Tà Thần hỏi tiếp: “Sao vậy? Gặp chuyện phiền lòng à? Nói ra đi, biết đâu ta có thể giải quyết.”
Chàng tỏ ra vô cùng khiêm tốn, lễ phép và đúng mực.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vân Xu nói thật: “Ta muốn tìm một nơi để thử hiệu quả của đan dược. Nhưng không muốn thử ở trong Vấn Thiên Tông.”
Vấn Thiên Tông đã bị nàng làm nổ vài cái hố rồi. Không thể lại gây thêm rắc rối nữa.
Tà Thần giả vờ suy nghĩ một lát, sau đó nở nụ cười: “Chuyện này dễ thôi. Ta vừa hay có cách.”
Mắt Vân Xu sáng lên: “Cách gì vậy?”
Tà Thần nghiêm túc nói: “Ta gần đây đang nghiên cứu Truyền Tống Trận. Chúng ta có thể lợi dụng Truyền Tống Trận để ném đan dược đến một nơi an toàn. Như vậy sẽ không cần lo lắng làm tổn thương người vô tội.”
Vân Xu không khỏi vỗ tay: “Cách này hay thật!” Ngay sau đó lại lộ vẻ ưu sầu: “Nhưng chúng ta còn phải tìm một chỗ để thiết lập Truyền Tống Trận nữa. Đi đi lại lại chẳng phải càng phiền phức sao?”
Tà Thần sẽ không để thê tử vì chuyện nhỏ nhặt này mà phiền lòng. Chàng đưa ra lý do đã chuẩn bị sẵn: “Lúc làm nhiệm vụ, ta vừa hay đã thiết lập một trận pháp ở một chỗ. Bây giờ có thể truyền tống trực tiếp đến đó, không cần lãng phí thời gian.”
Trong tay chàng trong nháy mắt hiện ra một trận pháp phát ra ánh sáng trắng, phù văn lấp lánh từ từ chảy xuôi trên ngón tay thon dài. Khuôn mặt tuấn mỹ càng thêm thần bí. “Đưa đan dược cho ta.”
Vân Xu lập tức làm theo. Vừa đưa đan dược ra, tay áo Yến Tân Tễ vung lên, một thủy kính hư ảo, mờ ảo từ từ hiện ra trước mắt.
Trên đó là cảnh tượng lạ lẫm. Không nhìn rõ bầu trời. Đất đai màu đỏ thẫm. Trên cây khô không có nửa điểm màu xanh. Khắp nơi tỏa ra cảm giác kỳ lạ. Không giống giới Tu Tiên, nhưng nàng cũng không phân biệt được là nơi nào.
“Đây là nơi nào?” Vân Xu nghi hoặc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1084-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-64.html.]
Tà Thần mặt không đổi sắc: “Chỉ là một nơi hoang vắng thôi. Không cần để ý.”
Chàng nói lời thề son sắt, trên thực tế là...
Ở nơi mà thủy kính chưa chiếu tới, một đám người đầy khí chất hung thần đang tụ tập bàn bạc kế hoạch. Tay ai nấy đều dính đầy m.á.u tươi, khí thế khủng bố.
“Ma Tôn đã lâu không hạ lệnh. Ta nhàn đến phát hoảng đây. Hôm nay gọi ta đến có chuyện gì vậy?”
“Ta mấy ngày trước nghe tin. Hàn hộ pháp c.h.ế.t trong bí cảnh Đan Dương. Tính tình Ma Tôn điện hạ đại biến, dường như có chuyện xảy ra. Ma đạo e rằng sẽ sinh biến cố. Cho nên mới liên hệ chư vị cùng nhau bàn bạc.”
“Lý lão tặc, ta thấy ngươi ngốc rồi. Ma Tôn điện hạ là Độ Kiếp kỳ. Dù Sở Hạo Ninh tiểu nhi kia đến, cũng sẽ thua dưới tay ngài ấy. Sao có thể xảy ra chuyện được.”
“Ai, ta cũng không mong muốn nghi ngờ như thế. Nhưng sự thật là thế. Ma Tôn điện hạ đã lâu không xuất hiện. Hai ngày trước còn hạ lệnh rất nhiều pháp lệnh hạn chế. Thế mà lại không cho phép tùy ý g.i.ế.c người? Điều này quá mức nực cười. Ta là người tu Ma, theo đuổi chữ "tự tại". Muốn g.i.ế.c liền giết. Sự tồn tại chướng mắt thì phải g.i.ế.c chết.”
“Ta đã đến Ma cung. Ma Tôn điện hạ quả thật rất khác so với trước đây. Có kẻ tùy tiện nói bừa, Ma Tôn thế mà không cho người kéo hắn ra ngoài cho chó ăn, mà lại cho người trực tiếp đi ra ngoài. Các ngươi nói điện hạ có phải xảy ra vấn đề không?”
“Điều đó có khả năng. Nhưng Hàn hộ pháp là Nguyên Anh hậu kỳ. Sao có thể c.h.ế.t trong bí cảnh Đan Dương? Ta không tin lắm.”
“Nhưng Hàn hộ pháp đã mất tích nhiều ngày. Truyền tin nhiều lần cũng không nhận được hồi âm. E là đã gặp bất trắc. Còn y phục lấy ra từ bí cảnh Đan Dương đúng là thứ Hàn hộ pháp mặc trước khi biến mất.”
Mọi người theo bản năng im lặng. Ma đạo liên tiếp hai vị cường giả gặp vấn đề. Họ vui mừng đồng thời, trong lòng cũng có chút lo lắng. Tuy nhiên, đừng hiểu lầm. Họ không lo cho Ma Tôn và hộ pháp. Mà là lo cho chính mình.
Người ở vị trí cao hơn gặp chuyện, người ở dưới sẽ có cơ hội vùng lên. Họ vui mừng còn không kịp, thật chất sẽ không đau buồn. Nhưng hai người tu vi cao đều trúng chiêu, số phận của những người còn lại như họ cũng không rõ ràng.
Người ra tay rốt cuộc mạnh đến mức nào, mới có thể làm được một cách lặng lẽ như vậy.
Một người nam nhân vạm vỡ vỗ đùi, tức giận mắng: “Mẹ nó! Nhất định là đám ngụy quân tử chính đạo âm thầm ra tay! Bí cảnh Đan Dương chẳng qua chỉ dành cho cảnh giới Trúc Cơ. Hàn hộ pháp thân mang nhiều bí bảo, không thể dễ dàng gặp vấn đề.”