Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 513: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:41:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sợ nàng mắng ta." Lục Thời Nghiễn nói.

Trần Hi không hiểu: "Tại sao ta phải mắng chàng?"

Lục Thời Nghiễn: "Khi đó ta còn tiêu tiền của nàng để chữa bệnh, lại lén lút viết bản thảo kiếm tiền, không chịu dưỡng bệnh, sợ nàng biết sẽ tức giận."

Trần Hi: "..."

Quả thật, lúc ấy nếu nàng biết Sơn Cư đạo nhân chính là Lục Thời Nghiễn, khẳng định sẽ mắng hắn m.á.u chảy đầy đầu.

Lục Thời Nghiễn lại nói: "Cũng sợ nàng ghét bỏ ta."

Trần Hi hơi mở to hai mắt: "Vì sao ta phải ghét bỏ chàng?"

Lục Thời Nghiễn cười khổ: "Khi đó ta chẳng là gì cả, cũng không có gì, viết bản thảo suy cho cùng cũng không phải việc gì danh giá, sợ nàng nghĩ ta không làm chính sự."

"Làm sao có thể!" Trần Hi lập tức phản bác.

Lục Thời Nghiễn cười nói: "Sao lại không thể? Ai mà không muốn trong mắt người mình yêu là một người hoàn mỹ."

Ngay cả chuyện cầu hôn hay bức hôn, cũng là sau khi hắn đỗ Giải Nguyên.

Nếu không, hắn lấy thân phận gì, lại có tư cách gì mà tới cửa bức hôn?

Đừng nói đến Tề Thâm, ngay cả Triệu Tử Lộ nhà họ Triệu, hắn cũng không thể sánh bằng.

Trần Hi cũng không biết hắn còn suy nghĩ nhiều như vậy.

Nàng mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lục Thời Nghiễn, vừa rồi chỉ có tai đỏ, bây giờ cả khuôn mặt đều đỏ bừng.

Lục Thời Nghiễn bây giờ làm sao... làm sao... có thể nói ra những lời nịnh nọt như vậy mà không đỏ mặt chứ?

Còn nói thẳng ra như vậy?

"Nương tử." Ngay khi Trần Hi đang khiếp sợ đỏ mặt, Lục Thời Nghiễn nhẹ giọng nói: "Nàng đừng giận ta nữa, sau này ta sẽ không giấu nàng bất cứ chuyện gì, chuyện trước kia, hãy để nó qua đi, được không?"

Giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, lại mang theo chút làm nũng, khiến Trần Hi nghe mà toàn thân mềm nhũn.

"Chàng... chàng nói chuyện tử tế đi." Trần Hi thở không ra hơi.

Lục Thời Nghiễn lập tức nghiêm mặt nói: "Được, ta sẽ nghe lời nàng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-513-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Trần Hi đang định nói, thôi đi, chuyện này cứ thế qua đi, vừa mở miệng, chưa kịp nói ra, đột nhiên nhớ ra gì đó, nhíu mày nói: "Đúng rồi, mùa đông năm đó rõ ràng thân thể chàng đã khỏe hơn, sao lại đột nhiên bệnh nặng, có phải vì vội vã viết bản thảo mà mệt đến bệnh không?"

Lục Thời Nghiễn vốn đã nhìn thấy ánh rạng đông: "...?"

Hắn thật sự quên mất chuyện này.

Đang suy nghĩ nên làm thế nào để hoàn thành việc này, chợt nghe Trần Hi quát to một tiếng:

"Lục Thời Nghiễn!"

Lục Thời Nghiễn giật mình.

Đang muốn giải thích với Trần Hi rằng lúc ấy nhìn nàng sốt ruột, sợ nàng gấp gáp, nên mới thức đêm viết bản thảo, nhưng hắn đã đánh giá quá cao sức khỏe của mình.

Vừa rồi hai tay đã mệt mỏi, giờ giật mình một cái, hai tay không còn giữ được tường, vừa giật mình xong, tay liền tuột khỏi tường...

"A…"

Vì một chân vẫn còn trên tường, Lục Thời Nghiễn liền ngã nhào từ tường xuống.

Trần Hi: "...???"

Vì vào viện, ngay cả chiêu này cũng dùng tới?

Vừa rồi còn thề son sắt không bao giờ giấu diếm nàng nữa!

Mới đó thôi, đã ở ngay trước mặt nàng giả bộ rồi!

Giả vờ thì coi như xong.

Còn hét lên một tiếng nữa!

Thường ngày lừa gạt nàng, cũng chỉ là giả bộ yếu đuối, bây giờ còn hét lên, thật là càng ngày càng quá đáng!

Trần Hi cau mày nhìn chằm chằm Lục Thời Nghiễn ngã sõng soài dưới chân tường, trên mặt lộ rõ vẻ phức tạp.

Vừa tức giận, lại có chút lo lắng không biết hắn có phải thật sự ngã sấp xuống hay không.

Nhưng lời lo lắng đến bên miệng lại bị nàng nuốt trở lại - - quá nhiều kinh nghiệm nhắc nhở nàng rằng, Lục Thời Nghiễn chắc chắn lại đang giả bộ.

Trước đây hắn còn giả bộ có chút kiềm chế, hôm nay thì dứt khoát ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa.

Đường đường là Giải Nguyên Lang, trèo tường không nói, còn hét to không màng hình tượng, Trần Hi thật sự không hiểu, hắn làm sao tự thuyết phục mình, mà có thể thay đổi tự nhiên như vậy.

Trên đời này, không có ai hắn quan tâm sao?

Loading...