Lăng Đan đột nhiên giật mình, quay đầu lại. Vu Cẩn Cẩn không biết từ lúc nào đã bỏ điện thoại xuống, kề vào tai nàng nói chuyện.
"Cô ấy là người đẹp nhất mà tôi từng gặp." Mắt Vu Cẩn Cẩn rất sáng, giọng nói cũng rất ngọt ngào: "Tôi nghĩ ngay cả thần linh giáng trần, e rằng cũng chỉ đến thế mà thôi."
"Ừm." Lăng Đan từ từ hít sâu một hơi, miễn cưỡng đáp lời.
Cô không muốn lúc thì sợ hãi lúc thì gào lên, nhưng đột nhiên có người nói chuyện bên tai như vậy, thật sự rất đáng sợ.
"Lần sau đừng làm thế nhé."
Vu Cẩn Cẩn chắp tay: "Xin lỗi, xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý hơn."
Chiếc xe nhanh chóng chạy, trên con đường nhỏ ở nông thôn bụi bay mù mịt, bị ngăn lại bên ngoài cửa kính xe. Cảnh vật hai bên không ngừng lùi về phía sau: cây cối xanh tươi um tùm, mặt hồ phẳng lặng không chút gợn sóng, những mảnh đất cằn cỗi lướt qua liên tục.
Cuối cùng cảnh vật càng lúc càng hẻo lánh, chỉ còn những cánh rừng cây nhìn không thấy điểm cuối.
Vân Xu quay đầu hỏi Lộ Lâm Yến: "Anh chắc là không đi nhầm đường chứ? Chúng ta là đang đi nghỉ dưỡng mà phải không?"
Cùng bạn gái đi du lịch, Lộ Lâm Yến đương nhiên đã sớm tìm hiểu rõ tình hình: "Đúng là đường này. Ngôi biệt thự nghỉ dưỡng của chúng ta ở một nơi tương đối hẻo lánh, chắc khoảng chừng nữa là tới nơi rồi."
Trương Thừa nói tiếp: "Yên tâm đi, chỗ đó tuy hơi hẻo lánh, nhưng cảnh vật đặc biệt đẹp. Ảnh chú tôi gửi cho không cần dùng photoshop cũng có thể lên tạp chí, đảm bảo sẽ không làm mọi người thất vọng đâu."
Lộ Lâm Yến khẽ nhướng mày: "Thay tôi cảm ơn chú ấy nhé. Sau này về có dịp tôi sẽ mời chú ấy một bữa cơm."
Dạo này bạn gái anh cứ mơ mãi, nhưng lần nào tỉnh dậy cũng không nhớ nổi nội dung giấc mơ. Lâu dần cô hơi uể oải.
Lộ Lâm Yến xót xa vô cùng, nghĩ đưa cô đi du lịch đâu đó để thư giãn một chút. Vân Xu thích cảnh quan thiên nhiên tĩnh mịch, vừa hay Trương Thừa nói có người thân ở nước ngoài có một ngôi biệt thự, nằm sâu trong núi rừng hẻo lánh, vắng người yên tĩnh, rất thích hợp để thư giãn và tĩnh dưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-972-biet-thu-trong-rung-3.html.]
Cuối cùng anh dứt khoát rủ thêm mấy người bạn cùng đi. Học ở nước ngoài vốn dĩ không dễ dàng, mọi người cùng đi có bạn có bè, trên đường có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Vân Xu lại nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt vương chút mê mang. Rốt cuộc cô đã mơ thấy gì?
Vu Cẩn Cẩn thấy không khí trong xe hơi trầm lắng nên cười xua đi bằng cách bắt chuyện: "Đây là lần đầu tiên tôi tự lái xe đi du lịch đấy, chuẩn bị rất nhiều đồ ăn thức uống."
Cô trước giờ vẫn là người rất biết cách làm cho không khí trở nên vui vẻ, chỉ vài ba câu đã kéo mọi người vào cuộc thảo luận.
Trịnh Dư Giác ngồi ở ghế phụ ánh mắt lướt qua mọi người, dừng lại ở chiếc vòng tay trên cổ tay Vân Xu, sau đó cúi đầu, tiếp tục nghiên cứu bản đồ.
Một tiếng sau, xe đến nơi.
Ngôi biệt thự rộng lớn đứng lặng giữa núi rừng. Mái nhà đỏ, tường trắng. Xung quanh biệt thự là bãi cỏ xanh mướt, phía trước là mặt hồ trong vắt. Dưới ánh nắng mặt hồ lấp lánh sóng nước, trông rất đẹp mắt.
Phong cảnh tú lệ, non sông tươi đẹp.
Vu Cẩn Cẩn là người đầu tiên nhảy xuống xe, hít một hơi thật sâu: "Wow! Không khí ở đây tuyệt vời thật, cảm giác hoàn toàn khác biệt so với thành phố." Quay đầu nói với Vân Xu: "Xu Xu, mau xuống đi, cậu chắc chắn sẽ thích nơi này."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vân Xu vịn lan can bước xuống xe. Tất cả trước mắt như một bức tranh cuộn, tươi mới và xinh đẹp. Cô kinh ngạc nói: "Nơi này thật sự rất đẹp."
Lộ Lâm Yến hài lòng cong môi. Phản ứng của bạn gái chứng tỏ lựa chọn của anh không sai.
Lăng Đan xuống xe cuối cùng. Cảnh sắc nơi này đẹp ngoài mong đợi, nhưng sau sự kinh ngạc lại cảm thấy có chút kỳ lạ. Một cảm giác khó chịu nhàn nhạt, kỳ lạ bao trùm lấy cô, như có như không.
Cô nhìn quanh bốn phía, cuối cùng nhìn về phía ngôi biệt thự phía sau mọi người. Ngôi biệt thự hai tầng rộng rãi được trang hoàng lộng lẫy, cũng không có gì bất thường.
Vân Xu để ý thấy Lăng Đan nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"
Nhìn theo ánh mắt của đối phương, phía sau cánh cửa kính tầng một của biệt thự dường như có một bóng đen, đang trừng mắt nhìn chằm chằm bọn họ không chớp mắt.
Vân Xu ngẩn ra, muốn nhìn kỹ.