Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 430

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:37:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng nàng lại không gặp Lục Thời Nghiễn nữa.

Mãi cho đến một tháng sau, nàng một lần nữa trở lại cửa hàng, Thập Bát Nương tới tìm nàng, nàng mới biết được thì ra Lục Thời Nghiễn đã sớm không còn đọc sách ở huyện học nữa, hắn đã đi học viện Dương Phủ ở Phủ Thành để đọc sách.

Thông qua tin tức của Thập Bát Nương, Trần Hi suy đoán được rằng Lục Thời Nghiễn rời khỏi huyện học ngay ngày hôm sau khi hắn đến thăm nàng.

Trần Hi đột nhiên hoảng hốt không nói nên lời.

Ngày đó hắn nói bảo trọng, là bởi vì hắn muốn rời đi?

Thì ra là ý này sao?

Thấy sắc mặt Trần Hi không tốt, Thập Bát Nương vội đỡ lấy nàng: "Ngươi không sao chứ?"

Trần Hi lắc đầu, một hồi lâu sau mới hỏi Thập Bát Nương: "Sao đột nhiên hắn lại đi Phủ thành?"

Xa như vậy, còn đi một mình.

Thập Bát Nương nhíu mày: "Ta cũng không biết nữa, học viên Dương Phủ rất nổi danh, có nhiều danh sư, người đến đó học không ít, cũng là chuyện bình thường thôi."

Kỳ thật nàng ấy cũng rất muốn cho Lâm Lang ca ca đi đến đó đọc sách nhưng Lâm Lang ca ca ngại nơi đó quá xa, sợ không thể chăm sóc gia đình, hơn nữa chi phí cũng lớn.

Lâm Lang ca ca còn cười bảo nàng ấy đừng lo lắng, nói rằng học ở huyện học cũng tốt như nhau, cho nên nàng ấy cũng không còn bận tâm chuyện đó nữa.

Trần Hi đã từng nghe nói đến học viện Dương Phủ.

Nàng chỉ ngạc nhiên vì Lục Thời Nghiễn đột nhiên đến đó.

Thập Bát Nương lại cười nói: "Chẳng qua là cũng không có xa như vậy, các dịp như lễ mừng năm mới vẫn luôn có ngày nghỉ để trở về, đọc sách mà, luôn có những khó khăn riêng."

Trần Hi chỉ cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng lời của Thập Bát Nương lại vô cùng có lý.

Nguyên quán của Lục Thời Nghiễn còn ở thôn Bình Sơn, cho dù đi học hắn cũng phải trở về.

"Hả?" Thập Bát Nương đột nhiên nhìn thấy Minh Nguyệt từ bên ngoài ôm một chồng sách truyện trở về: "Còn có sách truyện nữa sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-430.html.]

Lục Thời Nghiễn không phải đã đi Phủ thành rồi sao?

Cách xa như vậy, còn có thể đưa sách truyện trở về, hắn rốt cuộc có bao nhiêu tinh lực và năng lực đây!

Trước khi đi, không phải hắn đã viết cho Trần Hi cả hai bộ truyện rồi sao?

Sao lại còn có thêm!

Hắn đi học mà có nhiều thời gian như vậy sao?

Học viện Dương Phủ bài vở còn nặng hơn huyện học mà!

"Đúng vậy." Minh Nguyệt vui vẻ nói: "Thư phường lão bản nói, thêm bộ này nữa là đủ cho cửa hàng kể chuyện trong hai, ba năm."

Thập Bát Nương: "..."

Nàng ấy không biết, bộ truyện Minh Nguyệt mang về cũng là do Lục Thời Nghiễn viết trước khi đi.

Chẳng qua để Trần Hi không khỏi phát hiện, hắn đã cố ý nhờ bạn tốt, sau khi hắn rời đi một tháng mới đưa bộ truyện này ra, như vậy về mặt thời gian, hắn không sẽ không bị trùng khớp, Trần Hi sẽ không dễ dàng hoài nghi đến trên người hắn.

Thập Bát Nương sửng sốt một lát, mới nhếch khóe miệng nói: "Vậy... vậy thật đúng là quá tốt!"

Nàng ấy không hiểu được ý đồ của Lục Thời Nghiễn.

Đương nhiên, từ đầu nàng ấy cũng không hiểu.

Vì Trần Hi làm nhiều chuyện như vậy, cư nhiên lại không cho nàng biết.

Không cho nàng biết, nàng làm sao hiểu được tâm ý của hắn chứ?

Trong lòng Thập Bát Nương vừa bối rối vừa không nói nên lời, nhưng Lục Thời Nghiễn đã yêu cầu nàng ấy không được nói gì với Trần Hi, nàng ấy chỉ có thể giữ bí mật này trong lòng.

"Đúng vậy." Nhìn thấy nhiều sách truyện như vậy, tâm trạng Trần Hi tốt lên đôi chút: "Đừng nói ba năm, năm năm cũng đủ."

Trong lòng nàng thầm tính toán, Lục Thời Nghiễn khá thích nghe truyện, đợi hắn về, nàng sẽ mang vài câu chuyện mới đến cho hắn xem giải trí.

Nhưng cho đến lễ mừng năm mới, nàng cũng không đợi được hắn trở về.

Nàng an ủi chính mình ở trong lòng, năm thứ nhất ở bên ngoài học tập, phải thích ứng với việc học nặng nề, đường xá lại xa xôi, không trở về cũng bình thường.

Loading...