[Nhiệm vụ đánh số: C-60343846
Hệ thống đánh số: T0000047
Mục tiêu nhiệm vụ:
1. Thu hồi ngọc bội gia truyền (Độ hoàn thành?)
2. Ngăn chặn đại chiến (Độ hoàn thành?)
Cấp bậc hoàn thành: Chưa đánh giá
Đánh giá: Chưa đánh giá.]
Một chiếc xe ngựa cũ kỹ lăn bánh trên con đường lớn. Bên trong xe có vài người, trong đó có một cô gái trẻ đang cúi đầu. Tay nàng ôm chặt một bọc vải xám xịt. Làn da trên mặt và cổ của nàng nom sạm đen, nhưng đôi tay lại nhỏ nhắn và rất trắng trẻo.
Một người phụ nữ trung niên ngồi cạnh nhìn cô gái hồi lâu rồi cất tiếng hỏi: “Cô nương, cháu đi đâu vậy?”
Cô gái tên là Vân Xu, ngẩng đầu lên. Nàng chỉ tay vào cổ họng, rồi lắc đầu, ý nói mình không nói được.
Người phụ nữ trung niên hiểu ra nàng là người câm, vội vàng nói lời xin lỗi: “Ôi, ta xin lỗi, ta không cố ý.”
Vân Xu xua tay, tỏ ý không sao cả.
Người phụ nữ ngạc nhiên. Cô gái này tuy da đen nhưng đôi mắt... Bà nghĩ mãi, nhớ ra một câu để diễn tả: "Giống như những vì sao đêm vậy, đẹp đặc biệt."
Bà nhìn kỹ hơn, nhận thấy bọc hành lý đơn sơ trong tay Vân Xu và bộ quần áo có vẻ sờn rách, liền hỏi thử: “Cháu đang định đến nương tựa người thân à?”
Vân Xu gật đầu. Đúng vậy, nàng xa xôi đến đây là để nương tựa. Nói chính xác hơn, là để hoàn thành lời hứa hôn đã định từ thủa nhỏ.
“Đây là xe ngựa đi Đông Thành. Người cháu muốn nương tựa cũng ở Đông Thành sao?”
Vân Xu lại gật đầu.
Người phụ nữ cười nói: “Ta ở Đông Thành lớn lên, nơi đó ta quen lắm. Vừa hay để ta giới thiệu cho cháu một chút, cháu vào thành rồi cũng biết đường mà đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1021-the-gioi-16-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-1.html.]
Để chuộc lỗi vì đã lỡ lời ban nãy, người phụ nữ bắt đầu kể đủ thứ chuyện trên đời.
Vân Xu nghiêm túc lắng nghe. Đối với nàng, những thông tin này vô cùng hữu ích.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Thấy vậy, người phụ nữ càng nói càng hăng say. Mỗi lần nhìn thấy đôi mắt đẹp kia của Vân Xu nhìn mình, bà lại không nhịn được muốn nói thêm vài điều nữa.
Khi đến Đông Thành, người phụ nữ tốt bụng còn dúi cho Vân Xu một ít đồ ăn, dặn nàng cứ ăn dọc đường.
Trước lúc chia tay, Vân Xu bày tỏ lòng biết ơn và cũng nói lời xin lỗi: “Đại nương, cháu xin lỗi. Thật ra cháu nói được ạ, chỉ là trên xe ngựa đông người, cháu thấy không tiện lắm.”
“Có gì đâu, không sao cả.” Người phụ nữ hiểu. Con gái một mình đi đường xa, cẩn thận một chút là tốt.
Sau khi chia tay, Vân Xu vác chiếc bọc hành lý nhỏ trên lưng, đi theo chỉ dẫn của người phụ nữ tốt bụng đến trước một phủ đệ bề thế.
Trên tấm biển cao có khắc hai chữ Giang phủ. Cánh cổng lớn màu đỏ thắm đóng chặt. Thềm đá xám được quét tước sạch sẽ. Hai bên bậc thang là hai pho tượng sư tử đá uy vệ.
Vân Xu đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng vẫn không khỏi thấp thỏm gõ vào vòng sắt trên cánh cổng.
Chỉ một lát, người gác cổng mở hé cửa, thò đầu ra nhìn, suýt nữa giật mình: “Ngươi là ai?”
Vân Xu lấy ra nửa khối ngọc bội, giải thích mục đích mình đến đây.
Người gác cổng vẻ mặt kỳ quái. Vị cô nương đen nhẻm như cục than này lại có giọng nói dễ nghe đến vậy. Hắn nhận lấy ngọc bội, chạy nhanh vào trong báo cáo với chủ nhà.
Vân Xu đứng ngoài cửa chờ. Nàng lại nhìn quanh. Nhà vị hôn phu xem ra không phải là người bình thường.
Tuy mẫu thân đã nói Giang gia là người tốt, sẽ không bạc đãi nàng, nhưng nàng vẫn có chút lo lắng.
Đúng lúc đó, người gác cổng chạy vội ra, vẻ mặt nhiệt tình đón nàng vào cửa: “Vân cô nương mời vào, lão gia và phu nhân đang chờ ở sảnh chính.”
Vân Xu đáp: “Đa tạ.”
Người gác cổng có chút bất ngờ. Khách đến nhà rất ít khi chào hỏi hắn. Tuy vị cô nương này ăn mặc đơn sơ, nhưng xem ra có quan hệ không hề bình thường với Giang gia.
Hai người vừa bước vào sảnh chính, Giang lão gia và Giang phu nhân đã vội vàng bước tới đón. Đầu tiên, họ sửng sốt, sau đó nhìn nhau, ngầm xác nhận thân phận của Vân Xu.
Năm đó, cha của Vân Xu đã cứu hai thê tử phu quân Giang gia khi họ gặp nguy hiểm. Hai bên vừa gặp đã thân thiết, bèn định ra hôn ước cho con cái đời sau. Cha Vân còn lấy khối ngọc bội gia truyền làm tín vật, hai nhà mỗi người giữ một nửa, đợi con cái trưởng thành thì thực hiện hôn ước.