Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:27:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong nàng lại nghĩ đến cái gì đó: "Thích hợp cho ngươi uống, chờ lát nữa ta sẽ gói cho ngươi một ít cầm về."

Tất cả lời nói của Lục Thời Nghiễn đều bị chặn lại, một lúc sau nhẹ nhàng gật đầu: "Cảm ơn."

"Không cần khách khí." Trần Hi cười xua tay: "Ta còn chưa cảm ơn ngươi đã tặng ta bức tượng kỳ hưu đâu."

Lục Thời Nghiễn không đáp lời nàng, Trần Hi lần này lại nhìn ra được hắn cố ý không nói lời nào.

Đang định chế nhạo hắn hai câu, ngẩng đầu liền thấy Nghiêm Bân mang theo đệ muội tới.

Nàng thật là kinh ngạc: "Hôm nay không phải huyện học được nghỉ sao, các ngươi làm sao giờ này lại tới đây?"

Nghiêm Bân vừa vào cửa hàng đã thấy Trần Hi đang ngồi cùng người dùng trà nói chuyện, vốn tưởng là đang bàn chuyện làm ăn, nhưng cẩn thận nhìn thoáng qua thì phát hiện người ngồi trước mặt nàng không phải người thường ngày bàn chuyện làm ăn với Trần Hi, nhưng nhìn lại có chút quen mặt, chỉ là trong lúc nhất thời không nhớ tới đã gặp qua ở nơi nào.

"Là ngày nghỉ." Nghiêm Bân cười nói: "Ở nhà cũng rảnh rỗi, liền đến cửa hàng xem, giúp đỡ một chút."

Lời này Trần Hi không tin chút nào, nhưng biết Nghiêm Bân luôn biết ơn nàng đã cho hắn ta và đệ muội một công việc, thường ngày luôn tìm cách đến cửa hàng giúp đỡ, đền đáp ân tình của nàng.

"Khó khăn lắm mới được nghỉ một ngày." Trần Hi nói: "Nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt!"

Đọc sách vốn không phải là chuyện dễ dàng, người bên ngoài nghỉ thì còn có thể nghỉ ngơi một chút, Nghiêm Bân lại còn phải chiếu cố một đôi đệ muội, đã lâu như vậy không về nhà, dù sao cũng phải thu thập công việc trong nhà, bận rộn một phen.

Nghiêm Bân vẫn cười nói: "Nghỉ ngơi gì chứ, bình thường cũng không mệt, nghỉ cũng là rảnh rỗi, không bằng ra ngoài đi dạo một chút."

Nghiêm tiểu muội lên tiếng, mở miệng nói: "Muội muốn tới giúp Trần lão bản làm việc, không muốn nghỉ ngơi."

Người đã đến, cũng không thể đuổi đi, để người ta chạy đi chạy lại, Trần Hi liền cười bảo họ ngồi xuống trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-287.html.]

Lục Thời Nghiễn không biết Nghiêm Bân, nhưng từ vẻ mặt của Nghiêm Bân, hắn mơ hồ nhận ra điều gì đó.

Trần Hi rót thêm cho Lục Thời Nghiễn một tách trà: "Ngươi cứ ngồi đây thêm lát nữa đi, lát nữa ăn cơm trưa rồi đi, ta mới thêm một món mới, lát nữa nhờ ngươi giúp thử món mới."

Lục Thời Nghiễn gật đầu: "Ngươi bận rộn đi, không cần lo cho ta."

Trần Hi liền đi gọi ba huynh muội Nghiêm Bân không muốn ngồi lãng phí thời gian chỉ một lòng nghĩ muốn làm việc kia: "Vậy được rồi, đi ra sân sau cùng Minh Nguyệt đi."

Lúc Nghiêm Bân dẫn đệ muội đi qua, lại quay đầu nhìn Lục Thời Nghiễn một cái.

Cảm giác quen thuộc càng lúc càng mãnh liệt, điều này khiến hắn ta không khỏi nhìn Lục Thời Nghiễn thêm một lúc.

Lục Thời Nghiễn phát hiện, ngẩng đầu nhìn lên, bốn mắt chạm nhau, nhìn nhau một lát, Nghiêm Bân nhẹ nhàng gật đầu với hắn -- nhìn hình như rất quen thuộc với Trần lão bản, vậy hắn ta đương nhiên cũng khách khí lễ phép một chút.

Không biết vì sao, ánh mắt Nghiêm Bân và cả thái độ của hắn ta khiến Lục Thời Nghiễn vốn đã nhận ra điều gì đó càng cảm thấy không thích hợp.

Nhưng hắn cũng bất động thanh sắc, gật đầu đáp lại Nghiêm Bân.

Trần Hi vốn định đi theo sắp xếp chuyện bọn Nghiêm Bân muốn giúp làm, thấy Lục Thời Nghiễn ngồi ở đằng kia, lấy ra một hộp bánh bích quy do Thập Bát Nương mới cho ra mắt từ phía sau quầy đặt trước mặt Lục Thời Nghiễn: "Cái này ăn cũng không tệ lắm, ngươi nếm thử đi."

Nói xong, cũng không đợi Lục Thời Nghiễn phản ứng, lập tức đi về phía sau.

Nghiêm Bân trừng mắt nhìn - - hai người quả nhiên rất quen thuộc.

Nhưng sao trước đây hắn ta chưa từng thấy qua người này?

Kỳ lạ, rốt cuộc hắn ta đã gặp người này ở đâu, sao hắn ta lại thấy quen thuộc đến vậy?

Hắn ta không phải người thích hỏi thăm, chớ nói chi là người quen của Trần Hi, hắn ta lại càng không dám hỏi bừa, chỉ tính toán lưu ý trong lòng, rồi cũng sẽ biết thôi.

Loading...