Ngược lại, con sẽ nhận được nhiều hơn thế. Đệ tử của tổ sư sao có thể keo kiệt được.
Vân Xu cung kính nói: “Con nguyện ý ạ.”
Ánh mắt của lão nhân trông giữ Tàng Thư Các càng thêm dịu dàng. Ông lấy ra một pháp khí quý hiếm làm quà gặp mặt. Ông cực kỳ yêu quý vị hậu bối nhỏ tuổi này.
Sở Hạo Ninh trầm mặc ngồi ở phía trên. Chàng có thể tranh giành với Tông chủ và các Phong chủ, nhưng không thể tranh giành với Khai sơn tổ sư.
Chàng nhìn về phía Vân Xu. Nàng đứng giữa đại điện. Trên mặt nàng là sự tò mò không che giấu được. Không có chút nào tham lam hay ham sắc. Nàng cũng không nhìn về phía chàng.
Một lúc lâu sau, Tông chủ thở dài: “Ta hiểu rồi. Từ nay về sau, nàng chính là Tiểu sư tổ của Vấn Thiên Tông.”
Lão nhân trông giữ Tàng Thư Các hài lòng gật đầu. Trước khi rời đi, ông nhận được truyền âm từ Tông chủ: “Lão tiên sinh, không biết tổ sư có nói nguyên nhân vì sao không?”
“Tổ sư nói, đây là ý trời.” Lão nhân trông giữ Tàng Thư Các không quay đầu lại, chậm rãi nói.
Tông chủ chấn động.
...
Cố Thiên Hạm bước ra khỏi phòng tu luyện, buồn chán đi dạo quanh. Cuộc tuyển chọn đệ tử mới hẳn đã kết thúc rồi. Tin tức Sở Hạo Ninh không thu đệ tử đã lan truyền khắp Vấn Thiên Tông. Mọi người có cái nhìn mới về địa vị của Tô Liên Sơ.
Trong đó còn có một sự cố nhỏ liên quan đến nữ chủ. Việc Sở Hạo Ninh từ chối thu đệ tử khiến người đứng đầu trong kỳ thi nhập môn ghi hận nữ chủ, dựa vào gia thế mà liên tục gây phiền phức cho nàng.
Nữ chủ một mặt cảm thấy phiền phức, một mặt trong lòng lại ngọt ngào. Đương nhiên, kẻ pháo hôi gây phiền phức cuối cùng bị nữ chủ và nam phụ giải quyết.
Cố Thiên Hạm rùng mình nổi da gà. Nàng nghĩ lại phải tránh xa Tô Liên Sơ một chút nữa. Hiện tại, nam chủ mới chỉ có một chút thiện cảm rất nhỏ với nữ chủ. Mối tình thầy trò đang chuyển biến sang tình yêu nam nữ. Đây là một giai đoạn vô cùng vi diệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1035-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-15.html.]
Đây không phải do nàng tự nghĩ. Đây là lời tự thuật nội tâm của nam chủ ở giai đoạn sau trong truyện.
Cố Thiên Hạm từng nghĩ đến việc phá rối khi tình cảm của họ đang chuyển hóa, để mối quan hệ đó chỉ dừng lại ở mức thầy trò. Nhưng rồi nàng thấy vô ích. Nữ chủ nhìn có vẻ ôn hòa, nhưng thật ra cố chấp và bướng bỉnh. Nàng sẽ không từ bỏ nam chủ. Hơn nữa, nàng gây ra cuộc đại chiến là vì trả thù nam chủ.
Nam chủ càng tàn nhẫn, tâm lý trả thù của nàng ta càng nặng.
Ai, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hai người này đều có vấn đề về tâm lý.
Khu vực gần trường tu luyện tụ tập đông đảo đệ tử. Họ vây quanh một người, líu ríu nói gì đó.
Cố Thiên Hạm đi ngang qua, nghe được một câu.
“Người đứng đầu lần này là một vị sư muội mà dùng từ "khuynh quốc khuynh thành" cũng khó lòng diễn tả hết. Hơn nữa thiên phú vô song. Tông chủ và các Phong chủ vì tranh giành vị trí sư tôn của sư muội ấy, đã trực tiếp đánh nhau, chính điện là sụp đổ vì thế đấy.”
“Thật vậy chăng? Không phải dọa chúng ta đấy chứ? Kia là Tông chủ vốn luôn không thể hiện hỉ nộ ra mặt kia mà!” Có đệ tử nghi ngờ.
“Hơn nữa "khuynh quốc khuynh thành" có phải quá khoa trương không? Giới Tu Tiên từ trước đến nay không thiếu mỹ nhân.”
Trương Đan hừ cười: “Ta việc gì phải lừa các ngươi. Vân sư muội đã nhập tông rồi. Chờ nhìn thấy bản thân các ngươi sẽ hiểu.” Hắn nhấn mạnh từng chữ: "Trên đời này sẽ không có ai đẹp hơn nàng.”
Sắc mặt các đệ tử trở nên kỳ quái. Ngay cả người đứng đầu bảng Mỹ nhân cũng không dám nói lời như vậy.
Cố Thiên Hạm ban đầu chỉ nghe cho qua. Sau đó càng nghe càng thấy sai sai. Trong tiểu thuyết đâu có xảy ra chuyện chính điện sụp đổ. Người đứng đầu kỳ thi cũng không phải họ Vân, càng không phải là người đầu tiên có Băng linh căn.
Chẳng lẽ cốt truyện đã thay đổi rồi sao?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trên mặt Cố Thiên Hạm xuất hiện vẻ căng thẳng. Nàng từng cố gắng thay đổi cốt truyện ở một vài chi tiết rất nhỏ, nhưng cuối cùng mọi chuyện vẫn đi theo quỹ đạo ban đầu. Đây cũng là một trong những lý do khiến nàng cảm thấy chán nản như vậy, thực sự không nhìn thấy hy vọng thay đổi.
Nếu lời đệ tử này nói là thật, vậy thì nàng có phải đã có hy vọng mới rồi không?