Tên cửa hàng Thập Bát Vị này, là mấy ngày nay Thập Bát Nương và Trần Hi cùng nhau thương lượng ra.
Ban đầu, khi Thập Bát Nương đến hỏi nàng nên đặt tên cửa hàng là gì, Trần Hi không định can dự - dù sao thì đây cũng là cửa hàng đầu tiên của Thập Bát Nương, việc đặt tên hay bất kỳ điều gì khác cũng nên do Thập Bát Nương tự quyết định.
Nhưng hiện tại Thập Bát Nương rất tin tưởng nàng, nhất quyết nhờ nàng giúp đỡ, Trần Hi không còn cách nào, đành đề nghị đặt tên có chút đặc trưng cá nhân.
Dù sao điểm tâm của Thập Bát Nương, cũng không giống người thường, mang theo đặc sắc cá nhân, ngày sau cũng dễ phô trương danh tiếng, làm cho người ta vừa nghe liền biết là xuất phát từ tay Thập Bát Nương.
Trần Hi biết rằng sau này khi Thập Bát Nương kinh doanh lớn hơn sẽ đặt tên cho cửa hàng là "Thập Bát Vị", nhưng ở giai đoạn này, Thập Bát Nương sắp xếp thế nào nàng không nhớ rõ tình tiết, cũng không nên tùy tiện đề xuất, sợ làm rối loạn cốt truyện, cũng sợ gây ra phiền phức không cần thiết.
Hơn nữa, nàng cũng không nghĩ mình thông minh hơn nữ chính bao nhiêu.
Thập Bát Nương cũng không cảm thấy Trần Hi không muốn giúp đỡ, nàng rất hiểu tâm tư Trần Hi, biết nàng tính toán cho mình, suy nghĩ suốt một ngày.
Phải có bản sắc cá nhân, phải thể hiện sản phẩm...
Nhưng cũng không nên nói trắng ra, Thập Bát Nương cân nhắc tới cân nhắc lui, liền định ra cái tên Thập Bát Vị này.
Trần Hi nghe được quyết định của Thập Bát Nương, ngay từ đầu là kinh ngạc.
Ba chữ "Thập Bát Vị" này nàng nhớ rất rõ, đó chính là tên thương hiệu nổi danh thiên hạ của Thập Bát Nương sau này.
Nhưng đó là chuyện của nhiều năm sau, giờ Thập Bát Nương đã đặt tên này rồi sao?
Nhìn sắc mặt nàng không đúng, Thập Bát Nương truy vấn: "Không dễ nghe sao?"
Trần Hi vội thu lại vẻ kinh ngạc, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: "Dễ nghe! Rất khí thế! Rất tốt!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-234.html.]
Vì thế liền đặt tên này trước nhiều năm.
Tiếng trẻ con reo hò nhặt pháo trong đám đông, tiếng chúc mừng của khách quen, cùng với tiếng cười nói của mọi người đón khách... Nhất thời náo nhiệt vô cùng.
Điểm tâm của Thập Bát Nương vốn rất được hoan nghênh, hơn nữa mấy ngày nay Trần Hi mỗi lần ra quán đều giúp đỡ tuyên truyền, hôm nay lại cố ý mời đội múa sư tử, khai trương còn có khuyến mãi lớn, Thập Bát Nương còn học Trần Hi đẩy sản phẩm mới lúc trước đã cung cấp ăn thử miễn phí, làm ăn vô cùng phát đạt.
Đừng nói Thập Bát Nương, Trần Hi bận đến mức chân không chạm đất, nàng lại luôn đứng trước cửa hàng đón khách, người đông đúc, tất nhiên không để ý gì đến Lục Thời Nghiễn nữa.
Nghe tiếng nàng ở bên ngoài thân thiện tiếp đón khách, Lục Thời Nghiễn ngồi yên lặng một lát, quay đầu nhìn về phía cửa.
Các thực khách nối đuôi nhau mà vào, cửa hàng vốn cũng không lớn, người nhiều thì càng thêm chật chội, nhìn một cái chỉ thấy đầu người, không thể nhìn thẳng ra cửa xem tình hình như thế nào.
Không nhìn thấy người của nàng, nhưng có thể nghe được giọng nói vui mừng sang sảng.
Thỉnh thoảng khách hàng đi lại, lóe ra khe hở, có thể thoáng nhìn bóng người, nhưng rất nhanh lại bị thực khách phía sau lấp đầy khe hở che khuất tầm mắt.
Dù là như vậy, hắn cũng có thể cảm nhận được sức sống trên người nàng.
Tựa như một tiểu thú không biết mệt mỏi lại vô cùng đáng yêu, tràn đầy sức sống.
Trần Hi lo sợ đón tiếp không chu đáo sẽ làm hỏng danh tiếng của "Thập Bát Vị", rất tận tâm, thêm vào người đông, nàng cũng không để ý đến việc Lục Thời Nghiễn đang nhìn về phía nàng.
"Xin mời vào, nhanh vào…"
"Lưu tỷ! Sơn tra Tuyết Mị Nương mà tỷ muốn đã chuẩn bị xong,còn có món mới là bánh quả khô, vào cửa hàng chọn nhé…"
Lục Thời Nghiễn không chớp mắt, nhìn một hồi lâu, đang muốn thu hồi tầm mắt thì nhận ra điều gì đó, giương mắt nhìn sang.
Thập Bát Nương vừa quay đầu đón khách, vô tình thấy Lục Thời Nghiễn vẫn nhìn chằm chằm về phía cửa, ban đầu nàng ấy không để ý, nhưng vài lần vô tình liếc nhìn đều thấy Lục Thời Nghiễn vẫn nhìn về phía cửa.