Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:28:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đi đi đi." Hứa Bán Tiên tuổi tác tuy lớn, giọng nói lại cô cùng vang dội, tính tình vừa nóng nảy vừa bướng bỉnh, sau khi đánh đuổi nàng ra, liền trực tiếp đóng cửa lại trước mặt nàng: "Ông già như ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì, đừng tới nhà ta nữa!"

Trần Hi bị nhốt ngoài cửa: "..."

"Hứa lão tiên sinh." Trần Hi do dự một lát, lần nữa mở miệng nói: "Ta là thành tâm thỉnh giáo, ngài..."

"Ta già rồi, không đủ sức, đừng đến tìm ta!" Hứa lão tiên sinh nói một cách vang dội:" Còn gọi nữa, ta giội nước phân vào người ngươi đấy."

Trần Hi: "..."

Nhìn thấy người trong thôn nghe tiếng náo động thò đầu ra xem ngày càng nhiều, Trần Hi không còn cách nào khác, đành phải rời đi.

Trước khi rời đi, nàng bước nhanh về phía cửa viện lại: "Hứa lão tiên sinh nếu không muốn, vãn bối cũng không dám quấy rầy quá nhiều, lão tiên sinh coi như ta chưa từng tới, những lời ta nói lúc nãy, lão tiên sinh cũng coi như không nghe thấy đi."

Nói xong, trước khi đám người lại gần, nàng đã nhanh chóng xoay người rời đi.

Khi trở về vẫn đi theo đường tắt, nói thật Trần Hi cảm thấy có chút uể oải.

Nhưng nghĩ lại, hôm nay là ngày đầu khai trương mà việc buôn bán đã rất thuận lợi, cũng không thể đòi hỏi chuyện tốt gì cũng để cho nàng. Nếu nàng có vận may mọi chuyện đều thuận lợi, thì đã không phải là vai phụ mà là vai chính rồi.

Hôm nay không được, thì lại nghĩ biện pháp khác là được.

Lục Thời Nghiễn nhìn trái nhìn phải cũng không giống sẽ lập tức tắt thở, chậm rãi tìm cơ hội, luôn luôn có con đường khác có thể đi.

Chuyện gì cũng cần bình tĩnh, không thể nôn nóng.

An ủi bản thân suốt đường về, khi về đến nhà, mặt trời đã xuống núi.

Thôn Bình Sơn này làm ở một dãy núi lớn, là dãy núi nối liền, đỉnh núi cũng không tính là cao, nhưng nhìn một lượt, một ngọn núi nối tiếp một ngọn núi khác, không thể thấy được điểm cuối của dãy núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-52.html.]

Chạng vạng cuối thu, ánh mặt trời chiếu lên những ngọn núi còn xanh biếc, kéo dài vô tận, núi sông mênh mông, Trần Hi nhìn một lúc, thở ra một hơi dài, cảm thấy cả người nhẹ nhõm và sáng suốt hơn nhiều.

Mùa thu sâu trong núi, trời vừa tối, lập tức trở nên lạnh lẽo vô cùng.

Về đến nhà, mẹ Trần đã làm cơm tối, cha Trần và Trần Diệu đang làm mộc trong sân, bên cạnh đặt một cái bàn nhỏ vừa mới làm xong.

Hôm nay khi làm ăn phát đạt, có rất nhiều người, hai chiếc bàn nhỏ mang đi không đủ chỗ ngồi, trên đường về cha Trần lập tức lầm bầm nói rằng muốn làm thêm mấy cái bàn nhỏ và ghế đẩu để mang đi.

Không ngờ lại làm nhanh như vậy.

Nàng chào hỏi cha Trần và Trần Diệu một tiếng, sau đó lập tức đi vào phòng bếp giúp mrj Trần.

"Con đừng động tay." Mẹ Trần vừa thấy nàng định xắn tay áo vào bếp thì ngăn lại, lập tức nói:" Con đi nghỉ ngơi, cơm tối để mẹ làm, hôm nay mệt cả ngày rồi, con mau nghỉ ngơi đi."

Trần Hi cũng không mệt, nàng ngồi trước bếp: "Con không mệt, con ngồi nhóm lửa thôi."

Mẹ Trần còn muốn đuổi nàng, Trần Hi cười nói: "Thật sự không mệt, nhóm lửa còn có thể sưởi ấm, rất ấm áp."

Thấy nàng thật sự chỉ ngồi ở trước bếp nhóm lửa, mẹ Trần lúc này mới thôi.

Buôn bán phát đạt, trong lòng cha mẹ Trần cũng vui mừng, bữa tối nấu rất thịnh soạn, làm thịt một con vịt nhà nuôi, đang ninh cùng củ cải trong nồi.

Món chính, mẹ Trần làm món bánh nướng ngày thường con gái thích ăn nhất.

Canh vịt ninh từ từ trên lửa nhỏ, Trần Hi cũng không cần thường xuyên thêm củi, nàng cũng chăm chút cái bánh đang nướng trên bếp nhỏ, giúp lật mặt bánh.

Mẹ Trần đang cán bột, nhào bột rắc hành hoa đột nhiên nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Hi, lát nữa con còn đi thăm Lục tiểu tử phải không?

Bánh hành lá nướng hai mặt vàng óng ánh, Trần Hi nhìn thấy đã thèm ăn, đang xé một góc ăn, nghe nói như thế, sửng sốt một chút.

Ngẩng đầu liền thấy mẹ Trần đang nhìn mình.

Loading...