Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:28:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

:

Vừa thở phào nhẹ nhõm xong, đang muốn mở miệng đuổi Lục Thời Nghiễn lên nằm trên ghế xem thì Minh Nguyệt đã trở lại.

"Đông gia!" Minh Nguyệt ôm một cái bao căng phồng tiến vào.

Nhìn thấy Lục Thời Nghiễn đứng trước quầy, nụ cười trên mặt nàng ấy dừng lại, lễ phép gật đầu với hắn: "Lục ca nhi."

Lục Thời Nghiễn đương nhiên nhớ rõ nàng ấy, hắn cũng hơi gật đầu.

Minh Nguyệt vội thu hồi tầm mắt, không dám nhìn thẳng Lục Thời Nghiễn nữa, chỉ vui vẻ nói với Đông gia: "Hôm nay có không ít sách mới, ta đều mua về, đông gia xem thử, xem có cái nào dùng được không."

Dứt lời, Minh Nguyệt đã đem bưu kiện mở ra, một chồng sách vở, rầm rầm chất thành một đống nhỏ, nhìn thấy đống sách này khiến lông mày Trần Hi bất giác nhíu lại: "Nhiều như vậy sao!"

Đọc đến bao giờ mới xong đây.

Mặc dù nàng thích xem mấy thứ này, nhưng một đống lớn như vậy chất đống ở trước mặt cũng rất áp lực, làm cho nàng lập tức nghĩ đến thời đi học ngập trong biển đề, nghĩ lại mà da đầu tê dại.

Thấy nàng buồn rầu, Lục Thời Nghiễn chủ động nói: "Muốn chọn loại nào ra? Ta giúp ngươi nhé?"

Trần Hi mừng rỡ: "Chỉ cần chọn những bản có tình tiết xung đột gay cấn, hoặc giống như cuốn trong tay ngươi cũng được, ngươi có mắt thẩm mỹ tốt, giúp ta chọn là ta cầu không được!"

Bản thân Lục Thời Nghiễn cũng không biết mình có mắt thẩm mỹ tốt, nhưng nghe Trần Hi nói vậy, hắn vẫn nở nụ cười, hiếm khi có thể giúp nàng một cách chân chính.

"Được." Hắn nói: "Ta giúp ngươi xem qua những cuốn này một lần."

Trần Hi cảm động đến rơi nước mắt, vội vàng đẩy chồng sách đến trước mặt hắn: "Được được, giao hết cho ngươi đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-292.html.]

Lục Thời Nghiễn liền sửa sang lại từng quyển sách trước mặt, ôm chúng đi đến bàn ở bên cạnh, ngồi xuống và bắt đầu lật xem.

Minh Nguyệt len lén nhìn Lục Thời Nghiễn một cái, thầm nghĩ Lục tiểu ca nhi này còn rất biết bắt lấy sở thích của đông gia, nàng ấy cũng muốn giúp đông gia, nhưng nàng vừa mới bắt đầu biết chữ chưa được mấy ngày, rất nhiều chữ còn chưa biết, chớ nói chi là chọn sách, càng không được.

"Đông gia." Sau khi thu hồi tầm mắt, thấy đông gia lại đang nhìn quyển sổ mua về trong tiệm sách đi mua bút trúc lúc trước, Minh Nguyệt liền nói: "Ta hôm nay lại đi tiệm sách này hỏi, chưởng quỹ vẫn nói, vị bạn cũ này chỉ đặt bán sách ở chỗ hắn ta, không nói chuyện làm ăn, ngày mai ta lại đi hỏi một chút…"

Người nói không nhận, chắc chắn là đã nói trước rồi, hỏi bao nhiêu lần cũng vậy, nếu có thể thì đã không nói cứng như vậy.

Trần Hi nhìn chữ ký "Sơn Cư đạo nhân" trên trang bìa, trong lòng rất tiếc nuối, nhưng tiếc nuối cũng vô dụng, nàng nói với Minh Nguyệt: "Thôi bỏ đi, không cần hỏi nữa, hỏi nhiều lần rồi, nếu được thì đã được rồi."

Không cần ngày ngày chạy qua hỏi nữa, lãng phí công sức.

Minh Nguyệt lại nói: "Đông gia không phải đã nói cái gì, lòng thành thì đá vàng cũng phải mở lối sao? Ta sẽ hỏi thêm một thời gian nữa, có lẽ người ta thấy chúng ta thành tâm, sẽ đồng ý thì sao?"

Trần Hi bị nàng ấy chọc cười, cũng không nói gì đả kích nàng ấy nữa: "Được rồi, ngươi đi hỏi đi, nếu thật sự thành công, ta sẽ thưởng cho ngươi."

Hành động của mình được đông gia khẳng định, Minh Nguyệt vô cùng vui vẻ: "Ta không cần thưởng, làm việc cho đông gia là điều ta nên làm!"

Nói xong nàng ấy liền chạy ra phía sau - - nàng nhìn thấy Nghiêm tiểu muội,chắc là phía sau có việc, nàng cũng đi giúp một tay.

Hai người tuy nói chuyện không lớn tiếng, nhưng cũng không hạ giọng, ban đầu Lục Thời Nghiễn nghe không hiểu, sau đó mới hiểu ra.

Hắn ngừng tay lật sách, ngồi suy nghĩ một lát, rồi đứng lên nói: "Ta có chút việc, ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay để giúp ngươi chọn sách."

Trần Hi ngẩng đầu nhìn hắn: "Vừa rồi không phải nói không có chuyện gì sao?"

Sao đột nhiên lại nói có việc?

Lục Thời Nghiễn: "Gặp một người bạn cũ, vừa mới nhớ ra, ta sẽ nhanh chóng trở về, không chậm trễ chọn lựa sách cho ngươi."

Loading...