Dần dần, trong trạng thái chuẩn bị thi cử không nóng vội, không chậm trễ của Lục Thời Nghiễn, nàng cũng giảm bớt lo lắng, nghe theo lời hắn, thỉnh thoảng ra ngoài dạo một chút.
Việc này, người vui mừng nhất đương nhiên là Lục Thời Nghiễn.
Tiếp theo chính là Liễu Tam Nương.
Từ sau khi Trần Hi đưa thư cho Liễu Tam Nương nói mình ít ngày nữa sẽ vào kinh, Liễu Tam Nương đang ngóng trông Trần Hi vào kinh tìm nàng ấy cùng chơi.
Nàng ấy ở kinh thành cũng không có nhiều bằng hữu tri kỷ lắm - - chủ yếu là nàng ấy cảm thấy những bằng hữu kia phần lớn quá không thú vị,không thú vị như Trần Hi, ý tưởng nhiều, cách làm cũng nhiều, rất thú vị.
Ai ngờ, sau khi Trần Hi vào kinh, chỉ mang đồ đến thăm nàng một lần, sau đó không ra ngoài nữa.
Thậm chí nàng ấy phái người đi hỏi, Trần Hi còn đặc biệt viết một lá thư giải thích, nói rằng Lục Thời Nghiễn đang bận rộn chuẩn bị thi, thời gian cấp bách, nàng phải ở bên cạnh, trước kỳ thi mùa xuân sẽ không ra ngoài, mong nàng thông cảm, đợi kỳ thi kết thúc, nàng sẽ đến thăm.
Liễu Tam Nương cũng không phải là người cứng đầu không nói đạo lý, nàng ấy cũng biết tầm quan trọng của kỳ thi xuân đối với Trần Hi và Lục Thời Nghiễn, hơn nữa Liễu gia nàng ấy từ trước đến nay luôn tôn trọng những người có tài học thật sự, ngay cả mẫu thân của nàng ấy cũng đã dặn dò trước rằng Trần Hi và phu quân vào kinh là để tham gia kỳ thi mùa xuân, không phải để chơi, khuyên nàng ấy rằng trước khi thi không nên làm phiền người ta. Liễu Tam Nương đương nhiên biết nặng nhẹ, một lời đáp ứng, còn cầu nguyện ở trong lòng vì Trần Hi.
Nhưng Liễu Tam Nương tuyệt đối không nghĩ tới, Trần Hi cư nhiên ngay cả mặt mũi cũng không lộ diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-544.html.]
Nàng ấy cũng không muốn chậm trễ Trần Hi bao nhiêu thời gian, liền mười ngày nửa tháng có thể bồi nàng ấy nói chuyện một lát, giải khuây thôi, dù sao nàng ấy thật sự có quá ít bằng hữu.
Nàng ấy buồn bực một thời gian, nhưng dù vậy cũng không đi quấy rầy Trần Hi, chỉ ở nhà xem bản thảo mà Trần Hi mang đến cho nàng ấy, còn có cả đồ ăn vặt do nàng đưa tới.
Vốn Liễu Tam Nương thật sự cho rằng phải đợi đến khi kỳ thi xuân kết thúc mới có thể gặp mặt tâm tình với Trần Hi, nàng ấy cũng đã chuẩn bị tốt, nhưng không ngờ Trần Hi đột nhiên mang theo đồ ăn ngon tới cửa tìm nàng ấy, khiến Liễu Tam Nương đang chán nản vì chờ đợi vui mừng khôn xiết.
Khi biết là Lục Thời Nghiễn khuyên nàng ra ngoài đi dạo nhiều hơn, Liễu Tam Nương thoạt tiên ngạc nhiên, rồi sau đó cười lớn, cười xong mới chân thành nói với Trần Hi rằng nàng có mắt nhìn, chọn được phu quân rất tốt.
Sau đó Liễu Tam Nương liền cùng Trần Hi nói lên ý định chọn phu quân dưới bảng vàng của mình, nghe đến mức Trần Hi cười lăn lộn, khiến Liễu Tam Nương xấu hổ đến mức cầm gối mềm đuổi đánh.Khó khăn lắm mới ngừng cười, Trần Hi mới nhướng mày, cười đầy ẩn ý nói với Liễu Tam Nương: "Ngươi vừa nói ta có mắt nhìn, việc chọn phu quân dưới bảng vàng, có cần ta giúp ngươi xem xét không?"
Liễu Tam Nương cũng không phải người tính cách thô lỗ tuỳ tiện, bị Trần Hi cười nhạo đã rất xấu hổ, giờ lại bị trêu chọc, mặt nàng ấy đỏ bừng: "Người ta coi ngươi là bằng hữu, ngươi lại chế nhạo ta?"
"Nào có." Trần Hi vẫn vui mừng khôn xiết: "Ta chỉ thuận theo lời ngươi nói thôi, ngươi chẳng phải nói ta có mắt nhìn sao?"
Da mặt Liễu Tam Nương cũng không dày như vậy, theo bản năng muốn cự tuyệt, lắc đầu hai cái, cuối cùng do dự gật đầu: "Cũng được."
Lần này đổi lại là Trần Hi khiếp sợ: "Ngươi nghiêm túc sao?"
Liễu Tam Nương bày ra vẻ mặt nghi hoặc: "Ngươi xem ta giống như đang nói đùa sao?"
Trần Hi nhìn nàng ấy chằm chằm, chần chờ nói: "Quả thật không giống, nhưng hôn nhân đại sự chẳng phải là do cha mẹ làm chủ sao, cho dù cha mẹ không độc đoán như vậy nhưng ngươi có phải cũng nên nói ra suy nghĩ của mình một chút với Liễu đại nhân Liễu phu nhân trước tiên hay không? Liễu đại nhân nhậm chức ở Lễ bộ, Liễu phu nhân lại có nhiều bạn tốt như vậy, đương nhiên cũng quen biết nhiều thanh niên tài tuấn, lại gặp nhiều người, mắt nhìn sẽ độc đáo hơn, ngươi không hỏi họ sao?"