Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 545

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:42:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tam Nương cau mày suy nghĩ một chút: "Không nói trước được, ta còn chưa nghĩ xong."

Thấy nàng ấy thật sự nghiêm túc, Trần Hi liền không tiện phát biểu ý kiến về chuyện lớn như vậy, liền lẳng lặng chờ nàng ấy suy nghĩ rõ ràng.

Qua một hồi lâu, Liễu Tam Nương mới nói: "Mấy ngày nữa ta sẽ nói với cha, cha luôn coi trọng người tài, chắc chắn sẽ đồng ý, đến lúc đó mới nói với mẹ."

Nói xong, tâm tình nàng ấy rất tốt tiếp tục nói: "Như vậy là tốt rồi."

Dứt lời, nàng ấy lại nói với Trần Hi: "Nếu ngươi có thời gian, giúp ta để ý một chút, nếu thành công, ta nhất định sẽ cảm tạ ngươi thật tốt."

Ý nghĩ của Liễu Tam Nương quả thật có chút không hợp với thế giới này, nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy rất hợp lý.

Nàng ấy có xuất thân không tầm thường, lại được cha mẹ và huynh trưởng yêu thương, tất nhiên suy nghĩ sẽ khác biệt hơn một chút.

Trần Hi còn rất hâm mộ nàng ấy.

Đương nhiên, nàng cũng có cha mẹ và huynh trưởng yêu thương nàng.

Nghĩ như vậy, từ sau khi rơi khỏi Liễu gia, Trần Hi liền bắt đầu tính toán, từ giờ trở đi liền bắt đầu tìm kiếm một căn nhà thích hợp.

Giá phòng ở kinh thành khá đắt, thuê phòng cũng đắt, nhà có sân lớn thì càng đắt.

Chờ khi cha mẹ và ca ca vào kinh, căn nhà nhỏ mà họ đang thuê hiện tại sẽ không đủ chỗ ở.

Hơn nữa phòng ở kinh thành rất đắt, nếu muốn thuê được phòng thích hợp thì phải tính toán trước.

Còn một điều nữa là, chi phí sinh hoạt ở kinh thành thực sự lớn, nếu Lục Thời Nghiễn không cần nàng trông coi bên cạnh như vậy thì nàng cũng có thể bắt đầu suy nghĩ xem nên làm nghề gì ở kinh thành thì tốt hơn - - kiếm tiền luôn là việc quan trọng hàng đầu.

Nhưng bởi vì mấu chốt của gia đình hiện tại là kỳ thi mùa xuân, Trần Hi cũng chỉ thỉnh thoảng cân nhắc một chút trong lòng, cũng không thật sự nỗ lực hành động - - ổn định ở kinh thành không dễ, nàng không phải người thiếu hiểu biết, đợi mọi thứ thật sự ổn định rồi mới tính toán tiếp sẽ an toàn hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-545.html.]

Đây cũng là kết luận mà nàng đã bàn với Thập Bát Nương trước khi đến.

Dù Thập Bát Nương có sự may mắn của nữ chính, cũng có suy nghĩ giống nàng.

Tuy nhiên, Thập Bát Nương cũng nói rằng, Trần Hi thông minh và linh hoạt, không nhất thiết phải yêu cầu ổn định, có thể bắt đầu từ những việc kinh doanh nhỏ, thử nghiệm trước.

Những việc này Trần Hi không muốn làm Lục Thời Nghiễn phân tâm, nên chưa từng nói với chàng, dù sao thời gian dành cho Lục Thời Nghiễn thực sự không nhiều.

Chuẩn bị hôn lễ mất nửa tháng, đi đường mất nửa tháng nữa, bây giờ đã vào đông, qua năm mới là phải chuẩn bị cho kỳ thi mùa xuân, đâu còn thời gian nào để lãng phí?

Trần Hi không nói, nhưng Lục Thời Nghiễn là người luôn hiểu rõ nàng, sao có thể không nhận ra?

"Nàng muốn làm gì thì làm." Sau bữa cơm tối hôm đó, Lục Thời Nghiễn nói với Trần Hi: "Không cần lo lắng vì ta mà làm rối kế hoạch của mình."

Trần Hi biết hắn đang nói gì, nhưng nàng vốn không có ý định buôn bán vào lúc này, liền một tay nâng cằm, mỉm cười hỏi ngược lại Lục Thời Nghiễn: "Kế hoạch của ta? Chàng nói xem, ta có kế hoạch gì, ta muốn làm gì?"

Lục Thời Nghiễn bị vẻ mặt dí dỏm này của nàng làm cho sửng sốt.

Rồi sau đó hắn cũng cười: "Chẳng phải là làm những việc trước đây nàng làm sao, nàng không phải rất thích kiếm tiền sao?"

Trần Hi vẫn cười khanh khách nhìn hắn, một hồi lâu mới liếc mắt quyến rũ: "Không đúng, đoán lại đi."

Lục Thời Nghiễn hơi hoang mang.

Không đúng sao?

Chẳng lẽ không phải sao?

Trần Hi vốn thích làm kinh doanh, thích kiếm tiền mà.

Thấy Lục Thời Nghiễn lộ ra biểu cảm như vậy, Trần Hi cố gắng nhịn một lúc nhưng cuối cùng cũng không nhịn được, nhất thời bật cười thành tiếng.

Lục Thời Nghiễn cười ra tiếng, sau đó đứng dậy vái chào Trần Hi: "Tiểu sinh ngu muội, mong nương tử chỉ giáo, giải thích nghi hoặc cho tiểu sinh."

Loading...