Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:28:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi không nghĩ nhiều, thuận tay đưa cho hắn, còn cười nói: "Quả nhiên nay đã khác xưa."

Nàng ám chỉ Lục Thời Nghiễn sau khi xin lỗi đã trở nên thân thiện nhiệt tình hơn.

Nhưng lời này rơi vào tai Lục Thời Nghiễn lại không phải ý này.

Hắn nhìn nàng một cái, mím môi gật đầu: "Ừ."

Trần Hi cảm thấy hắn đáp lời kỳ lạ, ừm, ừm cái gì?

Thừa nhận mình lúc trước và sau hai là hai bộ mặt khác nhau?

Nàng nhìn hắn chằm chằm một lúc, bỗng nhiên cười.

Không nói thì thôi, Lục Thời Nghiễn như thế này lại đáng yêu.

Nhưng cười cười, thấy Lục Thời Nghiễn vẫn mặt mày ôn nhu ôn nhu mỉm cười nhìn mình, nụ cười trên khóe miệng Trần Hi bỗng nhiên cứng đờ - - sao lại cảm thấy Lục Thời Nghiễn đột nhiên thay đổi tính tình, cũng quá kỳ lạ rồi!

Hắn, hắn không phải đang tán tỉnh nàng đấy chứ?

Ý nghĩ đột nhiên xuất hiện này quá kỳ lạ khiến cả người Trần Hi cứng đờ tại chỗ.

Có gì đó không đúng.

Trần Hi kinh ngạc đứng đó một lúc lâu, vẫn cảm thấy Lục Thời Nghiễn hôm nay quả thật có chút khác thường.

Nàng đột nhiên nhớ tới lời Thập Bát Nương đã nói với nàng.

Thập Bát Nương nói, nàng và Lục Thời Nghiễn thích nhau, bảo bọn họ đừng như vậy nữa, nếu có khó khăn gì thì nàng ấy sẽ tận lực giúp mình.

Lúc ấy nàng còn cảm thấy là do Thập Bát Nương phán đoán sai rồi, bởi vì mình cũng không phải bởi vì thích Lục Thời Nghiễn mới đối tốt với hắn, nàng là có mục đích khác cho nên liền cảm thấy Thập Bát Nương nhìn lầm mình, đương nhiên cũng nhìn lầm Lục Thời Nghiễn.

Nhưng bây giờ.

Nhìn Lục Thời Nghiễn rõ ràng không thích hợp lắm, Trần Hi d.a.o động.

Có khả năng nào, phán đoán của Thập Bát Nương là đúng, chỉ là nàng đã nghĩ sai?

Thập Bát Nương thông minh mẫn cảm, nàng là người từ bên ngoài đến, hiểu biết của Thập Bát Nương đối với nàng có hạn, nhưng nàng ấy và Lục Thời Nghiễn lại là người cùng thôn, thuở nhỏ đã quen biết, cho dù hai người bình thường tiếp xúc có hạn nhưng rốt cuộc cũng quen biết mười mấy năm, không nên sai lầm trong việc phán đoán này.

Thập Bát Nương nói đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-296.html.]

Lục Thời Nghiễn thật sự rất có thể thích nàng.

A, không, là thích nguyên thân.

Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Hi bỗng nhiên trầm xuống.

Ngay cả ánh mắt nhìn Lục Thời Nghiễn cũng trở nên phức tạp.

"Đông gia?" Minh Nguyệt chạy tới chạy lui bận rộn, thấy đông gia vẫn đứng đó, không biết đang nghĩ gì, lên tiếng hỏi.

Trần Hi hoàn hồn.

Minh Nguyệt nói: "Ăn cơm thôi, bát đũa đều đã chuẩn bị xong."

Trần Hi lòng tràn đầy phức tạp ừ một tiếng, sau đó đi về phía bàn cơm.

Mới vừa cụp mắt đi được hai bước, liền nhận thấy ánh mắt Lục Thời Nghiễn đang nhìn mình chằm chằm, khóe miệng Trần Hi bất giác mím thành một đường thẳng, nàng cố nén bản năng, không ngẩng đầu nhìn Lục Thời Nghiễn.

Chỉ hơi dừng một chút, liền làm bộ không nhận ra ánh mắt của Lục Thời Nghiễn, đi thẳng tới bàn ăn, bưng bát của mình lên, im lặng ăn cơm.

Thấy nàng như thế, Lục Thời Nghiễn hơi nhíu mày.

Nhưng hắn không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Trần Hi đang suy nghĩ gì đó, rất tập trung.

Nhưng trong thời gian bữa cơm này, Trần Hi nói chuyện với cha Trần, mẹ Trần và Trần Diệu, nói chuyện với ba huynh muội Nghiêm Bân, thậm chí nói chuyện với Minh Nguyệt, chỉ có mình hắn là không nói một câu nào.

Hơn nữa ngay cả ánh mắt trao đổi cũng không có.

Thật giống như trên bàn ăn này căn bản không có hắn.

Điều này khiến Lục Thời Nghiễn cảm thấy có gì đó không đúng.

Hắn lo lắng nhưng cũng không có lên tiếng.

Cho đến khi bữa trưa kết thúc, dọn dẹp bát đũa, chuẩn bị đón khách, Trần Hi cũng không nhìn hắn một cái, Lục Thời Nghiễn mới xác định.

Đúng là có vấn đề.

Chỉ là hắn không biết vấn đề nằm ở đâu.

"Đã nấu ít chè tuyết lê." Trần Hi từ bếp đi ra: "Mọi người uống một chút, mùa đông khô hanh, dưỡng phổi."

Bởi vì là từ phòng bếp đi ra, nàng vô tình ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Lục Thời Nghiễn, nhưng rất nhanh nàng liền dời mắt, giả vờ như không thấy, đi vào quầy.

Loading...