Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1090: Vị hôn thê của nam phụ trong chuyện tình sư đồ tu tiên (70)

Cập nhật lúc: 2025-04-25 04:36:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ván cờ kinh thiên động địa này kết thúc theo một cách kỳ lạ và hòa bình. Người ngoài Vấn Thiên Tông bị giới hạn bởi trận pháp, nên không rõ nhiều chuyện. Nhưng Tông chủ và các Phong chủ trong tông lại chú ý đến mọi thứ xảy ra trên không trung Thương Lan Phong.

Họ lại một lần nữa xác nhận. Tiểu sư tổ quả nhiên là người được Thiên Đạo chiếu cố.

“Mỗi lần ta nghĩ Tiểu sư tổ đã làm ta kinh ngạc đủ rồi, nhưng lần sau nàng vẫn sẽ mang đến sự kinh ngạc mới.”

“Kỳ ngộ trăm triệu năm khó gặp một lần. Có thể ở thời đại này cùng Tiểu sư tổ gặp được, cũng là chuyện may mắn của chúng ta.”

Thiên Đạo thần bí, vĩ đại, cao cao tại thượng, không thể đoán trước. Là mục tiêu cuối cùng mà người tu tiên khổ sở theo đuổi. Có bao nhiêu người tu tiên đã ngã xuống trên con đường theo đuổi con đường tu luyện, suốt cả cuộc đời cũng không thể chạm vào Thiên Đạo. Nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, họ quả thật đã cảm nhận được sự tồn tại của nó.

Khó có thể tin. Nhưng lại rõ ràng đến thế.

Tông chủ đang cảm khái không biết rằng Thiên Đạo thần bí trang trọng trong mắt thế nhân, giờ đây đang hóa thân thành một đám mây mềm mại, điên cuồng rắc những bông hoa nhỏ màu hồng, còn làm nũng trong lòng n.g.ự.c một người không chịu dậy, không hề có chút uy nghiêm nào của Thiên Đạo.

Còn cặp sư đồ ở Đạo Phong cảm nhận thậm chí còn sâu sắc hơn Tông chủ và các Phong chủ. Dù sao, họ đã từng rất gần gũi với nó, gần đến mức giơ tay là có thể chạm tới.

Sở Hạo Ninh cô độc đứng bên bờ vực đá, lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Bộ bạch y thanh lãnh gần như hòa tan vào tuyết. Chàng cô liêu hơn trước rất nhiều. Ánh mắt như đang dừng lại ở Thương Lan Phong, lại như đang dừng lại ở nơi xa hơn.

Tô Liên Sơ nhìn chàng qua cửa sổ. Sau khi ra khỏi bí cảnh Đan Dương, Sở Hạo Ninh đã dùng đủ loại thiên địa linh bảo để giúp nàng giải độc. Trong quá trình giải độc, nàng mới phát hiện gã ma tu kia không chỉ hạ độc, mà còn đánh vào cơ thể nàng một đạo ma khí.

Đêm ma khí phát tác, Tô Liên Sơ đau đớn lăn lộn trên đất. Chính Sở Hạo Ninh đã phá cửa vào, ôm nàng vào lòng, đưa linh khí vào để áp chế ma khí đang tán loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1090-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-70.html.]

Trước khi ngất xỉu, nàng dường như thấy đôi mắt sư tôn màu đỏ tươi.

Sao có thể chứ. Đó là triệu chứng chỉ xuất hiện sau khi nhập ma.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Tô Liên Sơ thấy sư tôn đứng bên cửa sổ, trong lòng rất vui mừng. Trải qua lần này, nàng lại một lần nữa biết địa vị của mình trong lòng sư tôn không hề thấp. Điều này khiến tâm trạng vốn đã bị đả kích trong bí cảnh của nàng ngay lập tức tốt lên.

Sư tôn chính là thế giới của nàng. Mỗi hành động, mỗi suy nghĩ của chàng đều sẽ ảnh hưởng đến nàng.

Nhưng sau đó, khi rút ma khí ra, Sở Hạo Ninh không cẩn thận đã để một sợi ma khí nhập vào cơ thể. Sau đó chàng bảo nàng rời đi, chuẩn bị tự mình rút nó ra.

Chẳng qua chỉ là một sợi ma khí của gã ma tu đã c.h.ế.t thôi. Sẽ không ảnh hưởng đến sư tôn đâu, Tô Liên Sơ nghĩ.

Tuy nhiên, một ngày một đêm trôi qua, Sở Hạo Ninh vẫn nhốt mình trong điện. Tô Liên Sơ chỉ có thể túc trực ở cửa chính, hy vọng ánh mắt đầu tiên khi sư tôn bước ra là có thể nhìn thấy nàng.

Suốt hai ngày sau, cửa đại điện từ từ mở ra. Luồng khí lạnh lẽo như băng đổ ra như thủy triều. Tô Liên Sơ không hề hay biết, lập tức xông vào trong điện: “Sư tôn, ma khí đã rút hết chưa ạ?”

Đáp lại nàng chỉ là ánh mắt khó phân biệt của người phía trên.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Bước chân Tô Liên Sơ chậm lại. Biểu cảm nàng do dự: “Sư tôn?”

Ánh mắt chàng nhìn nàng quá kỳ lạ. Chứa đầy những cảm xúc phức tạp. Như thể đã trải qua rất nhiều, rất nhiều chuyện. Thậm chí mang theo một tia tang thương. Cứ như chàng không còn là người mạnh nhất giới tu tiên cô độc nữa, mà chỉ là một người thường mỏi mệt.

Sau một lúc lâu, Sở Hạo Ninh nhàn nhạt "ừm" một tiếng, nhắm hai mắt lại: “Ngươi ra ngoài đi. Sau này không có việc gì thì đừng tùy tiện vào.”

Tô Liên Sơ sững sờ tại chỗ. Khoảnh khắc này, nàng cảm giác mình và sư tôn thật sự cách rất xa nhau. Tại sao lại như vậy? Trước đây hai người còn rất tốt mà. Nàng há miệng muốn hỏi, nhưng lại bị Sở Hạo Ninh vung tay áo, trực tiếp đưa ra ngoài đại điện.

Loading...