Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:28:48
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ nghỉ ngơi thêm một lát, tích góp khí lực, hắn sẽ đến mấy nhà này hỏi thăm một chút, hắn phải cảm ơn người ta thật tốt, dù chưa làm được gì, nhưng ít nhất cũng phải tỏ thái độ, không thể cứ im lặng nhận ân tình như thế.

Ngưu lão thái vội vã về nhà đưa chữ cho cháu ngoan, còn phải nấu cơm tối cho cả nhà, cảm thấy Lục tiểu tử đã có người đưa cơm rồi, bà ta cũng không hỏi nhiều nữa, chào hỏi một tiếng, sau đó nhanh chóng rời đi.

Chân trước bà ta vừa ra khỏi viện, ngay cả bình nước mà Lục Thời Nghiễn đun sôi lúc nãy hắn cũng không thể mang vào nhà, lại bắt đầu ho khan ngay tại hành lang.

"Đúng rồi, Lục tiểu tử!"

Ngưu lão thái đã đi ra ngoài, cách tường viện, xông vào bên trong hô: "Còn có lão Trần gia, lão Trần gia sáng nay cũng ăn sủi cảo!

Lục Thời Nghiễn đang một tay vịn tường, một tay nắm tay đặt lên môi ho khan không ngừng: "..."

Tiếng ho khan của hắn ngừng lại trong chớp mắt, sau đó kịch liệt ho khan.

Một tiếng ho này, giống như núi biển sụp đổ, không thể vãn hồi.

Ho đến mức trước mắt biến thành màu đen, lúc này mới dừng lại.

Cả người hắn mất hết sức lực, phải dựa vào tường mới đứng vững.

Hoàng hôn buông xuống, ánh mặt trời nhuộm vàng, chiếu lên gương mặt không chút huyết sắc của hắn, càng thêm phần tiêu điều.

Phải một lúc lâu sau hắn mới hồi phục được hơi thở.

Trần gia? Trần Hi?

Hắn cũng không quên, lúc nàng mang đồ đến cửa để từ hôn đã ngạo mạn như thế nào, ánh mắt ghét bỏ hắn ra sao.

Nàng và nhà nàng đều mong muốn tránh xa hắn, tuyệt đối không thể nào mang sủi cảo cho hắn ăn.

Vừa mới ra ngoài hít phải chút gió lạnh đã ho dữ dội như vậy, hôm nay là không thể ra ngoài, chỉ có thể chờ ngày mai lại đến cửa nói cám ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-51.html.]

Sau khi uống chút nước nóng, nằm lên giường, hắn mới cảm thấy khá hơn một chút, hắn hờ hững nhìn chằm chằm một góc ngăn tủ, bỗng dưng nghĩ đến cái gì, nghiêng người từ mép giường, cầm lấy gói giấy dầu ở trên bàn mở ra, lấy hai khối kẹo đường đỏ xào vừng, nuốt xuống từng ngụm nhỏ…

Sau khi ăn xong, cũng không biết là có chút khí lực thật hay là ảo giác, cảm giác phổi trở nên thoải mái hơn một chút, không còn ho khan không ngừng như trước nữa.

Hắn quá mệt mỏi, chưa kịp suy nghĩ xem trong mấy nhà đó trừ nhà của Trần Hi ra thì ai có khả năng giúp mình nhất đã ngủ thiếp đi.

Phía tây thôn, Trần gia.

Sau khi chuyển đồ xuống, Trần Hi ngay cả phòng cũng không kịp vào, một khắc cũng không nhàn rỗi, xoay người ra khỏi sân, ra khỏi thôn từ giờ ngọ, đi theo con đường nhỏ đến nhà Hứa Bán Tiên ở thôn bên cạnh.

Đang vừa đi vừa tính toán trong lòng khi gặp người ta thì mở miệng hỏi bệnh tình Lục Thời Nghiễn như thế nào cho thích hợp, đột nhiên quay đầu lại, hung hăng hắt xì một cái.

Ai mắng sau lưng nàng?

Nàng khịt khịt mũi, chớp chớp mắt vì hắt xì mà trào nước mắt, nghĩ đến đám người ở đầu làng lúc về, liền cau mày khó chịu.

Quên chuyện đó đi.

Trần Hi lại đi thêm một lát, lắc đầu, ném những cảm xúc không vui ra ngoài.

Càng dây dưa với những người đó, cuộc sống sẽ càng tồi tệ, càng ảnh hưởng đến tâm trạng và niềm đam mê đối với cuộc sống.

Hôm nay làm ăn không tệ, chỉ cần tiếp tục duy trì như vậy, không lâu sau là có thể kiếm đủ tiền dọn ra ngoài khỏi thôn Bình Sơn.

Phải thoát ra khỏi vòng xoáy này thì mới có thể thực sự có một cuộc sống mới, ông trời vẫn còn để lại cho nàng một con đường sống.

Nghĩ như vậy, tâm tình Trần Hi trở nên thoải mái hơn nhiều.

Thôn Bình Sơn nằm dưới chân núi, thôn nhà họ Hứa, nơi Hứa Bán Tiên sống, nằm ở lưng chừng núi.

Hai thôn cách nhau không xa, nàng đi cũng nhanh, lại đi đường tắt, chỉ cần hai khắc đồng hồ là tới.

Nhưng mà không đợi nàng vui vẻ, đã bị Hứa Bán Tiên đầu đầy hoa râm đuổi ra khỏi sân.

Loading...