ngày hai mươi sáu ?"

Từ Sương mặt cảm xúc: "Có, nhưng con nấu." Ai đời chú rể ngày cưới bếp cỗ chứ?

Ông lão béo vẻ thất vọng: "Thế, thế con đến tìm nấu cỗ cho con ?"

Từ Sương: "Cũng , chủ yếu là con một đồ cưới, đến chỗ sư phụ đổi phiếu."

Ông lão béo hề giữ chút sĩ diện nào của một sư phụ: "Dễ dễ , hôm nay con mang gì đến mà to thế ." Vừa kéo hai nhà, mắt cứ chằm chằm cái giỏ.

Từ Sương sớm sư phụ tính cách gì, trực tiếp lấy những thứ chuẩn sẵn trong giỏ .

"Vị hôn thê của con tặng sư phụ cá, còn rau khô con phơi đây, cái là mộc nhĩ."

Ông lão béo vô cùng kích động: "Cá , là thấy ngon , trưa nay con món cá ."

Lúc ông lão béo mới nhớ vị hôn thê của học trò cũng ở đây, vội vàng chào hỏi thêm vài câu: "Cô gái , tủ bánh đào xốp, bàn hạt dưa, con tự lấy ăn nhé."

Vương Anh lúc mới hiểu tại Từ Sương khẽ thêm với cô một câu, rằng sư phụ đời tật gì khác, chỉ thích ăn, lát nữa nếu chút sơ suất gì hy vọng cô đừng để bụng.

béo như , huyết áp nhỉ?

Từ Sương thời gian cũng gần đến trưa, cũng hiểu rõ sư phụ như thế nào, dứt khoát đeo tạp dề bếp.

Xử lý cá xong, Từ Sương thò đầu hỏi Vương Anh: "Cô ăn món gì?"

Ông lão béo vô cùng hăng hái giơ tay giành trả lời: "Đầu cá ngâm bánh!"

Từ Sương: "Con hỏi sư phụ... Vương Anh, cô ăn món gì?"

Vương Anh ông lão đối diện đang mong chờ, : "Đầu cá ngâm bánh ạ."

Từ Sương lúc mới nhóm lửa chuẩn nấu cá.

Ông lão béo trái , vẻ mặt nhiều chuyện: "Cô bé, thằng nhóc Từ Sương lời cô thật đấy, hai đứa quen thế nào?"

Vương Anh qua loa vài câu, đại loại là hai bên mắt, vân vân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-trung-sinh-ga-cho-dau-bep-thap-nien-60/chuong-60.html.]

Ông lão béo lén lút hỏi Vương Anh: "Thằng nhóc thúi mặt con cũng thích chuyện ?"

Vương Anh: ...

Nói thế nào nhỉ, Từ Sương quả thực thích chuyện, nhưng mặt cô tuyệt đối lạnh lùng, những lời cần thì hề ít.

Sau một hồi chuyện phiếm, mùi thơm từ bếp dần trở nên nồng nặc.

Ông lão béo ngửi thấy mùi thơm liền thèm ăn, Vương Anh chợt nghĩ : "Cháu bắt mạch cho sư phụ nhé?"

Ông lão trông khỏe lắm, còn kiêng khem ăn uống. Vương Anh dù là vì những tấm phiếu sắp Từ Sương lấy cũng bắt mạch cho ông xem vấn đề gì .

Ông lão béo thì , Vương Anh bắt mạch xong: "Tỳ vị lắm, nhất nên bệnh viện kiểm tra chi tiết, hơn nữa huyết áp chú ý, bình thường nên ăn ít dầu mỡ muối."

Trần Đông ha hả: "Ta lâu , nhưng bảy mươi , ăn thì kịp nữa. Đợi đến lúc còn nếm mùi vị nữa, bảo ăn cũng ăn nổi, nên tranh thủ lúc ăn nhiều một chút."

Vương Anh lật trong giỏ của hai loại thảo d.ư.ợ.c đưa cho ông : "Vậy sư phụ cầm hai gói về pha nước uống ạ. Bổ tỳ vị, hạ huyết áp."

Thể chất của ông lão hề tệ, cộng thêm tuổi bảy mươi, tâm trạng quan trọng hơn nhiều so với việc kiêng khem, Vương Anh cũng khó ông . Ông lão béo tuổi cao, trải qua nhiều chuyện, đặc biệt là ông dẫn dắt Từ Sương ba bốn năm, về Từ Sương thì ngừng, Vương Anh cũng hưởng ứng. Hai chuyện vui vẻ.

Đợi đến khi Từ Sương bưng món đầu cá ngâm bánh lên, ông lão béo liền sột một cái ngay ngắn bàn.

Chỉ thấy trong một cái đĩa cá lớn, đầu cá cắt đôi, thịt cá thì thái thành miếng, đầu và đuôi cá bày biện gọn gàng, phần thịt cá ở giữa thì múc trực tiếp lên.

Một đĩa bánh nướng đặt bên cạnh, Từ Sương hấp một nồi cơm lớn, ăn kèm với con cá , ông lão ăn đến mức ngẩng đầu lên.

"Ừm, cá ngon thật, hơn nhiều so với cá chúng đặt ở trạm rau!"

Vương Anh lấy bánh nướng chấm nước cá ăn, vị mặn thơm ngon, vị tươi mềm của thịt cá, vị béo ngậy của bánh nướng, hòa quyện tạo nên hương vị đậm đà đặc biệt. Nhất là khi ăn kèm với bánh nướng, bánh nướng thấm đẫm nước sốt, thơm đến mức rớt lưỡi.

Một con cá lớn, ba ăn, ăn đến cuối cùng bụng ông lão béo càng lúc càng tròn, mấy miếng cá còn ông cố tình giữ : "Tối xuống nấu chút mì ăn kèm."

Đặt đĩa bếp, ông lão béo cầm một nắm lớn phiếu .

"Nào nào nào, con xem con cần phiếu gì."

Phiếu của sư phụ Từ Sương chủ yếu là phát, nhưng ông thường dùng đến, nhà ông vốn dĩ cái gì cũng , cộng thêm còn mấy sư giúp đỡ , cuộc sống sung túc, những tấm phiếu thường dán cho Từ Sương.

"Cái là phiếu giày da, con cầm về mua cho con bé Anh một đôi giày da nhỏ, bây giờ các cô gái trong huyện đều như ."

"Phiếu vải con cứ lấy hết , dù cũng dùng."

"Cái là phiếu công nghiệp, cũng đổi thế nào, con cầm tự hỏi."

Đợi đến khi Vương Anh và Từ Sương , trong túi Từ Sương đủ loại phiếu, tổng cộng mấy chục tấm.

Hai khỏi cửa bàn bạc một chút, quyết định đến trạm thu mua của bệnh viện , bán mấy loại thảo d.ư.ợ.c Vương Anh mang theo, đó mới bách hóa mua đồ.

Kết quả bao xa, thấy một đám đông ồn ào xa ở góc phố. Mấy xem bên cạnh đang thì thầm to nhỏ.

 

Loading...