Khắp kinh thành cũng không tìm được mấy cặp vợ chồng yêu thương như vậy.
Lục Thời Nghiễn cũng thật rất thương Trần Hi.
Đương nhiên, Trần Hi rất xuất sắc, xứng đáng, hai người rất xứng đôi, đến mức nàng cũng có chút ghen tị.
Xem ra chuyện bắt rể dưới bảng sau khi về nhà nàng ấy phải nói với cha một chút, để cho ông ấy chú ý hơn nhiều một chút.
Khi nàng ấy biết từ Trần Hi rằng, ngọc bội quý giá nàng đeo bên hông và vòng ngọc tinh xảo nàng đeo trên tay đều do Lục Thời Nghiễn tự tay chạm khắc, nàng ấy thực sự không ngồi yên được.
Cố gắng ngồi một lúc, nàng tìm cớ về nhà — nàng phải đi tìm cha nói chuyện về việc chọn chồng ngay!
Liễu Tam Nương vội vã rời đi, Trần Hi cũng không hoài nghi cái gì, chỉ nghĩ nàng có việc gấp, tiễn nàng ra cửa, rồi tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
Cho đến hơn nửa tháng sau, khi gặp lại Liễu Tam Nương với vẻ tiều tụy không ngờ, Trần Hi mới biết được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Thì ra, sau khi Liễu Tam Nương về nhà đã nói với cha mình, Liễu đại nhân từ trước đến nay vốn quý trọng nhân tài, lại là yêu cầu của khuê nữ bảo bối, đương nhiên tận lực đi làm.
Nhưng kết quả lại không được như ý muốn.
Giống như việc chọn phi tần, nàng cầm danh sách các tài tử mà cha mẹ nàng tìm kiếm, nhưng lại rất buồn bã.
Bởi vì không thể tìm thấy ai hoàn hảo như Lục Thời Nghiễn.
Sợ khuê nữ đau lòng, Liễu đại nhân còn khuyên nàng ấy rằng, mỗi người đều có tính nết riêng, cũng không phải ai cũng là Lục Thời Nghiễn, bảo nàng ấy không cần quá để ý chi tiết không quan trọng, chỉ cần có tài thực sự và phẩm hạnh đoan chính là đã rất đáng quý rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-549.html.]
Nhưng mà Liễu Tam Nương cũng không muốn một cuộc hôn nhân như vậy.
Nhưng nàng ấy thực sự không thể tìm được.
Vì vậy nàng ấy rơi vào trạng thái m.ô.n.g lung và bế tắc.
Trần Hi sau khi biết được điều này, rất là kinh ngạc.
Không ngờ rằng Liễu Tam Nương lại có suy nghĩ như vậy, nhưng chuyện hôn nhân đại sự, tự có Liễu đại nhân và Liễu phu nhân làm chủ, nhà họ Liễu lại là nhà quyền quý, nàng cũng không tiện nói gì thêm.
"Lục ca nhi nhà ngươi, có đồng môn đáng tin cậy gì không?" Liễu Tam Nương trầm mặc một hồi, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay đầu liền đối Trần Hi nói: "Nếu có, gửi cho ta một tín hiệu, ta sẽ tìm hiểu trước."
Trần Hi đột nhiên cảm thấy Liễu Tam Nương như vậy có chút nguy hiểm, liền khuyên nàng ấy: "Hôn nhân đại sự, vẫn nên thận trọng một chút thì tốt hơn, ngươi càng nóng lòng cầu thành, ngược lại càng dễ dàng hoàn toàn phản tác dụng, không bằng cứ thuận theo tự nhiên, duyên phận nói không chừng sẽ tới."
Liễu Tam Nương lại trầm mặc, nhưng lời của Trần Hi, nàng ấy đã nghe lọt, một lúc sau mới gật đầu nói: "Ngươi nói đúng, ta quá vội vàng rồi."
Nhìn Trần Hi và Lục Thời Nghiễn, nàng ấy quả thật hâm mộ vô cùng, cũng muốn một cuộc hôn nhân hòa hợp như vậy.
Quá gấp gáp, ngược lại không dễ dàng có được.
Mãi cho đến cuối năm, Liễu Tam Nương cũng không nhắc tới chuyện bắt rể dưới bảng.
Tuy nhiên, sau lần đầu tiên nàng ấy đề cập với mình, Trần Hi đã để trong lòng, cũng từng đề cập với Lục Thời Nghiễn - - bạn cũ của ân sư Lục Thời Nghiễn nhậm chức ở Quốc Tử Giám, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ đến Quốc Tử Giám, dĩ nhiên cũng có quen biết một số người.
Tuy rằng không nhiều lắm, cũng không phải chuyện quan trọng nhất, nhưng nếu trong quá trình tiếp xúc có ai phẩm hạnh và tài học đều xuất sắc, nàng tất nhiên sẽ lưu ý cho Liễu Tam Nương.
Cứ như thế, hai người bận rộn mà thời gian thấm thoát trôi qua, đã đến cuối năm.
Mặc dù đã sống ở thế giới này nhiều năm, quen biết Lục Thời Nghiễn cũng đã nhiều năm, nhưng vì mối quan hệ ban đầu của hai người, rồi Lục Thời Nghiễn đi học xa, năm nay mới là năm đầu tiên hai người thật sự đón Tết cùng nhau.