“Đúng vậy, cao hơn cả họ. Họ cũng như chúng ta, đều phải xưng hô Tiểu sư tổ.”
“Nghe nói Tông chủ và các Phong chủ còn chuẩn bị riêng cho Vân Tiểu sư tổ một ngọn núi riêng... Cảm giác như nằm mơ vậy.”
“Ta cũng nghe một chuyện. Lúc đó trong đại điện, Tông chủ và tất cả các Phong chủ đều muốn thu Tiểu sư tổ làm đệ tử. Ngay cả Sở tiên tôn cũng nói Đạo Phong thích hợp nhất với Tiểu sư tổ.”
“Tiểu sư tổ lợi hại thật đó, haha. Chắc chắn những người hôm qua nói Sở tiên tôn không để mắt đến nàng ấy giờ mặt mày tái xanh hết rồi.”
Những người theo đuổi Tô Liên Sơ quả thật mặt mày xanh mét. Ngày hôm qua, họ còn tự tin cho rằng sư muội mới nhập môn chẳng qua cũng chỉ vậy thôi. Hôm nay, đối phương đã đạt đến độ cao mà họ không thể nào nhìn tới.
Khai sơn tổ sư là bậc tiền bối nào chứ? Sở Hạo Ninh dù lợi hại đến đâu cũng chỉ ở hạ giới này, còn tổ sư đã là tiên nhân rồi.
Hai người không thể nào so sánh được.
Thật uất nghẹn! Lời nói của họ hôm qua giờ lại vả vào mặt chính mình.
Cố Thiên Hạm khi nghe tin tức này đang uống nước, suýt sặc đến chảy cả nước mắt. Nàng có dự cảm rằng nàng Vân này rất ngầu, nhưng vạn lần không ngờ nàng lại ngầu đến mức này, trực tiếp dùng bối phận nghiền áp tất cả mọi người.
Nếu còn ở hiện đại, nàng muốn đăng một biểu tượng "bưng trà rót nước", khẩn cầu đối phương truyền thụ chút kinh nghiệm.
Vài ngày sau, sau khi hỏi rõ vị trí ngọn núi mới của Vân Xu, Cố Thiên Hạm cầm theo lễ vật đã chuẩn bị, hào hứng ngự kiếm bay tới dưới sự giúp đỡ của cha mình.
Cố Thiên Hạm vừa mới đáp xuống đất, đã kinh ngạc phát hiện nơi đây trải đầy những kỳ hoa dị thảo. Có những loại tiên hoa dùng để quan sát, và cả những loại dược hoa quý hiếm dùng để luyện đan. Kho hàng của tông môn cũng có những loại này, nhưng cần rất nhiều điểm cống hiến mới đổi được.
Phía trước có một cây hoa rất lớn. Cánh hoa màu tím theo gió bay lượn, nhẹ nhàng rơi xuống. Xung quanh tràn ngập hương thơm, hít vào cảm thấy lòng tĩnh lại.
Đây là loại thực vật hiếm thấy trong giới Tu Tiên có thể giúp người tu luyện tập trung tinh thần và tĩnh tâm.
Vấn Thiên Tông không chỉ coi trọng vị Tiểu sư tổ này một cách bình thường đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1037-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-17.html.]
Cố Thiên Hạm nghiêm túc lại. Nàng quyết định phải để lại ấn tượng tốt đẹp với nàng ấy.
Tiểu sư tổ mới nhập môn sống trên đỉnh núi. Có lẽ do sở thích cá nhân, nơi này không có cung điện đồ sộ mà giống một phủ đệ của người thường hơn. Thanh nhã, tươi mát. Trên tường viện màu trắng có những dây leo màu xanh dương vấn vít.
Cố Thiên Hạm đẩy cửa đi vào. Ánh mắt nàng dừng lại ở bóng hình một người dưới gốc cây hoa.
Người đó mặc đạo bào màu xanh trắng xen kẽ, trên vạt áo có hoa văn ẩn hiện ánh sáng mờ nhạt. Trên búi tóc có chuỗi ngọc rủ xuống. Bên thái dương cài một bông hoa băng màu xanh nhạt, trông như thần nữ Vu Sơn đứng bên bờ sông.
Cố Thiên Hạm đứng sững tại chỗ.
Vân Xu đợi một lúc, vị khách vẫn đứng im ở đó. Nàng đành bước tới: “Vị sư tỷ này, ta chào tỷ?”
Cố Thiên Hạm đột nhiên hoàn hồn, hào hứng nói: “À, à, ta ổn, ta siêu tốt, không thể nào tốt hơn được nữa.”
Trời ơi! Tiểu sư tổ thế mà lại là một vị đại mỹ nhân kinh thiên động địa như thế này!
Nàng lập tức hối hận vì đã không đến sớm hơn. Uổng công bỏ lỡ bao nhiêu ngày được nhìn mỹ nhân. Là một người nhan khống, đây quả là một sự thất trách to lớn!
Vân Xu nhìn Cố Thiên Hạm một lúc, do dự rồi vẫn khẽ chấm nhẹ vào khóe miệng mình.
Cố Thiên Hạm ngây người một lát, sau đó phản ứng lại. Sờ lên khóe miệng, thấy hơi ẩm ướt(chảy nước miếng). Thế giới nội tâm của nàng sụp đổ ngay lập tức! Thế mà lại mất mặt to lớn như vậy trước mặt đại mỹ nhân!
Trời muốn diệt nàng!!!
Có lẽ biểu cảm của nàng quá mức vặn vẹo, đại mỹ nhân không nhịn được bật cười thành tiếng.
Ngay cả tiếng cười cũng êm tai đến vậy! Hơn nữa nhìn dáng vẻ là không ghét nàng. Cố Thiên Hạm trong nháy mắt được chữa lành. Nàng giả vờ tùy ý lau lau khóe miệng, coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
Hai người ngồi vào đình hóng gió dưới gốc cây hoa.
Hai ngày nay, Vân Xu nhận được vô số bái thiếp, nhưng nàng đều từ chối hết. Chỉ có vị Cố sư tỷ trước mắt này, từ chối một lần lại gửi thêm lần nữa. Nàng có chút tò mò nên đã đồng ý cho đối phương đến bái phỏng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.