Tuy rằng không nghĩ tới sẽ nhận được loại đãi ngộ này, nhưng được coi trọng, Trần Hi ngoài kinh ngạc cũng rất vui vẻ.
Trên đường được tiểu nha hoàn dẫn đến viện của Tam tiểu thư, Trần Hi rốt cuộc hiểu được vì sao ngay cả người gác cổng cũng biết nàng.
Liễu Tam Nương lúc trước khi hồi kinh, đã mua một xe tương ớt nấm tương từ chỗ của nàng, sau khi mang về kinh thành, ngay tại kinh thành nho nhỏ đã tạo lên một cơn sốt nhỏ.
Vốn là người nổi tiếng kiêu ngạo, khó gần, Liễu Tam Nương bỗng trở thành quý nữ được chú ý nhất kinh thành.
Phía sau Trần Hi lại không ngừng đưa vật tư cho Liễu Tam Nương ở kinh thành, trước khi hợp tác với cửa hàng của Tề gia, ở kinh thành, Liễu Tam Nương chính là độc quyền.
Tuy rằng tương ớt không khó phục chế, nhưng rốt cuộc cũng cần thời gian, chờ nhóm đầu tiên phục chế ra, Trần Hi lại đưa sản phẩm mới vào Bắc Kinh cho Liễu Tam Nương.
Ngay cả sau khi hợp tác với thương hội nhà họ Tề, Liễu Tam Nương vẫn nhận được hàng mới sớm hơn người khác.
Ngoại trừ món ăn đặc sắc của Trần Ký, để cảm ơn Liễu Tam Nương, phần lớn thời gian Trần Hi còn đưa tới cho Liễu Tam Nương một ít điểm tâm đặc sắc do Thập Bát Nương làm.
Điểm tâm Thập Bát Vị chỉ có thể mua ở huyện Duy, nơi khác không có, thực sự là độc nhất vô nhị.
Danh tiếng của Liễu Tam Nương ở kinh thành ngày càng lớn, quý nữ kết giao với nàng cũng càng nhiều, nhiều người nhận ra tính cách chân thật của nàng, đánh giá kiểu "kiêu ngạo khó gần" dần ít đi.
Mà Liễu Tam Nương cũng chưa từng che giấu, ai tới hỏi nàng ấy đều nói, những thứ này là tay nghề của Trần nương tử mà nàng ấy quen biết khi đi du lịch bên ngoài.
Cho nên, toàn bộ Liễu gia, à không, toàn bộ kinh thành không ít người đều biết ở huyện Duy có một Trần nương tử làm đồ ăn rất ngon,rất mới mẻ.
Đương nhiên, người có chút danh tiếng ở kinh thành giống như nàng còn có Thập Bát Nương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-542.html.]
Liễu Tam Nương quả nhiên là một người sảng khoái, ngay cả điểm tâm của Thập Bát Nương cũng giới thiệu cho đám khuê hữu quen biết.
Trần Hi vui mừng, đồng thời cũng vì Thập Bát Nương mà vui vẻ.
Chờ trở về nàng sẽ viết thư cho Thập Bát Nương, nói cho nàng ấy biết tin tức tốt này -- có cơ sở này, ngày sau các nàng mở cửa hàng ở kinh thành cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Liễu Tam Nương biết được tin Trần Hi vào kinh, còn đã vào phủ, buông Cầu Lưu Ly trong tay xuống, lập tức đi ra đón nàng.
Nghiêm túc mà nói, giao tình của Trần Hi cùng Liễu Tam Nương cũng không tính là sâu.
Năm đó, khi Liễu Tam Nương làm khách ở Thịnh gia ở huyện Duy, hai người các nàng thật ra cũng chỉ có duyên gặp mặt một lần.
Vẫn là mối quan hệ giữa người bán hàng và khách hàng, nhưng trong những năm sau, Trần Hi thường xuyên gửi đồ đến kinh thành cho Liễu Tam Nương, lúc đầu còn rất khách sáo, sau đó càng ngày càng thân quen, trong thư từ cũng dần có thêm những câu chuyện phiếm, đặc biệt là càng tiếp xúc, càng hiểu nhau, tính cách của họ càng hợp nhau, có thể coi là bạn bè theo một nghĩa khác.
Trần Hi vốn dự định chính là tới bái phỏng Liễu Tam Nương một chút, bởi vì đã hứa là sau khi vào kinh sẽ đến thăm nàng, nhưng Liễu Tam Nương nhất quyết giữ nàng lại dùng bữa trưa
Trần Hi từ chối không được, chỉ có thể đáp ứng.
Hai người tuy rằng xuất thân khác biệt rất lớn, nhưng ở chung lại hài hòa ngoài ý muốn.
Vốn Trần Hi còn lo lắng, thư từ qua lại thì quen thuộc, nhưng gặp mặt trực tiếp e là sẽ có khoảng cách, không ngờ mình lo lắng vô ích.
Bởi vì phải chạy tới kinh thành trước khi tuyết rơi, Trần Hi đến kinh thành sớm hơn dự kiến mấy ngày.
Liễu Tam Nương cũng không biết nàng đến sớm như vậy, còn tính toán vài ngày nữa sẽ phái người đến cửa thành đón.
Sáng sớm hôm nay Liễu phu nhân đã ra ngoài thăm bạn bè, cũng không ở nhà, nàng cùng Liễu Tam Nương dùng cơm trưa, lúc muốn cáo từ thì Liễu phu nhân ra ngoài thăm bạn bè đã trở về, nghe nói Trần Hi tới, cố ý phái người tới mời nàng qua nói chuyện.