Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 1112: Vị hôn thê của nam phụ trong chuyện tình sư đồ tu tiên (92)

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:52:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị đệ tử Bách Thảo Tông để lại đóa hồng mẫu đơn và hạnh phúc xoay người rời đi, trên mặt mang theo nụ cười mãn nguyện.

"Nhìn xem! Tiểu sư tổ nhất định đã bị hắn cảm động rồi!" Hắn nghĩ. "Cho nên mới nhìn chằm chằm vào đóa hồng mẫu đơn không chớp mắt, ngay cả Tuyết Tễ Kiếm rơi xuống đất cũng quên mất!"

Bây giờ hắn phải làm là xoay người rời đi một cách ưu nhã, để lại cho Tiểu sư tổ một bóng lưng khó quên, thêm ấn tượng.

Hoàn hảo!

Đông đảo đệ tử Vấn Thiên Tông tiếp tục reo hò, múa may những viên đá phát sáng trong tay.

“Vẫn là Tiểu sư tổ mạnh nhất!”

“Tiểu sư tổ nhất định phải giành được hạng nhất, cho các tông môn khác biết thế nào là lợi hại!”

Chỉ có Cố Thiên Hạm cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đồng cảm. Tiểu sư tổ vất vả cho người rồi. Cái cảm giác mắt bị "cay mắt" đó nàng hiểu mà!

Những trận đấu tiếp theo càng thêm kịch liệt. Chưa kể đến phần thưởng hậu hĩnh cho người đứng đầu, chỉ cần có thể thắng đến cuối cùng là có thể mặt đối mặt với Tiểu sư tổ. Ánh mắt các đệ tử sắc bén, họ dốc hết sức lực trên lôi đài.

Triệu Thuật ngồi ở hàng ghế khán đài phía trước nhất. Kết quả trận đấu đúng như hắn dự đoán. Khuất Hoài Phong, với danh tiếng kiếm tử nổi bật từ khi còn niên thiếu, thực lực xuất chúng, hiếm có đối thủ cùng thế hệ nào sánh kịp. Hắn một đường thắng đến cuối cùng, ngay cả không ít đệ tử Vấn Thiên Tông cũng thua dưới tay hắn.

Trận đấu này, là cuộc đối đầu giữa Tiểu sư tổ và Khuất Hoài Phong.

Những đệ tử khác có mặt ở đây đều nín thở ngưng thần. Khuất Hoài Phong nổi tiếng là người cuồng tu luyện, không gần nữ sắc. Vạn nhất đối phương làm Tiểu sư tổ bị thương thì phải làm sao đây?

Theo tiếng lư hương được đốt lên, trưởng lão chủ trì tỷ thí gọi cả hai lên lôi đài.

Khuất Hoài Phong ôm trường kiếm bước tới. Bạch y tiêu sái, phong thái xuất chúng. Quanh thân quấn quanh kiếm ý. Trong mắt trưởng lão hiện lên một tia tán thưởng. Không hổ là đệ tử được Lưỡng Nghi Kiếm Phái dốc sức bồi dưỡng. Nhưng Tiểu sư tổ của họ cũng không kém cạnh.

Vân Xu đứng nghiêm trên lôi đài. Ngay cả Tuyết Tễ Kiếm nàng cũng chưa triệu hồi ra. Nàng đã không còn ôm nhiều ý tưởng về tỷ thí nữa. Chỉ hy vọng vị đạo hữu này có thể hành xử bình thường một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-1112-vi-hon-the-cua-nam-phu-trong-chuyen-tinh-su-do-tu-tien-92.html.]

Tỷ thí bắt đầu. Nhưng cả hai bên đều dừng lại tại chỗ. Những sợi xiềng xích quanh lôi đài tỏa ra hơi thở lạnh lẽo.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Ánh mắt Khuất Hoài Phong dừng lại trên người Vân Xu. Nàng nhìn hắn, lại như thể đang nhìn về một hướng khác.

Lôi đài yên tĩnh đột nhiên nổi lên gió. Đầu tiên rất yếu, nhỏ đến mức không thể phát hiện. Sau đó dần dần mạnh lên, khiến y phục hai người bay phấp phới.

Vân Xu đột nhiên ngước mắt. Nàng cảm nhận được kiếm ý sắc bén, tràn ngập chiến ý. Tuyết Tễ Kiếm đang được thu hồi lần đầu tiên phát ra tiếng kiếm rít dài, vui sướng, như thể gặp được đối thủ chân chính.

Nàng lập tức triệu hồi Tuyết Tễ Kiếm, thẳng tắp nhìn về phía đối diện.

Tay Khuất Hoài Phong đang ôm kiếm khẽ động. Khoảnh khắc này, trong mắt nàng cuối cùng cũng in hình bóng hắn.

“Vân đạo hữu, ta muốn cùng ngươi tỷ thí dưới một hình thức khác. Xem ai kiên trì với đạo được lâu hơn.”

Ánh mắt Vân Xu hơi sáng lên. Đây là lần đầu tiên nàng nghe có người nói như vậy.

Khuất Hoài Phong nói tiếp: “Đồng thời, ta cũng muốn cùng ngươi định ra một lời ước định. Một lời ước định liên quan đến thắng thua. Không biết ngươi có bằng lòng không?”

Vân Xu hỏi: “Ước định gì vậy?”

Khuất Hoài Phong sắc mặt không đổi. Bàn tay nắm vỏ kiếm (bao kiếm) không ngừng siết chặt. “Nếu ta thắng, vẫn xin Vân đạo hữu cùng ta luận đạo một ngày.”

Nếu thua, hắn cũng có lý do để bái p‌hong nàng.

Giờ phút này, toàn bộ sân đấu tĩnh lặng. Ngay sau đó lại bắt đầu sôi trào. Các đệ tử trợn lớn mắt, không thể tin được. Tiếng nghị luận gần như át đi tất cả.

“Dựa! Cái kiếm tử này quá vô sỉ đi! Thế mà lại định ra loại ước định này.”

“Đáng giận! Cái này Tiểu sư tổ nhất định sẽ nhớ kỹ hắn. Vạn nhất người này may mắn thắng, Tiểu sư tổ còn phải ở cùng hắn một ngày luận đạo!”

“Quá quá quá quá đáng! Lúc nãy sao ta lại không nghĩ ra!”

“Tiểu sư tổ của ta a a a! Đừng bỏ rơi ta!”

Loading...