Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:42:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi vốn cho rằng Liễu phu nhân có thể vì Lục Thời Nghiễn cho nên mới muốn gặp nàng.

Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ rằng Liễu phu nhân suốt buổi chỉ khen ngợi và hỏi han nàng có gặp bất tiện gì khi vào kinh, không hề đề cập đến Lục Thời Nghiễn.

Vậy thì thôi, Liễu phu nhân còn tặng nàng một cây trâm ngọc trai.

Trần Hi đương nhiên không chịu nhận, Liễu phu nhân cười ha hả nói, hiếm khi Tam Nương có một người bạn tri kỷ như vậy, bà ấy làm trưởng bối nhìn cũng cảm thấy vui vẻ, bảo nàng không cần khách khí, còn nói mấy năm nay cũng đã ăn không ít đồ ngon của nàng, đây là lần đầu tiên gặp mặt nên tặng quà, Trần Hi không còn cách nào khác, đành phải nhận.

Liễu Tam Nương thật sự rất thích chơi với Trần Hi, nàng ấy cảm thấy Trần Hi rất thú vị, suy nghĩ cũng không giống với những người khác, có thể nói chuyện với nàng ấy, vốn định giữ nàng lại nhiều hơn, nhưng cũng biết nàng vừa mới vào kinh thành, khẳng định có rất nhiều chuyện phải bận rộn, chỉ có thể lưu luyến không rời đưa nàng ra khỏi phủ, dọc theo đường đi đều cường điệu rằng nếu rảnh rỗi nhất định phải tới tìm nàng ấy chơi.

Trần Hi đáp ứng rất nhiều lần, còn cam đoan rất nhiều lần, Liễu Tam Nương lúc này mới thôi tiếc nuối.

Mới vừa ra khỏi góc cửa, Trần Hi hướng Liễu Tam Nương phất tay, ý bảo nàng ấy trở về đi, không cần tiễn nàng nữa.

Liễu Tam Nương do do dự dự: "Nếu không, ta cùng ngươi đi tới chỗ của ngươi chơi thêm một lát?"

Trần Hi lập tức bật cười, không biết làm sao.

Nàng cũng bắt đầu hoài nghi, Liễu Tam Nương ở kinh thành có phải không có bằng hữu hay không.

Không đợi Trần Hi mở miệng, Liễu Tam Nương đột nhiên đổi ý.

"Thôi quên đi." Nàng nói.

Trần Hi nghi hoặc nhìn nàng ấy.

Liễu Tam Nương bĩu môi, chỉ chỉ sau lưng nàng: "Vị kia, có phải tới đón ngươi hay không?"

Trần Hi quay đầu lại liền thấy Lục Thời Nghiễn đang đợi nàng dưới bóng cây bên ngoài Liễu gia.

Ánh mắt nàng nhất thời sáng ngời.

Liễu Tam Nương thở dài: "Quả nhiên là đến đón ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-543.html.]

Trần Hi rất vui vẻ.

Liễu Tam Nương cũng không phải người không có chừng mực, Lục Thời Nghiễn đã tới đón, nàng ấy liền nói: "Vậy ta không quấy rầy các ngươi nữa, nhưng ngươi rảnh thì nhất định phải tới tìm ta chơi đấy."

Trần Hi cười cam đoan nhất định sẽ đến, Liễu Tam Nương lúc này mới vẫy tay tạm biệt nàng.

Từ Liễu gia đi ra, Trần Hi đi thẳng về phía Lục Thời Nghiễn.

"Sao chàng lại đến đây?" Bước chân nàng bước nhanh, giọng nói còn mang theo niềm vui.

Lục Thời Nghiễn: "Đến đón nàng về nhà."

Trần Hi đi lên phía trước, tự nhiên nắm tay hắn, hai người cùng nhau đi về nhà.

Liễu Tam Nương thò đầu từ sau cửa nhìn thoáng qua, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

Phu quân của Trần Hi xem ra rất quan tâm nàng, hay là, nàng cũng tìm một thư sinh làm phu quân?

Sang năm bảng vàng sẽ công bố, nàng cũng đi bắt một phu quân về?

Trần Hi và Lục Thời Nghiễn ở trong kinh cũng không có bạn cũ gì, sau khi chia nhau đi bái phỏng Liễu Tam Nương và bạn cũ của ân sư ở Quốc Tử Giám, hai người dồn hết tâm trí vào việc đọc sách chuẩn bị thi cử

Lục Thời Nghiễn chuẩn bị thi cử.

Trần Hi chăm sóc cuộc sống hàng ngày của hắn, cùng hắn chuẩn bị thi.

Tuy rằng đại đa số thời gian Lục Thời Nghiễn đều có thể tự mình xử lý, nhưng Trần Hi quá căng thẳng, chỉ có thể làm thêm việc để phân tán sự chú ý và lo lắng của mình.

Lục Thời Nghiễn không có biện pháp, chỉ có thể tùy ý nàng nhưng nhiều khi, những gì hắn có thể làm cũng sẽ không để Trần Hi động tay.

Hơn nữa hiện tại đã bắt đầu mùa đông, kinh thành lại lạnh hơn so với quê nhà, vô luận nấu cơm giặt quần áo hay là làm việc nhà nào khác, tóm lại cũng không tiện lắm

Lục Thời Nghiễn sợ nàng làm những việc này sẽ bị nứt nẻ, mỗi ngày đều dặn dò nàng.

Trần Hi khóc dở mếu dở, tự thấy mình đâu có yếu đuối đến vậy, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp.

Loading...