Nhưng mà Triệu Tử Lộ vẫn tức giận.
Hắn ta hiện tại không thể tìm lại thể diện, nhưng nhất định có ngày hắn sẽ tìm lại!
Trần Hi, hắn ta nhớ kỹ rồi! Đòn roi này hắn ta sẽ không chịu vô ích!
Oán hận của Triệu Tử Lộ, Trần Hi căn bản không biết, nàng đang thổn thức vận khí của mình tốt, vừa lúc được Thất công tử mời đến Tề gia, không chỉ nổi danh mà còn được hơn hai mươi lượng bạc cả công lẫn thưởng, lại còn tránh được việc Triệu Tử Lộ đến gây sự.
Nàng vừa thổn thức vừa liếc trộm Thập Bát Nương - - vận khí này nhất định là do hào quang nữ chính của Thập Bát Nương mang đến!
Thập Bát Nương lại cảm thấy hai ngày nay có thể kiếm nhiều tiền như vậy, đều là bởi vì Trần Hi.
Người mà Thất công tử mời chính là Trần Hi, Trần Hi lại tiến cử mình, nàng ấy liền được thơm lây, thoáng cái đã kiếm được nhiều tiền như vậy, còn được thanh danh tốt.
Thập Bát Nương kích động nói với Trần Hi: "Lần này thật sự rất cảm tạ ngươi! Nếu không phải là ngươi, ta căn bản không có khả năng được Thất công tử mời đi Tề gia, phần thưởng này…"
Nàng nói xong, lập tức lấy hơn phần nửa số tiền trong hà bao ra: "Đều cho ngươi, ta chỉ giữ lại mười lượng tiền công là được rồi!"
Trần Hi đương nhiên không thể nhận, chớ nói chi là nàng còn đang tính toán xem nên cảm tạ Thập Bát Nương như thế nào, ai biết Thập Bát Nương lại quy hết công lao về trên người nàng.
"Không thể được!" Trần Hi đứng lên: "Ngươi làm sao lại nghĩ như vậy, bánh ngọt Thọ Đào vốn là do ngươi làm ra, ta chỉ là người đưa ra ý tưởng rồi phụ giúp, là ta được hưởng ké ngươi! Ta còn nghĩ tiền thưởng nên đều đưa cho ngươi mới đúng!"
Nói xong nàng liền lấy tiền thưởng của mình ra giao cho Thập Bát Nương.
Thập Bát Nương đương nhiên không thể nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-175.html.]
Hai người cứ đẩy qua đẩy lại, cuối cùng Trần Diệu đứng bên nhìn đến hoa cả mắt: "Thì mỗi người giữ phần của mình, sau này cùng nhau kiếm tiền nhé!"
Trần Hi và Thập Bát Nương thực sự cũng đẩy qua đẩy lại mệt rồi, đẩy qua đẩy lại, cũng bình tĩnh hơn, không còn quá kích động, nghe Trần Diệu nói vậy, hai người nhìn nhau nở nụ cười.
"Chúng ta mỗi người giữ phần của mình." Trần Hi trong lòng thở dài, chủ động nói: "Vốn dĩ tiền là chúng ta cùng nhau kiếm, mặc dù là ta tiến cử ngươi, nhưng nếu không phải ngươi làm bánh thọ đào hợp ý Tề lão gia tử như vậy, ta cũng không chiếm được nhiều tiền thưởng như vậy..."
Dứt lời, nàng lại nói: "Đây đều là thứ chúng ta nên có."
Biết Trần Hi cũng kiên trì như mình, Thập Bát Nương cũng không từ chối nữa, nàng ấy cất tiền đi, nhưng vẫn nghiêm túc nói: "Ta vẫn muốn cảm tạ ngươi."
Trần Hi nói ở trong lòng, nếu không có ánh hào quang nữ chính của ngươi, ta cũng sẽ không thuận lợi như vậy, là ta dính hào quang của ngươi, chỉ là chính ngươi không biết thôi.
Nhưng lời này, nàng không thể nói với Thập Bát Nương, dù có nói Thập Bát Nương cũng không tin, đành phải đổi lời: "Ta cũng muốn cảm tạ ngươi."
Trần Diệu cười rộ lên: "Vậy thì cảm ơn lẫn nhau."
Hai người liền cảm ơn lẫn nhau, cuối cùng cười vui vẻ.
Trời không còn sớm." Trần Hi nói: "Chúng ta mau về đi."
"Ngày mai còn phải chuyển nhà nữa."
Hai ngày nay vừa bận rộn chuyển nhà vừa bận rộn chuyện cửa hàng, lại được mời đi Tề phủ, ngay cả việc nhờ Lâm Lang hỏi thăm một chút chuyện của Nghiêm Bân cũng không kịp hỏi, chỉ có thể bỏ ra phía sau trước, cũng không vội một ngày hai ngày này.
"Ngày mai còn ra quán không?" Thập Bát Nương giúp đỡ dọn dẹp, ngồi lên xe hỏi: "Không ra chứ? Vậy ta cũng không ra, ta giúp các ngươi dọn nhà."
Không cần không cần." Trần Hi một mực từ chối:" Đã dọn được kha khá rồi, không phải đã nói Hạ nhị ca giúp đỡ một chút rồi sao, ngươi cũng đừng tới. "Làm lỡ việc ngươi bày sạp kiếm tiền."
Thập Bát Nương ngược lại không quan tâm ngày hôm nay: "Không sao, ta cùng các ngươi vào thành, thu dọn, sau đó lại đi dọn quán, thực khách của ta đều cố định, đưa qua là được rồi."