Lý Sơn cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, trong cửa hàng có món gì ngon, hắn ta đến đều có phần.
Vốn hắn ta còn cho rằng Trần Hi giữ hắn ta lại chỉ là bởi vì hôm nay hắn ta lại tới đúng dịp cho nên bảo hắn ta ở lại ăn sủi cảo.
Chờ đến khi hắn ta ăn xong, lúc sắp rời đi, Trần Hi đi ra từ phía sau bếp đưa cho hắn ta một hộp thức ăn: "Hôm nay gói nhiều sủi cảo lắm, mấy thứ này huynh mang về cho Lục Thời Nghiễn, để hắn tự nấu ăn, coi như ăn tết."
Trần Ký vốn là quán ăn, chuẩn bị sủi cảo ăn tết cũng bình thường, Lý Sơn cũng không nghĩ nhiều, hơn nữa ngày thường Trần Hi cũng không ít lần bảo hắn ta mang đồ cho Lục Thời Nghiễn, hắn ta lại càng không nghĩ nhiều, lên tiếng đáp lại sau đó lập tức xách hộp thức ăn rời khỏi Trần Ký.
Minh Nguyệt ngược lại biết đó là sủi cảo mà đông gia vừa cố ý làm thêm cho Lục ca nhi, mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng ngẫm lại lại cảm thấy cũng coi như bình thường cho nên cũng không suy nghĩ sâu xa nữa.
Chạng vạng tối, thôn Bình Sơn.
Lục Thời Nghiễn nhìn từng cái sủi cảo nhân thịt dê trắng trẻo mập mạp trong hộp, thật lâu không nhúc nhích.
Tuy rằng Lý Sơn không nói, nhưng hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là sủi cảo do Trần Hi tự tay làm.
Thật lâu sau, hắn mới đứng dậy đi vào phòng bếp, nấu nước, nấu sủi cảo.
Chờ sủi cảo nấu xong, hắn ăn từng miếng từng miếng.
Ăn một hồi, khóe miệng hắn từ từ nở nụ cười.
Lần đầu tiên, Trần Hi còn lén lút mang sủi cảo tới cho hắn.
Đến bây giờ Trần Hi vẫn chưa biết rằng hắn đã sớm biết chuyện này.
Vào tháng chạp, trời càng lạnh, việc kinh doanh lẩu của Trần Ký cũng càng ngày càng phát đạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-340.html.]
Ngay cả việc kinh doanh dầu ớt cũng sôi động theo.
Lượng đơn đặt hàng của Khánh Phương Lâu tăng thêm không ít, ngay cả lượng hàng mà cửa hàng của Tề gia đặt cũng tăng vọt.
Vậy thì thôi, thư của Liễu Tam Nương ở kinh thành càng mang đến tin tức tốt không ngừng.
Mà mỗi lần Lý Sơn đến cửa hàng cũng đều mang đến tờ giấy Lục Thời Nghiễn viết cho nàng, cũng đều có những tin tức tốt, Trần Hi cảm thấy, ông trời vẫn để lại cho nàng một con đường sống.
Nhất là sau khi nàng nhanh chóng tích góp đủ tiền mua nhà, Trần Hi càng cảm thấy ông trời đối xử với nàng không tệ.
Nàng cũng không nghĩ tới có thể mua nhà nhanh như vậy, mà còn là nhà lớn.
Bởi vì lượng đơn đặt hàng của cửa hàng càng lúc càng lớn, Trần Hi một lần nữa chọn một nơi cách nội thành xa một chút, nhưng phải có một cái sân lớn - - sân lớn có thể tách ra làm một phân xưởng sản xuất.
Mà sân nhỏ phía sau cửa hàng bên này có thể làm ký túc xá của nhân viên.
Cửa hàng ngày càng tuyển thêm nhiều người, chạy đi chạy lại hàng ngày cũng thật vất vả, Trần Hi đã sớm muốn cải thiện đãi ngộ của nhân viên thêm một chút, hiện tại trong tay nàng có tiền dư dả, cho nên cũng không lại trì hoãn, rút ra một chút thời gian để mua nhà, lại nhanh chóng tìm người sửa sang nhà cửa, thêm đồ đạc, xây tường và nhà xưởng.
Nghiêm túc mà nói, Trần Ký bọn họ cũng chỉ là một xưởng gia đình, đối với chuyện xây nhà xưởng ở phía sau nhà, Trần Hi cảm thấy không có gì không thể chấp nhận.
Chờ sau này khi thật sự kiếm đủ tiền, lại tính đến những thứ này sau, giai đoạn hiện tại có thể làm được như vậy, Trần Hi đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Cửa hàng bận rộn, đơn đặt hàng tăng gấp đôi, còn phải giám sát việc sửa sang nhà mới và xây dựng xưởng sản xuất, Trần Hi bận đến nỗi chân không chạm đất.
Vừa mở mắt ra chính là thực đơn khách nhân còn có vật liệu đồ dùng trong nhà.
Nhắm mắt lại chính là danh sách phân xưởng...
Nếu không phải có Hạ nhị ca và Lý Sơn giúp đỡ trong khoảng thời gian này, nàng sợ là bận rộn đến mức không có thời gian ngủ.