Xuyên thư 70: Mặt lạnh quân thiếu hàng đêm tẩy khăn trải giường - 80

Cập nhật lúc: 2025-08-02 01:57:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Xảo về nhà gần đến giờ ngủ.

Ôn Ninh ôm quần áo và khăn tắm xuống nhà tắm, chạm mặt Diệp Xảo cửa.

Diệp Xảo mặc một chiếc váy đỏ hở vai, ở giữa thắt một chiếc dây lưng, chân đôi giày da đế mềm. Ôn Ninh thấy chiếc váy quen mắt, khỏi thêm vài .

Diệp Xảo nắm vạt váy, xòe như con công xoay : "Đẹp Ninh Ninh? Đại ca tặng tớ đấy." Hôm nay cô đổi cỡ váy, chiếc váy Lục Tiến Dương đặt bàn việc đây quá nhỏ. Cô mang đổi cỡ lớn hơn hai mới mặc .

Nói xong, cô còn dậm dậm chân: "Đôi giày da nhỏ cũng là đại ca tặng, thế nào?" Giọng đầy vẻ đắc ý, thể giấu nổi.

Ôn Ninh Lục Tiến Dương tặng, liền thầm mắng là gã sở khanh, hóa chiếc váy đỏ là hàng bán buôn, thấy ai cũng tặng! mặt cô vẫn giữ nụ bất động, thốt hai chữ: "Đẹp đấy."

Váy , nhưng tiếc là mặc .

Ôn Ninh ôm đồ về phía nhà vệ sinh. Mới hai bước, Diệp Xảo gọi cô từ phía : "Cậu xem , còn bình giữ nhiệt bằng inox nữa, nước nóng trong thể giữ cả ngày đấy. Vừa mấy ngày nữa tớ học đại học, chiếc bình thì lúc nào cũng uống nước nóng. À, cái đại ca dùng phiếu công nghiệp mua đấy."

"Ninh Ninh, tiền giấy đại ca cho , mua ?"

Ôn Ninh rõ Diệp Xảo cố tình chọc tức , nhưng vẫn thể kiểm soát tâm trạng ảnh hưởng. Môi hồng khẽ mím , mặt biểu cảm gì.

Trong truyện gốc, Lục Tiến Dương quan tâm Diệp Xảo về mặt tài chính, thường xuyên giúp đỡ cô một ít tiền. Đọc sách và tự trải qua cảm giác giống . Trong lòng Ôn Ninh xẹt qua một chút chua xót, ghen ghét ngưỡng mộ, mà là cảm giác tủi khi đối xử khác biệt.

"Anh cho tiền giấy." Ôn Ninh lưng với Diệp Xảo, về phía nhà vệ sinh bỏ câu đó.

Diệp Xảo bóng lưng Ôn Ninh dần biến mất, khóe môi khẽ cong lên một cách đầy mỉa mai.

Sau khi tắm xong, Ôn Ninh nhanh chóng về phòng, xuống nghỉ ngơi. Trước khi ngủ, cô quên đặt báo thức lúc 7 giờ. Thời gian thi là 9 giờ sáng, cô định 7 giờ dậy, 7 giờ rưỡi khỏi nhà, 8 giờ đến trường thi. Cô chừa một giờ để phòng trường hợp sự cố bất ngờ.

Đặt báo thức xong, Ôn Ninh yên tâm nhắm mắt .

Một lát , chiếc đèn bàn duy nhất trong phòng tắt, Diệp Xảo cũng lên giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-70-mat-lanh-quan-thieu-hang-dem-tay-khan-trai-giuong/80.html.]

Sau một lúc, căn phòng vang lên tiếng thở đều đều. Ánh trăng xuyên qua khe hở của rèm cửa chiếu phòng, tường bỗng xuất hiện một bóng .

Chiếc đồng hồ báo thức bàn ai đó cầm lên. Ngay đó là chiếc túi xách của Ôn Ninh treo ở đầu giường.

Sáng hôm

"Cộc cộc cộc!"

"Tiểu Ôn, 7 giờ hai phút , dậy thôi!"

Giọng dì Trương lẫn với tiếng gõ cửa dồn dập.

Ôn Ninh mở mắt, dậy khỏi giường, đáp lời dì Trương. Nghe thấy giọng cô, dì Trương ở ngoài cửa thở phào, : "Được , cháu quần áo , dì xuống chuẩn bữa sáng."

Tối qua Ôn Ninh dặn riêng dì Trương giúp cô gọi dậy lúc 7 giờ sáng. Cô sợ đồng hồ báo thức vấn đề nên nhờ dì Trương, nhưng ngờ đồng hồ báo thức thật sự vấn đề.

gấp chăn, vô tình liếc mắt về phía giường của Diệp Xảo. Chiều hôm qua cô thử, đồng hồ báo thức vẫn hoạt động bình thường. Tối qua cô cũng đặt báo thức, nhưng sáng nay đồng hồ kêu. Ai động tay động chân thì cần cũng .

Trong mắt Ôn Ninh lóe lên một tia lạnh lẽo. Món nợ , cô sẽ ghi nhớ.

Sắp xếp chăn gối xong, Ôn Ninh chọn một bộ áo sơ mi và quần dài trong tủ quần áo. Chiếc áo sơ mi sửa , bó eo, tôn lên vòng eo thon gọn của cô. Chiếc quần quá chật cũng quá rộng, khiến đôi chân cô trông càng mảnh mai, thon dài.

Thay quần áo xong, Ôn Ninh xuống bàn, đối diện với gương, tết mái tóc đen bóng thành hai b.í.m thả vai. Bím tóc to nhỏ, lỏng chặt, trông tây hơn nhiều so với kiểu tết truyền thống. Ở đuôi tóc, cô buộc hai chiếc nơ bướm màu đỏ nhỏ, do dì Trương khâu cho cô từ những mảnh vải vụn.

Sắp xếp xong, cô cầm chiếc túi xách treo ở đầu giường khỏi phòng và xuống lầu.

Rửa mặt xong, Ôn Ninh bàn ăn. Lục Chấn Quốc và Tần Lan 7 giờ 40 mới dậy ăn sáng, lúc bàn ăn chỉ cô và dì Trương.

"Tiểu Ôn, đây, uống bát cháo kê ." Dì Trương múc một bát đặt mặt Ôn Ninh, mỉm cô.

Ôn Ninh cầm chiếc muỗng bên cạnh, mắt cong lên: "Cảm ơn dì Trương gọi cháu dậy, còn dậy sớm chuẩn bữa sáng cho cháu nữa, dì vất vả !"

 

Loading...